Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 398

Cập nhật lúc: 2025-10-15 01:00:12
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Một tiếng hiệu lệnh phát , đám tử sĩ bám theo suốt dọc đường liền đồng loạt xông .

 

Sở Nhược Yên hứng thú chẳng bao nhiêu, chỉ nhàn nhạt phân phó Hắc Nha: “Tốc chiến tốc thắng.”

 

Nào ngờ Ảnh Tử nửa đường nhảy , đến cả ngụm nước mới kịp đưa lên môi cũng uống hết, nhanh chóng hạ sát đám tử sĩ , chỉ còn vỏn vẹn hai tên.

 

Hắc Nha bất mãn trừng mắt , tới hai tên tử sĩ, lạnh giọng hỏi: “Nói, ai phái các ngươi tới?”

 

Hai kẻ đó liếc , đều định c.ắ.n vỡ viên t.h.u.ố.c độc giấu trong miệng.

 

Nào ngờ Ảnh Tử kịp thời điểm huyệt bọn chúng, dễ dàng moi t.h.u.ố.c độc, còn cầm lên mặt Hắc Nha, cố ý khoe khoang một vòng.

 

Hắc Nha nghiến răng, giáng thẳng một quyền mặt tên tử sĩ...

 

Tiếng kêu gào t.h.ả.m thiết vang lên, chẳng bao lâu , kẻ khai việc: “Là Dự Vương phủ phái chúng tới! Còn Gia Huệ Công chúa!”

 

Sở Nhược Yên khẽ day trán: “Đem bọn chúng áp giải cung, giao cho Yến Trừng xử trí.”

 

Chẳng bao lâu , hai kẻ dẫn độ cung.

 

Yến Trừng chẳng buồn liếc mắt một cái, đoạt ngựa phi thẳng tới cửa Tước Thiên môn.

 

Khổ nỗi bọn Doãn Thuận cùng đoàn cận thần phía rượt theo gãy chân, ngay cả đám thái giám cung nữ trong cung cũng kinh ngạc ngoảnh đầu , hiểu cớ vị đế vương vốn lạnh nhạt trầm thất thố đến !

 

Trước cửa Tước Thiên môn.

 

Loan giá của Sở Nhược Yên khiêng , liền thấy một thanh âm trong trẻo mang theo lo lắng: “A Yên!”

 

Nàng vội vén rèm, chỉ thấy nam tử vận long bào vàng tươi cưỡi ngựa mà đến, kim miện cửu long đầu theo từng bước phi nước đại mà lắc lư điên đảo, đến loan giá gần như bay xuống ngựa, ôm chầm lấy nàng: “Nàng chứ? Đám thích khách nàng thương ?!”

 

Sở Nhược Yên sững , khóe môi chậm rãi cong lên: “Ta .”

 

Nam tử cảm giác trái tim như buông lỏng, siết chặt nàng một hồi lâu mới lạnh giọng quát: “Người ! Bắt hết bọn Dự Vương phủ cùng Gia Huệ Công chúa cho trẫm, một kẻ cũng thả!”

 

Mạnh Dương lập tức lĩnh mệnh. Sát khí Yến Trừng lan trong thoáng chốc, trầm giọng thêm: “Hơn nữa, hoàng thất tiền triều sớm phái trấn giữ, bọn chúng còn thể câu kết ? Mau tra cho trẫm!”

 

“Tuân chỉ!”

 

Một loạt mệnh lệnh ban , cơn thịnh nộ của đế vương mới tạm lắng xuống đôi phần.

 

Sở Nhược Yên ngoan ngoãn yên lặng bên cạnh lên tiếng. Nam tử đầu thấy nàng, sắc mặt liền dịu , như băng tuyết tan trong nắng xuân: “Đi thôi, chúng hồi cung.”

 

Nữ tử mỉm gật đầu, hai sóng vai nắm tay cùng trở về cung.

 

Hoàng hậu tương lai gặp thích khách, hơn nữa là ngay ngày đăng cơ, nhất thời Đại Lý Tự và Hình Bộ náo loạn cả đêm. Chưa đầy một khắc trời sáng thẩm tra đồng đảng.

 

“Là… Thanh Bình Quận chúa?” Sở Nhược Yên kinh ngạc nhướng mày. Vị tân nhiệm Đại Lý Tự khanh bên lau mồ hôi lạnh, cúi đầu thưa: “Hồi bẩm Hoàng hậu nương nương, chính là Thanh Bình Quận chúa. Bệ hạ nhân từ, chỉ giam lỏng hoàng thất tiền triều chứ liên lụy các tông thất khác, quận chúa liền thừa cơ lén lút qua giữa trong cung và Dự Vương phủ. Tin tức Hoàng hậu xuất cung cũng là do nàng đưa ngoài.”

 

Yến Trừng ánh mắt trầm lạnh: “Tự tìm đường c.h.ế.t!”

 

Sở Nhược Yên : “Thanh Bình Quận chúa chẳng qua là biểu của tiên đế, chẳng , cần gì mạo hiểm đến thế? Trừ phi…”

 

Nàng cùng Yến Trừng liếc mắt trao đổi, nam tử chau mày: “Bất kể vì lý do gì, dám động nàng, nàng đừng hòng sống sót!”

 

Sở Nhược Yên nhẹ nhàng vỗ tay trấn an: “Chàng đừng giận, , nàng thực sự lấy mạng , nếu cũng chẳng định một kế hoạch sơ hở đến thế. Cứ để nàng gặp đến gặp nàng , cũng , tiện lấy thứ chúng cần.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-398.html.]

Yến Trừng nhướng mày: “Vậy còn bên cữu phụ nàng…”

 

Nữ tử chớp chớp mắt: “Cữu phụ vốn ưa nàng . Chẳng qua là phận thần tử mà tận trung vì quân, chẳng chuyện đương nhiên ?”

 

Yến Trừng hiếm thấy nghẹn lời: “Được, trẫm sẽ hạ chỉ.”

 

Chỉ dụ truyền tới phủ họ Tào, Tào Dương mặt biểu cảm : “Phu nhân, cần đoán cũng là ý của ai.”

 

Sở Tĩnh bụm miệng khúc khích. Tào lão phu nhân liếc mắt: “Bảo ngươi thì ! Một nam tử hán đại trượng phu mà cứ như tiểu tức phụ !”

 

Tào Dương bất đắc dĩ: “Nương! Con chỉ sợ phu nhân khó xử…”

 

“Phu nhân ngươi ở đây ! Nàng thấy khó xử , mau !”

 

Thế là sự giục giã của mẫu già và thê tử, Tào Dương dù tình nguyện vẫn tới phủ quận chúa.

 

Trong phủ từ lâu vắng tanh, từ lúc Yến Trừng đ.á.n.h , đám mặt trắng trong phủ đều trốn sạch.

 

Thanh Bình Quận chúa một một nơi tháp thấp, thấy động tĩnh thì vui mừng ngẩng đầu. thấy bóng hình ngày đêm mong nhớ , liền vội vàng che mặt: “Đừng ! Ngươi đó thôi!”

 

Nàng sợ thấy gương mặt , gương mặt An Thịnh sai hủy hoại đến chẳng còn hình dạng.

 

Tào Dương dừng bước, lặng lẽ đó một lúc lâu: “Thanh Bình Quận chúa, vì ngươi cấu kết Dự Vương và Gia Huệ Công chúa, mưu hại Hoàng hậu?”

 

Ngữ khí bình đạm chút cảm xúc, Thanh Bình nhịn òa : “Ta vì , chẳng lẽ ngươi ? Ta chỉ là vì gặp ngươi một thôi, Tào lang!”

 

“Từ khi hủy dung, còn dám xuất hiện mặt ngươi nữa. Nay hoàng đế biểu c.h.ế.t, họ Mộ Dung cũng sắp diệt vong. Ta nếu còn gặp ngươi một , e là vĩnh viễn chẳng còn cơ hội…”

 

Tào Dương nhíu chặt mày, thật lâu mới cất lời: “Quận chúa, ngươi khổ sở đến ? Mưu hại Hoàng hậu, là tội c.h.ế.t. Ngươi đáng để đ.á.n.h đổi cả tính mạng ?”

 

Thanh Bình vui mừng khôn xiết: “Tào lang, ngươi đang lo cho đúng ? Ta mà, ngươi vẫn còn để tâm đến , đúng ?”

 

Tào Dương lập tức ngậm miệng. Quả nhiên, nên câu .

 

Thế nhưng trong phòng, Thanh Bình đang , bỗng òa nức nở: “Ta , ngươi hề lo cho . Cho dù , là kẻ khác, thậm chí là mèo ch.ó gì đó, Tào đại nhân cũng sẽ như . Bởi vì ngươi là nhất... mà điều yêu , chính là điểm !”

 

Lời dứt, "phịch" một tiếng, tựa hồ vật nặng ngã quỵ.

 

Tào Dương siết chặt nắm đấm, vài bước lao , chỉ thấy Thanh Bình ngã mạnh xuống đất.

 

Mặt nàng che mạng sa, lớp sa m.á.u rịn . Thì , nàng nuốt độc d.ư.ợ.c tự tận!

 

Tào Dương kinh hãi kêu lên: “Quận chúa Thanh Bình?” Nàng đưa tay về phía , ánh mắt nhuốm vẻ si mê khó tả: “Tào lang, ngươi đến đây là để lấy thư nhận tội của … cũng … cũng … chí ít… cuối vẫn… gặp …”

 

Chữ “ kịp thoát khỏi môi, tay nàng rơi phịch xuống nền đất lạnh lẽo.

 

Tào Dương phụ nữ dây dưa nửa đời với , khẽ lắc đầu, khi lấy thư nhận tội từ tháp, chỉ khẽ khom thi lễ lưng mà thẳng, hề ngoảnh .

 

Yến Trừng nhận thư nhận tội, lập tức ban bố thiên hạ. Dự vương và Gia Huệ lúc mới c.h.ế.t tâm.

 

Hoàng thất tiền triều diệt tận gốc, thanh trừng sạch sẽ, chỉ trừ Phế hậu họ Phó và nhị hoàng tử Mộ Dung Duệ , ai thoát . Mà Mộ Dung Duệ cũng lập tức , lên tiếng chỉ trích Dự vương và Gia Huệ, nhanh chóng xoay chiều dư luận, ca tụng tài đức của Yến Trừng, nhấn mạnh rằng chủ động nhường ngôi cho hiền tài.

 

Như , lời đồn đại về chuyện thần tử cướp ngôi vua trong dân gian cũng tan biến.

 

Trong Dưỡng Tâm điện, trời sáng bận rộn hẳn lên.

 

Sở Nhược Yên đích mặc hoàng bào đăng cơ, chỉnh chuỗi ngọc vương miện. Đến khi thắt dây đai vàng, eo nàng bất chợt kéo , ôm chặt lòng: “A Yên, cùng nàng chấp chưởng thiên hạ .”

 

---

Loading...