Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:27:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“A ——!!!”

 

Một tiếng hét thất thanh xé gan xé ruột, vang vọng khắp phủ Thừa Ân Hầu.

 

Khách khứa đang dự yến ở chính sảnh đồng loạt ngẩng đầu. Có còn tưởng nhầm, nhưng rõ ràng âm thanh mang theo sự thống khổ xen lẫn sự mê muẩn thể che giấu.

 

Chỉ Lão phu nhân họ Tạ là mừng rỡ bật dậy, vẻ mặt giấu sự hân hoan.

 

Thành công !

 

vốn dĩ chẳng ưa gì đứa con dâu chính thất sinh con trai nối dõi, còn vẻ là khuê môn danh phụ, thanh cao giả tạo. vì con trai bà là Quý nhi cần nhờ cậy ngoại thích bên nhà nàng, đành cố nhẫn nhịn bấy lâu.

 

Nay thì , Ảnh Hồng trở về, còn mang theo đứa cháu nội bà yêu quý. Chỉ cần đuổi mụ đàn bà ghen tuông hẹp hòi , thì cả nhà bà thể đoàn tụ, vui vẻ hưởng phúc an nhàn!

 

Nghĩ tới đây, khóe môi Lão phu nhân kiềm mà nhếch lên. Một lúc lâu mới vẻ nghiêm trang, cất giọng đầy uy nghi:

 

“Rốt cuộc là xảy chuyện gì thế?”

 

Bà tử cận bên cạnh lập tức thưa:

 

“Lão phu nhân, hình như tiếng động phát từ phía hậu viện sâu bên trong...”

 

“Ừm, thế còn Sở thị ? Hôm nay là nàng chủ trì nghi lễ kế vị, gọi nàng xem thử .”

 

Quả nhiên, đều bắt đầu tìm bóng dáng Sở Tĩnh.

 

Một vị tộc lão :

 

“Lão phu nhân, đại cô nương phủ Sở Quốc công cũng đến, bảo đang tìm phu nhân nhà ...”

 

Lời dứt, những kẻ tinh tường trong sảnh đều cảm thấy điều bất .

 

Tiểu Giang thị nhớ tiếng hét thê lương mà đầy nhục cảm khi nãy, sống lưng lập tức lạnh toát.

 

Tiếc là kịp xác minh, ánh mắt Lão phu nhân họ Tạ quét đến:

 

“Sở phu nhân, thật ? Đại cô nương Sở gia mặt?”

 

Tiểu Giang thị trong lòng xoay vần trăm mối, suy tính cực nhanh, còn kịp nghĩ lời chống chế, thì một giọng trong trẻo vang lên lưng:

 

“Là thật.”

 

đầu :

 

“Đại cô nương! Không ăn hồ đồ!”

 

Nếu việc đúng như bà nghĩ, thì hôm nay thanh danh phủ Sở Quốc công coi như hủy hoại hết !

 

Tiểu Giang thị vội vàng :

 

“Lão phu nhân, chỉ tiểu cô mặt, mà xem, Hầu gia nhà cũng chẳng thấy cả đấy thôi?”

 

Lão phu nhân họ Tạ khoát tay:

 

“Thôi, đừng thêm nữa. Nếu Sở thị ở đây, thì lão đành miễn cưỡng nàng xem xảy chuyện gì.”

 

Dứt lời liền để bà v.ú dìu đến cửa đại sảnh, đầu bảo:

 

“Chư vị, hôm nay tiệc rượu mất hứng, chi bằng cùng lão xem chút náo nhiệt, tiêu khiển một phen?”

 

Ai nấy đều háo hức xem trò vui, chốc lát hơn nửa khách trong sảnh theo ngoài.

 

Tiểu Giang thị giậm chân lo lắng:

 

“Hỏng , thật sự chuyện lớn! Nguyệt Đào, mau về gọi lão gia, bảo ông bằng giá đến ngay!”

 

Khóe môi Sở Nhược Yên khẽ nhếch nụ lạnh lùng.

 

Tiểu Giang thị cũng đến nỗi quá ngu dốt, nhưng việc gọi phụ đến, đúng là hợp ý nàng.

 

Lúc , hành lang phía tây, chen chúc như nêm cối.

 

Lão phu nhân họ Tạ dẫn theo đám bà tử tới, dừng một gian phòng:

 

“Bên trong là ai? Nếu còn điều thì mau bước đây!”

 

Trong phòng im ắng một hồi.

 

“Phịch” một tiếng, vật nặng xô đẩy, đập mạnh cánh cửa.

 

“Người ” hình như bịt kín miệng, chỉ thể phát tiếng “ư ư” rền rĩ đầy thống khổ...

 

chỉ cần một cái liếc mắt, ngoài hiểu bên trong đang xảy chuyện gì ô uế!

 

Kẻ hiếu kỳ thì vươn cổ , đoan chính giữ thì vội vàng bịt mắt con gái . Lão phu nhân họ Tạ lúc đầu vẻ kinh hoảng, lảo đảo dựa bà vú, kế đó liền quát lớn, giọng đầy phẫn nộ giả dối:

 

“Vô sỉ! Kẻ nào dám chuyện nhơ nhuốc ô uế ngay trong phủ Tạ gia ?!”

 

lập tức định xông mở cửa. Tiểu Giang thị vội vàng chạy đến cản :

 

“Lão phu nhân, thể! Xin hãy nể mặt Hầu phủ...”

 

Lão phu nhân họ Tạ chằm chằm, ánh mắt sắc như dao:

 

“Sở phu nhân, hôm nay ngươi hết đến khác ngăn cản lão , chẳng lẽ... trong phòng chính là nhà họ Sở các ngươi?”

 

Tiểu Giang thị ánh mắt chằm chằm, mồ hôi lạnh thấm ướt lưng, run rẩy cất lời:

 

“Không… ý đó, chỉ là , Hầu gia và tiểu cô đều mặt, lẽ… lẽ là đang… chuyện hoang đường…”

 

“Hừ!” Lão phu nhân hừ khẽ một tiếng, “Dù đúng là con trai , giữa ban ngày ban mặt, trong đại lễ loại chuyện dâm loạn như thế, lão cũng lột da ——”

 

Lời còn dứt, ầm một tiếng.

 

Cánh cửa phòng đạp tung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-71.html.]

 

Một bóng lao , đầu tóc rũ rượi, y phục rách nát xốc xếch — chẳng là Tước Quý thì là ai?

 

Trong sân lập tức vang lên một trận kinh hô.

 

Lão phu nhân trừng to mắt:

 

“Quý… Quý nhi?!”

 

Tước Quý lúc còn chút nhân dạng nào, mặt mày, vai cổ chi chít vết cào cấu. Đáng sợ nhất là chân còn vệt m.á.u tươi đang lan !

 

Hắn hoảng loạn vươn tay cầu cứu, thì ngay đó, một khác từ trong phòng hung hăng lao , giữa thanh thiên bạch nhật, mặt bao kéo trở .

 

Tất cả đều c.h.ế.t lặng.

 

Cuối cùng, lão phu nhân gào thét:

 

“Mau… mau cứu Hầu gia!!”

 

Đám gia nhân ùa , đến năm sáu hợp lực mới khống chế kẻ .

 

Tiểu Giang thị cảnh tượng xoay chuyển bất ngờ, cả đều ngây dại, chẳng còn giữ vẻ kiêu căng lúc .

 

Lão phu nhân họ Tạ nổi trận lôi đình, vội xông lên xem rốt cuộc kẻ nào dám cả gan loạn, ai ngờ đám gia nhân vén mặt lên:

 

“Trương Cát?!”

 

Đây… chẳng là tên môn sinh mà Tước Quý chọn cho con tiện nhân ?

 

Sao dính líu tới Quý nhi?

 

trong đám nhận , hét lên:

 

“Không đó là môn sinh đắc ý của Tạ Hầu gia ? Sao hai …”

 

“Xem , Hầu gia hình như ép buộc…”

 

“Làm nhục sư phụ, cầm thú cũng bằng!”

 

Tiếng nghị luận nổi lên bốn phía, Tước Linh suýt nữa vững.

 

Phụ nàng, cùng với mà nàng đang định thành hôn, cùng tư thông…

 

Chỉ riêng mấy chữ thôi cũng đủ khiến nàng chịu nổi.

 

Sở Nhược Âm khẽ ôm lấy vai Tước Linh, đang định mở miệng an ủi, thì chợt một giọng yếu ớt vang lên:

 

“Đã xảy chuyện gì?”

 

Mọi đồng loạt , chỉ thấy từ gian phòng bên cạnh, Sở Tĩnh bước .

 

Sắc mặt nàng đỡ hơn đôi chút, nhưng đầu vẫn đau dữ dội, bởi động tĩnh bên ngoài quá lớn, nàng mới gắng gượng bước .

 

Lão phu nhân họ Tạ trông thấy nàng, liền biến sắc, nhào tới như ác quỷ:

 

“Là ngươi, đúng ? Là ngươi hại Quý nhi! Ngươi hại !”

 

Sở Tĩnh ngơ ngác:

 

“Ngài ? Thiếp hại Hầu gia thế nào…”

 

Lời còn dứt, nàng trông thấy Tước Quý đang hấp hối đất, cùng với Trương Cát mắt đỏ ngầu, đầy d.ụ.c vọng…

 

Chợt hiểu tất cả.

 

“Không… ! Khi đang dự tiệc thấy trong khó chịu, nên lui về nghỉ …”

 

“Nói dối! Nếu ngươi, ngươi ở phòng kế bên? Nghe thấy Quý nhi nhục ngăn cản?!”

 

Lão phu nhân hai mắt như bốc lửa, Sở Nhược Âm thản nhiên cất lời:

 

“Lão phu nhân, cô mẫu thể khỏe, ngủ sâu chẳng điều bình thường ? Trái , ngài, dám chắc như mà chỉ tội cô mẫu ? Hay là trong việc điều gì khuất tất?”

 

Nàng xong liền liếc mắt hiệu cho Chu ma ma.

 

Chu ma ma xách một thùng nước lạnh đổ thẳng Trương Cát.

 

Hắn lạnh cho tỉnh táo đôi chút:

 

“Đây… đây là…”

 

Bên cạnh, Tước Quý vội la lên:

 

“Mẫu ! Mau kéo tên súc sinh !”

 

Lão phu nhân hiểu rõ, con bà sợ hớ, nhưng Sở Nhược Âm chậm rãi :

 

“Không sai, Trương Cát. Ngươi bội sư phản đạo, nhục thầy , loại hành vi , đến Đại Lý Tự cũng khó mà thoát tội c.h.ế.t.”

 

Trương Cát sợ hãi, theo phản xạ lớn:

 

“Không… ! Là thầy… là thầy bảo cùng của ông chuyện , để phu nhân thể phản đối chúng nữa!”

 

Toàn trường xôn xao.

 

Tước Linh sắc mặt trắng bệch, suýt ngất tại chỗ, Sở Tĩnh vội đỡ lấy:

 

“Đừng sợ Linh nhi, mẫu ở đây.”

 

Tước Quý trừng lớn mắt, ngờ trắng trợn như thế:

 

“Ngươi bậy! Ta thể hại con gái !”

 

Trương Cát vì cầu sống, bắt đầu khai tuốt tuồn tuột:

 

“Là thật! Khi đó sợ thầy đổi ý, nên cố tình mời bằng hữu đến ngoài cửa, rõ từng lời chúng ! Nếu các vị tin, cứ gọi đến, chúng đối chất mặt !”

 

---

Loading...