Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 44

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:27:05
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Là ."

 

Sở Nhược Yên dậy, : "Lời giảng , nhưng đôi chỗ thông suốt, xin thỉnh giáo một hai điều."

 

Liễu Xuân Vinh thấy là một tiểu nương tử, sắc mặt dịu xuống đôi chút: "Tiểu nương tử hỏi điều gì?"

 

"Những điều chép trong sách, là sự thật ?"

 

"Đương nhiên là sự thật!"

 

"Vậy ?" Sở Nhược Yên nhẹ giọng hỏi, "Vậy chẳng đích tận mắt chứng kiến những sự tình chăng?"

 

"Chuyện ..."

 

"Vậy hẳn là đích ?" Nàng trào phúng, "Thiếp mạn phép hỏi, giữ chức quan gì trong quân doanh, mà thể rành rẽ từng lời từng câu của tướng sĩ nơi sa trường như ? Xem , hẳn là tâm phúc cận bên cạnh Đại tướng quân !"

 

Nàng chậm rãi , khiến đám trong sảnh cũng bắt đầu nhận sự .

 

Một vị kể chuyện, thể rõ mồn một lời lẽ của binh sĩ chiến trường?

 

Liễu Xuân Vinh vội quát lớn: "Ngươi là tiểu nương tử nơi tửu lâu nào tới đây gây rối? Nếu nổi thì mau cút , đừng lỡ thời gian của khác!"

 

Sở Nhược Yên nhướng mày. Tô Đình Quân lúc dậy: "Nàng là khách quý mời đến. Liễu , xin cẩn ngôn!"

 

Liễu Xuân Vinh nhận thiếu chủ nhà , lập tức khom lưng thi lễ.

 

Lúc , chưởng quầy vội vã chạy đến, kéo Tô Đình Quân sang một bên.

 

Không ngờ Tô Đình Quân : "Không thể , gì cứ ở đây."

 

Chưởng quầy khó xử, đành hạ giọng: "Thế tử gia, vị Liễu là Hầu gia bỏ tiền mời đến, tiết mục hôm nay 《Hàn Cốc Quan》 cũng là đích ngài chọn..."

 

"Cái gì? Là Phụ ?" Tô Đình Quân thất thanh.

 

Sở Nhược Yên từ từ cúi mắt.

 

Quả nhiên sai. Nếu đích Bình Tĩnh Hầu nhúng tay , thì chuyện đều trở nên hợp lý.

 

Hắn tiên bày trò tiểu thư nhục tại Vọng Sương Lâu, khiến Yến Trừng tay cứu giúp.

 

Sau đó để A Giao tiếp cận Yến Tuấn bằng nhan sắc, trộm bản đồ phòng thủ, đổ hết tội danh lên đầu Yến Trừng.

 

Hiện tại dùng lời kể chuyện để kích động dân chúng buộc tội Yến Trừng...

 

Từng bước tính toán kỹ càng, công phu như , chẳng trách trong giấc mộng, Yến Trừng tru di cả nhà !

 

"An Ninh Hầu phu nhân, việc nhất định hiểu lầm. Phụ xưa nay luôn kính trọng Đại tướng quân Yến gia, tuyệt thể tay với An Ninh Hầu. Chắc chắn kẻ gian giở trò lưng!"

 

Tô Đình Quân kiên quyết , ánh mắt Sở Nhược Yên càng thêm phức tạp.

 

Hắn chăng? Hay là y ?

 

bất kể là , Tô gia và Yến gia... từ nay là kẻ địch đội trời chung!

 

"Tô Thế tử, ân tình hôm nay xin khắc ghi, tương lai nhất định sẽ hậu tạ xứng đáng."

 

Tô Đình Quân còn thêm, nàng quả quyết xoay rời .

 

Nhìn theo bóng lưng mảnh mai , trong lòng Tô Đình Quân thấp thỏm bất an, như thể gặp , họ còn là bằng hữu nữa...

 

Ngoài Vọng Sương Lâu.

 

Mạnh Dương đến từ lúc nào.

 

Hắn cạnh xe ngựa, thấy nàng thì vội lên tiếng: "Đã điều tra rõ , khi A Giao trốn , đầu tiên nàng gặp là—"

 

"Suỵt!"

 

Sở Nhược Yên ngắt lời , "Để đoán thử, là Bình Tĩnh Hầu?"

 

Mạnh Dương kinh hãi: "Phu nhân ?"

 

Trái tim Sở Nhược Yên càng thêm trĩu nặng.

 

Bình Tĩnh Hầu Tô Nam Thiên là trụ cột văn thần trong triều, cớ hành động như thế?

 

"Có bằng chứng ?"

 

"Bẩm phu nhân, . Bình Tĩnh Hầu tay vô cùng kín đáo, chỉ gặp A Giao một , đó lập tức đưa nàng tới phủ của kẻ thứ hai..."

 

"Là ai?"

 

Mạnh Dương vốn thẳng tính, chần chừ hồi lâu mới thốt cái tên: "Dung Thái phó."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-44.html.]

Dung Thái phó?!

 

Đôi mắt phượng của Sở Nhược Yên mở lớn, chỉ thấy Mạnh Dương nghiến răng tiếp: "Chẳng rõ Thái phó nghĩ gì, khi diện kiến A Giao chẳng hề hé răng nửa lời với công tử nhà chúng , mà trực tiếp đưa nàng cung diện thánh! Ngay lúc đó khéo Thượng thư Tào cũng mặt, Hoàng thượng long nhan nổi giận, lập tức hạ lệnh bắt , nên mới cảnh bắt bớ ngay giữa tang lễ, chấn động cả kinh thành!"

 

Sở Nhược Yên mà suýt bật thành tiếng.

 

Trước đó là Dự Vương, là Bình Tĩnh Hầu, những kẻ cũng là ngoài.

 

Còn Thái phó Dung gia... Chẳng Yến Trừng là con rể của ông ? Hai nhà vốn là thông gia, mà ông cũng tin tưởng Yến Trừng?

 

Rốt cuộc Yến tam lang phạm tội tày trời nào?

 

"Phu nhân, bước tiếp theo chúng nên gì? Có cần tới cầu kiến Dung Thái phó ?"

 

"Không cần."

 

Kẻ đó đưa tới mặt Thánh thượng, giờ tìm ông cũng chỉ phí công.

 

Sở Nhược Yên trầm ngâm: "Hãy tới Tào phủ, gặp Tào Dương!"

 

"Tào Thượng thư ạ?"

 

"Không sai. Dự Vương tâm địa thâm hiểm, công tử nhà các ngươi cô một trong Đại Lý Tự, e chống đỡ nổi."

 

Sở Nhược Yên rõ, đối mặt với bấy nhiêu kẻ cùng bày mưu tính kế, một họ khó lòng đương cự. Điều cần thiết nhất lúc , chính là tìm kiếm một hai đồng minh để liên kết!

 

Tại Tào phủ.

 

Tào lão phu nhân tin An Ninh Hầu phu nhân giá lâm, mừng rỡ khôn xiết, bữa trưa cũng ăn thêm một bát.

 

Nghe nàng gặp Tào Dương, bà liền chẳng hai lời, lập tức sai gấp gáp gọi từ Hộ Bộ về.

 

"Mẫu , nhi tử đang bận chính sự, chuyện gì khẩn cấp mà nhất định gọi con hồi phủ giờ —"

 

Chưa dứt lời, Tào Dương thấy Sở Nhược Yên.

 

Nàng mỉm thanh nhã, an tọa bên cạnh mẫu , khiến mặt tối sầm , định lưng rời .

 

"Đứng đó!" Tào lão phu nhân quát khẽ: "Lão thái thái đây là ác quỷ dọa ư? Thấy con bé là bỏ chạy?"

 

Tào Dương lòng đầy khổ sở: "Mẫu , nhi tử phá lệ tương trợ nàng , chẳng lẽ —"

 

"Không bắt ngươi tay giúp đỡ. Sở nha đầu đến đây là để cảm tạ chúng đó thôi. Ngươi xem, còn tự tay thêu hương nang nữa kìa. Kỹ nghệ, mũi kim , y hệt như Tĩnh nhi nhà !"

 

Tào Dương chiếc hương nang mẫu nâng niu rời tay, ngang dọc cũng chẳng thấy hình thù bông hoa nào rõ ràng.

 

thể mẫu mất hứng, đành miễn cưỡng : "An Ninh Hầu phu nhân, nàng lời gì với bổn quan chăng?"

 

Sở Nhược Yên nhân cơ hội dậy: "Kính thưa Tào lão phu nhân, xin phép cùng đại nhân ngoài hàn huyên đôi lời."

 

"Đi , mau chóng giải quyết việc của phu quân ngươi cho thỏa, mới thể yên lòng đến trò chuyện cùng . À, ghé qua, nhớ tạt qua tiệm Trương Ký mua vài gói bánh hoa mai nhé. Ta và cô ngươi ngày xưa mê mẩn món bánh nơi đó lắm."

 

Sở Nhược Yên dịu dàng đáp lời, Tào Dương cạnh mà ruột gan như thắt .

 

Còn... nữa ư?

 

Trong thư phòng Tào phủ.

 

Sở Nhược Yên an tọa, thẳng thắn chất vấn: "An Ninh Hầu phu nhân, nàng liên tục tìm đến , rốt cuộc mưu đồ gì?"

 

Sở Nhược Yên nhạt: "Tào đại nhân cớ gì đề phòng như thế? Lần ngài tay giúp đỡ , còn kịp bày tỏ lòng cảm tạ."

 

Tào Dương hừ lạnh một tiếng, nàng tiếp lời: "Cao Dịch chắc bẩm báo với ngài. Dự Vương lòng hiểm độc, phu quân cô thế trong Đại Lý Tự, chỉ e nguy hiểm đến tính mạng..."

 

"Chuyện nàng cần bận tâm. Đêm qua bản quan phái canh gác bảo vệ. Sau nếu Dự Vương tiến hành thẩm vấn, tất bẩm báo cho bản quan, bản quan cũng sẽ chinh tới nơi."

 

Ý tứ rõ ràng: sẽ để Dự Vương càn.

 

Sở Nhược Yên chỉ khẽ hỏi: "Tào đại nhân, Dự Vương là tông hoàng thất, chủ trì xét xử vụ án . Nếu quyết ý dùng đại hình, ngài thể ngăn cản chăng?"

 

Tào Dương sững sờ trong chốc lát, nhíu chặt đôi mày: "Vậy nàng mong điều gì?"

 

Sở Nhược Yên dậy, chắp tay hành đại lễ: "Thiếp kính cẩn thỉnh cầu đại nhân tay tương trợ, cứu phu quân thoát khỏi chốn lao ngục ."

 

Trong thư phòng, khí đột ngột trở nên tĩnh mịch, im ắng đến đáng sợ.

 

Tào Dương dường như lời của nàng chấn động mạnh, khỏi buột miệng: "Nàng hiểu nàng đang thốt lời gì ? Hiện nay, chỉ Thánh thượng, văn võ bá quan, mà cả thiên hạ đều đang dõi theo . Nàng tính dùng cách gì để cứu thoát ?"

 

Sở Nhược Yên chỉ đáp: "Thiếp tự mưu kế, chỉ cần đại nhân rõ: bằng lòng bằng lòng tương trợ?"

 

Tào Dương khẩy: "An Ninh Hầu phu nhân, nàng nhầm lẫn ? Bản quan và Yến gia các ngươi nào giao tình, càng chẳng ân nghĩa, cớ gì bản quan mạo hiểm tính mạng vì phu thê các ngươi?"

 

Sở Nhược Yên đoán sẽ như . Nàng ngẩng đôi mắt sáng, từng lời rõ ràng, rành rọt:

 

"Chỉ dựa Tiểu Mãn, dựa hiếu tâm của với lão thái thái, và dựa việc đây đại nhân từng ý định cứu lấy ba trăm mạng vô tội !"

 

---

Loading...