Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:27:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Truất khỏi Yến tộc?

 

Bốn chữ thật hoang đường, lố bịch, nhưng với phận tổ mẫu của Yến Trừng, bà vẫn thể buộc Sở Nhược Yên lập tức hồi phủ.

 

Bên ngoài cổng phủ Tướng quân.

 

Lý thị chờ sẵn từ lâu, thấy nàng, liền tiến lên vội vã:

 

“Ta khuyên can tổ mẫu nổi, dường như hạ quyết tâm , đến cả Thái công cũng mời tới!”

 

Yến thị khởi nguồn từ Long Tây, chia hai nhánh.

 

Một nhánh theo đường quan lộ, chính là chi của Yến Tự — từ đời tổ phụ, phụ cho đến đời , qua hai triều đại đều giữ chức vị Tam công, uy quyền hiển hách. Chỉ tiếc là bộ tử trận nơi Hàm Cốc Quan.

 

Nhánh còn là của Thái công Yến, là em trai của tổ tiên Yến Tự. Con cháu chi đều thương nhân, đáng buồn là mấy tài cán, chỉ đủ sống tằn tiện ở kinh thành.

 

Hai nhánh vốn ít qua , chỉ khi tế tổ hoặc đại sự trong tông tộc mới mời Thái công chủ trì.

 

Lão phu nhân kinh động đến cả ông , hiển nhiên hạ quyết tâm thể lay chuyển!

 

Sở Nhược Yên khẽ gật đầu, nhanh chóng bước bên trong.

 

Hướng về phía từ đường, ngừng chuyển đồ đạc .

 

“Ngươi , lão phu nhân hình như thật đấy!”

 

“Không sai, còn gửi thiệp cho cả Lễ bộ. Chỉ rõ vì họ cử đến……”

 

Bước chân Sở Nhược Yên chợt khựng .

 

Vị lão phu nhân điên ?

 

Thông thường, việc trục xuất tộc nhân đều coi là đại nhục, tránh để thiên hạ . Vậy mà bà còn gửi thiệp cho Lễ bộ, chẳng lẽ sợ sự việc đủ ồn ào náo loạn cả kinh thành ư?

 

Nàng hít sâu một để kìm nén lửa giận, chạy nhanh đến ngoài từ đường thì bên trong đang hết sức náo động—

 

“Thiếu gia, ngài thể !”

 

“Á! Đó là đồ cúng tế, tuyệt đối thể đập phá!”

 

Bên trong từ đường.

 

Yến Văn Cảnh tay trái cầm gậy gỗ, tay hất tung bàn ghế.

 

Những vật dụng bày biện liền quét sạch tựa như lá vàng mùa thu, thậm chí một bộ bát men trắng còn rơi vỡ ngay mặt Thái công bước , khiến lão nhân tuổi xế chiều dọa đến thất hồn phi phách tán!

 

Lão phu nhân họ Yến đỡ ông lui , thét lớn:

 

“Yến Văn Cảnh, cháu phát điên ? Mau dừng tay cho !”

 

Người quát màng tới, chỉ cầm ấm dâng lên đập tan tành, lớn tiếng hô hoán:

 

“Không ai đến gần! Kẻ nào còn dám bày biện, thề sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t kẻ đó!”

 

Vị thiếu gia vốn luôn hiền lành dễ mến, nay bỗng nổi cơn cuồng loạn, khiến đám hạ nhân quả thực dám tiến tới.

 

Lão phu nhân trấn an Thái công xong, tự bước tới:

 

“Thế còn Bà cố đây? Bà cố , chẳng lẽ cháu cũng đ.á.n.h c.h.ế.t bà ?”

 

Yến Văn Cảnh c.ắ.n chặt môi, vẻ hung dữ gương mặt nhỏ nhắn bỗng biến thành sự đau khổ tột cùng:

 

“Bà cố, cháu van xin , đừng đuổi Tam thúc khỏi họ… Thúc thương nặng, tạm thời thể hồi phủ, sẽ còn ở mặt phiền nữa , xin Bà cố rủ lòng thương, tha cho Thúc !”

 

Lời cầu khẩn khẩn thiết của trẻ thơ tựa như sợi dây mềm quấn lấy trái tim, khiến Lão phu nhân cũng thoáng chút mềm lòng.

 

ngay đó, bà cứng rắn trở :

 

“Văn Cảnh, cháu còn nhỏ hiểu, Tam thúc cháu giỏi nhất là mê hoặc lòng , chính lừa gạt cha cháu, khiến cha cháu, ông bà nội cháu và các bác đều tử trận nơi biên ải. Bà tuyệt đối mềm lòng thêm một nào nữa!”

 

Lời của bà khiến đôi mắt Yến Văn Cảnh lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.

 

Đó là sự tàn nhẫn của một ấu thú đang nung nấu ý định c.ắ.n , nhưng che giấu khéo léo vẻ ngoài đáng thương.

 

Yến Văn Cảnh cúi đầu, vai run run như đang nức nở nghẹn ngào.

 

Lão phu nhân tưởng thấu hiểu, bèn định đỡ Thái công bước .

 

Ngay khoảnh khắc lướt qua, Yến Văn Cảnh đột nhiên vung gậy gỗ, nhắm thẳng lưng bà—

 

“Văn Cảnh!”

 

Sở Nhược Yên quát lớn, kịp thời ngăn chặn động tác táo tợn của !

 

Yến Văn Cảnh rùng , tựa như bừng tỉnh khỏi cơn mê, cây gậy tay rơi thịch xuống đất.

 

tất cả đều Lão phu nhân thấy rõ ràng.

 

mắt trợn trừng, giáng một cái tát thật mạnh khiến ngã chỏng chơ xuống đất:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-48.html.]

 

“Tốt, lắm! Yến Tam, ngươi quả nhiên là giỏi giáo dưỡng cháu đấy, dạy dỗ đến mức cháu dám tay g.i.ế.c cả Bà cố của nó!”

 

“Không liên quan đến Tam thúc của ! Là đó!”

 

Yến Văn Cảnh ôm má trái đánh, vẫn cố hét lên:

 

“Người hại Tam thúc của , các đều là kẻ , đều là!”

 

Hắn tựa thú non x.é to.ạc lớp vỏ ngụy trang, để lộ nanh vuốt hung tàn, khiến đám đông đều kinh hãi ngẩn .

 

Sở Nhược Yên hiểu rõ nếu cứ tiếp tục, đứa bé chỉ càng dồn bước đường cùng.

 

Nàng vội vã tiến lên, ôm chặt Yến Văn Cảnh lòng:

 

“Sao , thương ?”

 

Yến Văn Cảnh run rẩy, hàm răng c.ắ.n chặt cuối cùng cũng bật tiếng nức nở, nghẹn ngào:

 

“Tam thẩm, họ… họ trục xuất Tam thúc khỏi Yến tộc…”

 

Sở Nhược Yên ôm thật chặt:

 

“Đừng sợ, ở đây, Tam thúc con sẽ bình an vô sự. Con theo Ngọc Lộ về phòng nhé—”

 

“Con !”

 

Sở Nhược Yên đặt tay lên vai :

 

“Nghe lời . Con ở đây cũng chỉ thêm rối rắm. Hãy tin Tam thẩm, hôm nay Tam thúc con nhất định sẽ trục xuất khỏi gia phả.”

 

Lời nàng bình tĩnh mà chắc nịch, Yến Văn Cảnh im lặng giây lát đáp:

 

“Được. Nếu Tam thúc đuổi, con… cũng sẽ nhận họ Yến nữa!”

 

Nói , theo Ngọc Lộ rời .

 

Lão phu nhân lạnh:

 

“Thái công, hôm nay ngài tận mắt chứng kiến đấy. Yến Tam quả nhiên dùng tà thuật, biến cháu trai ngoan ngoãn của thành kẻ điên cuồng lạnh lùng như . Giờ ngài còn dám lão quá đáng ư?”

 

Thái công vẫn giữ im lặng.

 

Nói thật, cảnh tượng xảy cũng khiến ông kinh ngạc.

 

Hiếu, đễ, trung, tín – một đứa trẻ dám động thủ với trưởng bối, quả thực là dạy dỗ quá tệ.

 

Không ngờ Sở Nhược Yên điềm đạm cất lời:

 

“Tổ mẫu, lời chẳng hề hợp lý. Người thừa Văn Cảnh thiết với Tam thúc, cố tình mở từ đường, đòi trục xuất khỏi dòng họ. Ép một đứa trẻ đến mức phát điên chất vấn vì nó phản kháng – chẳng đây là sự vô lý trắng trợn ?”

 

Thái công khựng . Lão phu nhân giận dữ quát lên:

 

“Hồ đồ! Khi nào lão ép nó phát điên? Ta đây là đang cứu rỗi nó!”

 

“Nếu như , thì cứ là như .”

 

Giọng nàng nhẫn nhịn, ôn hòa, trái càng tăng sự ngang ngược vô lý của Lão phu nhân.

 

Lão phu nhân tức đến sắp nổ tung:

 

“Nha đầu c.h.ế.t tiệt! Ai cho ngươi đến đây? Hôm nay lão hề mời ngươi tới!”

 

Sở Nhược Yên bật thành tiếng.

 

Nàng thong thả đảo mắt khắp lượt:

 

“Không hôm nay Người mở từ đường, định trục xuất phu quân ? Phu quân đang mang án, tiện mặt, đành nhờ mặt đến đây… Sao, chẳng lẽ là nhầm? Người hôm nay trục xuất ư?”

 

Lão phu nhân nghẹn cứng cổ họng, thể thốt nửa lời.

 

Lúc , bên ngoài từ đường vang lên tiếng của Từ thị:

 

“Tam quả nhiên vẫn miệng lưỡi sắc sảo như thế. Mẫu , con , Người tranh cãi với nàng cũng chỉ vô ích thôi.”

 

Sở Nhược Yên thu ánh mắt, đầu .

 

Chỉ thấy Yến Lâm – trưởng tử nhị phòng – cùng Từ thị, và hai con trai là Yến Thừa Vũ, Yến Thừa Dũng cũng đến.

 

Không chỉ họ, trưởng nữ của tam phòng – Lý Ngọc – cũng dẫn theo trưởng tử Yến Thừa Hạo của tới.

 

Một đoàn đông đúc, quả nhiên y như đang chuẩn mở một đại hội phán xử cả ba chi phòng.

 

“Được , đủ cả, mau chóng an tọa .”

 

Lão phu nhân hạ lệnh. Đám bàn ghế Yến Văn Cảnh đập phá cũng mới. Mọi đều tìm chỗ xuống, chỉ còn một Sở Nhược Yên sừng sững giữa chính sảnh.

 

Lão phu nhân buồn nàng, đốt ba nén nhang kính cẩn khấn vái bài vị tổ tiên:

 

“Kính cáo tiên tổ, nay nghịch tử Yến Trừng, bán rẻ tổ tông cầu vinh, thông địch phản quốc, bất hiếu bất nghĩa, tội ác tày trời! Đáng hận con cháu Yến tộc đều vì mà vong mạng. Nay lão giữ vai trò chủ mẫu, quyết trục xuất khỏi tộc, tước bỏ họ Yến, đời đời ghi tên gia phả, táng lăng mộ Yến gia. Xin chư vị linh chứng giám!”

 

---

Loading...