Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:29:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thì ?”
Đôi mày kiếm của Yến Trừng khẽ nhướng lên, đảo ngược chuôi đoản kiếm đưa cho : “Ngày đó ngươi lấy m.á.u tim , nay thể tự đoạt lấy. Chỉ điều gặp nàng, thể !”
Có thể chuyện nuốt lời mà mặt mũi vẫn thản nhiên như , Công tử Lăng đúng là đầu gặp.
Hắn hừ lạnh một tiếng, nhận lấy kiếm.
“Công tử!”
Mạnh Dương vội vàng chắn mặt.
Yến Trừng trầm giọng: “Tránh .”
“Không , Công tử, ngài thể—”
“Tránh !”
Giọng bỗng trở nên lạnh lẽo, Mạnh Dương vốn quen lệnh, theo phản xạ liền nghiêng tránh sang bên. Chỉ thấy ánh kiếm chợt lóe, thanh đoản kiếm Thế tử ban tặng chĩa thẳng n.g.ự.c y!
Mạnh Dương nhũn , suýt chút nữa quỵ ngã. Y chỉ thấy Yến Trừng vẫn bất động, đôi mắt lạnh băng thẳng Công tử Lăng.
Đối phương khẩy, giọng lạnh lùng: “Thật can đảm!”
“Rắc!”
Mũi kiếm bỗng dưng đổi hướng, cắm thẳng mặt bàn ngay mặt Yến Trừng, xuyên sâu thớ gỗ đến ba phần!
Mạnh Dương lúc mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ Công tử Lăng cất lời: “Yến Tam Yến Tam, ngươi hiểu rõ nếu nhúng tay quyền lực quân đội thì thể thiếu ngươi – vị Thiếu chủ nhà họ Yến . Ngươi liệu định dám lấy mạng ngươi, nên mới cả gan đưa kiếm cho ?”
Yến Trừng thản nhiên đáp: “Ngươi là kẻ thông minh, sẽ để tình cảm vẩn đục quyết định của .”
“Lời lọt tai đó, nhưng…” Công tử Lăng cau mày khi thấy rút một chiếc khăn lụa trắng, tỉ mỉ lau sạch chỗ chạm , “Ý ngươi là ?”
“Bổn hầu khiết tịnh, cảm thấy ô uế.”
Sắc mặt Công tử Lăng lập tức tối sầm, rõ ràng đang giận dữ phát hỏa. Mạnh Dương vội vàng bước tới, sức xoa dịu: “Các chủ bớt giận, đều là hiểu lầm! Lăng các chủ xin hãy xem, ngài cần công tử nhà mở đường trong quân giới, công tử nhà cũng cần tin tức ngài cung cấp. Đây là mối hợp tác đôi bên cùng lợi, hà tất vì chút xích mích nhỏ nhoi mà tổn thương hòa khí?”
Công tử Lăng hừ lạnh một tiếng: “Các ngươi còn dám mở miệng chuyện hòa khí? Tin tức về Tào Dương và quận chúa Thanh Bình đưa cho các ngươi là để Yến Tam ngươi ngấm ngầm vận dụng, giúp Thanh Bình đạt sở nguyện, từ đó điều Tào Dương rời khỏi Hộ bộ và Đại Lý Tự, phế một cánh tay đắc lực của Hoàng đế.”
“Thế mà ngươi ! Vừa tin Tào Dương sắp trở thành cữu phụ của con tiểu nha đầu mù lòa , liền đem cơ hội như thế hiến dâng cho kẻ khác!”
Yến Trừng lau sạch đoản kiếm, ung dung : “Bổn hầu nhận thấy thủ đoạn của ngươi phần bất minh.”
Công tử Lăng bật gần như điên loạn: “Ngươi dám với về quang minh chính đại? Yến Tam, ngươi quên là loại gì ? Ngươi chính là kẻ lừa gạt ruột thịt đấu thú trường, trơ mắt phu quân nàng dã thú c.ắ.n xé đến c.h.ế.t. Vậy mà ngươi còn mặt mũi nào để đàm luận chuyện quang minh?”
Mạnh Dương cực khổ lành: “Các chủ hãy bớt giận, kỳ thực Công tử nhà cũng lợi điểm chứ ? Dù Tào – Sở hai nhà kết , nếu xảy xung đột, Tào gia sẽ nể mặt Đại cô nương Sở gia mà khó dễ. Huống hồ, dẫu Quận chúa Thanh Bình toại nguyện chăng nữa, với sự coi trọng của Đương kim Hoàng thượng đối với Tào Dương, chắc thực sự để xuất sĩ Quận mã, ngài thấy ?”
Sắc mặt Công tử Lăng lúc mới dịu đôi chút.
Y định cảnh cáo Yến Trừng đừng hành xử theo cảm tính nữa, ngờ Yến Trừng cất lời : “Ngươi cùng hợp tác, mỗi đạt sở cầu, nhưng tiền đề duy nhất là—tuyệt đối liên lụy đến nàng.”
Công tử Lăng nhướng đôi mắt đào hoa: “Thế nào là liên lụy?”
“Nàng, nhân của nàng, cùng tất cả những gì nàng quý trọng, thảy đều gọi là liên lụy.” Yến Trừng trầm giọng, trong ánh mắt xưa nay vốn lạnh nhạt bỗng lóe lên ánh sắc bén tựa lưỡi đao, “Việc báo thù, tranh giành ngôi vị, là chuyện giữa và ngươi. Kẻ nào dám kéo nàng cơn phong ba , nhất định khiến kẻ đó c.h.ế.t.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-98.html.]
Bốn chữ cuối cùng, vang lên đanh thép như tiếng sấm nổ giữa đất trời.
Công tử Lăng đầy hàm ý, hồi lâu mới khẽ bật : “Trên điện Phụng Thiên, núi chùa Hộ Quốc, Yến Trừng… ngươi từng nghĩ, mỗi đẩy nàng tâm bão… là do chính bản ngươi?”
Sắc mặt Yến Trừng lập tức lạnh lẽo tựa băng sương!
“Ta ngăn ngươi gặp nàng, chính là con bé mù lòa một ngày nào đó ngươi liên lụy. Yến Tam, chúng đều đang bước mép vực thẳm, thể bất cứ lúc nào cũng vạn kiếp bất phục, mà con bé mù lòa còn cả một tương lai dài phía . Nếu ngươi thực lòng quan tâm đến nàng, thì nên tránh xa nàng một đoạn. Lợi kiếm luôn hai lưỡi, ngươi sớm muộn cũng sẽ nàng thương!”
Yến Trừng nguy hiểm nheo mắt : “Vân Lăng, chẳng lẽ ngươi cũng nảy sinh ý đồ với nàng?”
Công tử Lăng, tên thật là Vân Lăng, chính là thuộc hoàng thất của tiền triều.
Sắc mặt Vân Lăng lập tức lạnh lẽo: “Ngươi điều tra ?”
“Chưa nhiều lắm, nhưng cũng đủ để đôi điều.” Yến Trừng mân mê đoản kiếm trong tay, từng lời thốt đều nặng trĩu: “Ngươi tạo phản, phục quốc, đều màng. Duy chỉ nàng, ngươi tuyệt đối đừng sinh lòng tham vọng.”
Sắc mặt Công tử Lăng vẫn vô cảm.
Không khí trong lầu bỗng chốc đóng băng, ngay lúc Mạnh Dương cho rằng hai họ sắp sửa đại chiến, Công tử Lăng liền lạnh lùng ném một câu: “Đừng đem so sánh với loại như ngươi.” Dứt lời, y lưng bỏ .
Cùng lúc , tại phủ Sở Quốc công.
Sở Nhược Yên trở về liền mang thức ăn đến cho Phúc Bảo, đó vội vã tìm cô mẫu, kể sự việc liên quan đến Quận chúa Thanh Bình.
Sở Tĩnh trầm mặc một lúc, Tước Linh bèn lên tiếng: “Nương, là dời hôn kỳ , đợi Quận chúa rời kinh hẳn…”
“Không .”
Hôn kỳ định mười ngày . Do Lão phu nhân họ Tào sốt ruột rước dâu, nên ép Khâm thiên giám chọn ngày lành đầu tháng , mùng tám.
Chưa đến việc đổi ngày vốn khó khăn, chỉ riêng việc đợi Quận chúa rời khỏi kinh thành, thì đến bao giờ?
“Nhược Yên, theo ý con, nếu chúng phát thiệp mời cho Quận chúa Thanh Bình, tự dùng để phòng ngừa biến cố, liệu thể tránh tai họa ?”
Sở Nhược Yên trầm tư một lát lắc đầu: “Cô mẫu, cho dù phát thiệp, với phận Quận chúa tôn quý, nàng đích tới, chúng cũng thể thực sự cấm cản. Vả , về việc dùng phòng vệ, ngày thành hỗn tạp, nếu chẳng may kẻ trộn , e rằng sẽ dễ dàng sinh biến cố.”
Sở Tĩnh khẽ nhíu mày. Nếu sự việc diễn như thế, đến lúc đó chỉ riêng nàng mất mặt, mà cả Tào gia cũng khó giữ thể diện.
Trong lúc còn đang lúng túng, Sở Nhược Lan kế bên thấy, liền lười biếng ngáp dài một cái: “Đã thể đề phòng, cứ mặc nàng tới. Tìm một thể chế ngự nàng , chẳng việc sẽ yên …”
Nàng Tiểu Giang thị sai đến kiểm kê sính lễ, tới từ tờ mờ sáng, giờ mí mắt sụp xuống.
Bất chợt, Tước Linh chạy tới ôm lấy nàng, vui vẻ : “Tam biểu , quả nhiên trúng chỗ then chốt !”
Quận chúa Thanh Bình tuy khó đối phó, nhưng phàm là ắt khắc tinh. Trong hoàng thất, nhất định đủ sức áp chế nàng !
Nếu , mời vài vị trưởng bối uy tín tới đây, e rằng nàng cũng dám loạn đến mức mất hết phong thái!
Sở Nhược Yên khẽ mấp máy môi, tựa hồ lên tiếng.
Kỳ thực, nàng sớm cân nhắc điều , chỉ tiếc rằng vì dính líu đến Yến gia, từ Thái hậu cho đến Dự Vương đều bất mãn với nàng, tiện giúp đỡ. Bằng , với chức quan của Tào Dương, mời một vị hoàng quốc thích chủ hôn, nào gì khó khăn.
lúc , ngoài viện bỗng vang lên một giọng già nua nhưng đầy sang sảng:
“Không cần lo lắng, vị quận chúa phiền phức lão thu xếp thỏa. Trước khi xuất giá, nàng sợ nhất chính là nàng dâu thứ hai của Tào gia – Trưởng công chúa An Thịnh. Ngày thành , dặn dò lão nhị và Trưởng công chúa nhất định mặt. Đến lúc đó, Tĩnh nhi cứ việc gả một cách phong quang rực rỡ, đừng bận tâm điều gì nữa.”
---