Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 392

Cập nhật lúc: 2025-10-15 01:00:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nam nhân nào thể thủy chung một lòng?

 

“Nương nương!”

 

Chu ma ma mắt nhanh tay lẹ kéo nàng . Cố Phi Yến nhào tới hụt, cả đập mạnh chiếc bàn gỗ lê phía !

 

“A, mặt của !!!”

 

Mọi ngoảnh , chỉ thấy vầng trán bên trái của nàng đập thủng một lỗ lớn, m.á.u tươi tuôn đầm đìa, dung nhan loang lổ, cảnh tượng thật khiến kinh hồn bạt vía.

 

Thế nhưng chẳng ai thèm ngó ngàng đến nàng , tất thảy đều vây quanh Sở Nhược Yên, thật lòng kẻ giả ý, ai nấy đều tỏ vẻ lo lắng.

 

“Hoàng hậu nương nương, chứ?” Chu ma ma hoảng hốt nàng, chỉ sợ động đến thai khí.

 

Sở Nhược Yên trấn an một lúc, mỉm lắc đầu: “Không , hai hài tử trong bụng cứng cáp, yếu ớt đến mức .”

 

Chu ma ma thở phào một , đầu Cố Phi Yến, ánh mắt sắc như dao: “Giỏi lắm! Dám mưu hại Hoàng hậu! Người , mau bắt , giam Thiên Lao, chờ Hoàng thượng định tội!”

 

Hiện giờ là ai đang chấp chưởng quyền hành? Để Yến Trừng kẻ mưu hại Hoàng hậu của , còn đường sống ?

 

Cố Phi Yến cũng bất chấp đau đớn, vội quỳ rạp xuống cầu xin.

 

Thế nhưng Sở Nhược Yên để tâm, chỉ yên xuống nhuyễn tháp, tiếp tục trò chuyện cùng Thục phi, Hiền phi.

 

Cố Phi Yến van xin vô vọng, bèn oán hận gào thét: “Sở Nhược Yên! Ngươi hôm nay chẳng qua là nhờ vận khí , gả cho một nam nhân tài năng! ngày tháng còn dài, Yến Trừng lên ngôi Hoàng đế, ba cung sáu viện, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ ‘Quý phi’, ‘Thục phi’, ‘Hiền phi’ riêng của ngươi thôi! Ha ha ha ha.”

 

Thiên hạ , nam nhân nào thể thủy chung một lòng?

 

Đừng Tiên đế tổ phụ của , ngay cả vị Yến Đại tướng quân từng đời ca tụng, chẳng cũng phanh phui chuyện tư tình với Trưởng công chúa ?

 

Nghĩ tới điều , nàng liền cảm thấy thỏa mãn hơn nhiều, vết thương trán dường như cũng chẳng còn đau nữa.

 

Vậy mà sắc mặt Sở Nhược Yên vẫn đổi, tựa hồ căn bản để lòng.

 

Trái , Hiền phi và Thục phi bên cạnh yên.

 

Các nàng vốn là phi tần cũ của triều , phận vốn lúng túng, hận thể khiến quên mất sự tồn tại của .

 

Thế mà Cố Phi Yến năm bảy lượt lôi các nàng miệng, chẳng khác nào dồn chỗ c.h.ế.t!

 

Hiền phi nghiêm giọng quát lớn: “Cố Phi Yến! Trước đây ngươi kiêu căng ngạo mạn, chúng niệm tình ngươi tuổi còn nhỏ mà chấp nhặt. nay ngươi oán hận gì với Hoàng hậu, hãy tự gánh chịu, kéo cả khác ý đồ gì?”

 

“Hiền phi tỷ tỷ đúng lắm!” Thục phi vốn tính tình ôn hòa hơn, song nghĩ tới ái nữ Gia Huệ công chúa, cũng kìm bước : “Yến quý phi, nay chúng đều là tội nhân, ngươi còn dám bất kính với Hoàng hậu nương nương?”

 

Cố Phi Yến khẩy: “Đồ nhu nhược! Thấy Sở Nhược Yên quyền thế liền tranh nịnh bợ, thật khiến ghê tởm!”

 

Thục phi đỏ mặt, Hiền phi kéo nàng , lạnh: “ thế! Chúng nịnh bợ quyền thế, ngươi thì hơn bao nhiêu? Ta còn nhớ rõ dung mạo của ngươi, từng hủy hoại một núi Hộ Quốc Tự, chính Hoàng hậu dùng ‘Ngọc Nhan Cao’ cứu . Vậy mà ngươi thì ? Lấy oán báo ân! Ngay cả ông trời cũng nổi, nên đoạt dung mạo đó của ngươi! Thật đáng đời!”

 

“Ngươi!!” Cố Phi Yến mặt mày đỏ bừng, đôi mắt như phun lửa.

 

Thế nhưng còn kịp mắng, Chu ma ma lệnh bịt miệng kéo .

 

Nàng vẫn cố giãy dụa, miệng lẩm bẩm hai chữ “tổ phụ”, Hiền phi dứt khoát cao giọng: “Ngươi một tổ phụ , là cựu Tể tướng tiền triều thì ? Với đức hạnh ngươi như , kiêu căng ngạo mạn, vong ân phụ nghĩa, chỉ ô uế danh tiếng nhà họ Cố! Làm mất mặt cả một tộc họ!”

 

Cố Phi Yến tức đến mức hộc máu, mắng tiếng, cuối cùng tức mà ngất lịm .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-392.html.]

Hiền phi mắng xong sảng khoái vô cùng, liền sửa bộ trâm bên tóc, xoay quỳ mặt Sở Nhược Yên: “Hoàng hậu nương nương, thần xin phép thẳng. Nay chấp chưởng quyền hành, thành bại rõ, thần còn gì để . rốt cuộc là xử tử lệnh cho tuẫn táng theo Tiên đế, cũng xin nương nương ban cho một lời quyết định, đừng để các tỷ trong tiếp tục sống trong nỗi thấp thỏm bất an.”

 

Lời dứt, các phi tần trong điện đều quỳ xuống.

 

Các nàng rõ, ai may mắn như Vinh phi, Vinh Thái phó lo liệu đường lui.

 

Thục phi đập đầu xuống đất: “Hoàng hậu nương nương, tội phi cam tâm nhận c.h.ế.t, chỉ cầu xin nương nương đừng liên lụy đến nhà của tội phi, còn Gia Huệ công chúa…”

 

khởi đầu, những khác cũng rối rít cầu xin, phần lớn là vì nhà, thỉnh thoảng cũng kẻ cầu cho bản .

 

Giữa lúc tất cả đang thấp thỏm chờ đợi, một tiếng thở dài từ vọng xuống.

 

“Đều dậy .”

 

Mọi liếc lên, chỉ thấy Sở Nhược Yên : “Tuy xuất là nữ nhi của Thần tử, nhưng cũng năm xưa khi Mộ Dung đế còn tại vị, chỉ chuyên sủng Quý phi họ Tước, đến Huệ phi, ngay cả Hoàng hậu họ Phó cũng chẳng đặt mắt, phận của chư vị phi tần đây , hẳn thể tự tưởng tượng .”

 

Giọng nàng dịu dàng, ôn hòa, khiến vài nhút nhát khỏi đỏ hoe mắt.

 

Đâu cần chi đến đãi ngộ bất công? Khi Tước quý phi một sủng ái, phàm ai đắc tội với nàng , ngay hôm đó liền đày Lãnh cung. Còn những tân sủng mới lâm hạnh, thậm chí còn kịp cơ hội dùng t.h.u.ố.c phá thai, sáng hôm vĩnh viễn biến mất khỏi hậu cung.

 

, ngày Tước quý phi thất thế, đều vô cùng hoan hỉ, đáng tiếc chẳng bao lâu đến Huệ phi, bao lâu, loạn binh tiến cung thành…

 

Sở Nhược Yên hít sâu một , giọng ôn hòa: “Hoàng thượng đăng cơ, theo lệ cũ sẽ đại xá thiên hạ, nhưng đây là chính sự triều , hậu cung can dự. Bản cung chỉ thể mặt các ngươi tiến cử lên Hoàng thượng, đưa các ngươi danh sách ân xá. Sau , nếu ai hồi phủ thì hồi phủ, nếu nơi nương tựa, thì tạm ở Phi Hương điện, các ngươi thấy thế nào?”

 

Các phi tần khấp khởi mừng thầm, tuy Hoàng hậu là tiến cử, nhưng ai mà chẳng tân đế tôn trọng nương nương đến nhường nào, đồng ý?

 

Ban đầu, các nàng chỉ mong giữ mạng sống, nào ngờ còn ngày hồi gia môn…

 

Hiền phi là đầu tiên quỳ sụp xuống đất: “Hoàng hậu nương nương từ bi, tội phi cảm kích nguôi!”

 

Thục phi cũng lau nước mắt quỳ xuống: “Tạ ơn Hoàng hậu nương nương! Tội phi nguyện tụng kinh niệm Phật, cầu phúc lành cho !”

 

 

Tối hôm đó, từ Ngự thư phòng truyền vài đạo thánh chỉ, trong đó một điều chính là ân xá các phi tần tiền triều.

 

Những nữ nhân khổ sở nửa đời trong hậu cung của Mộ Dung Phong, ngờ còn ngày thấy ánh dương rực rỡ. Ngày rời cung, tất cả đều xúc động đến mức quỳ sụp xuống cung môn tạ ơn.

 

Các nàng vốn xuất thế gia vọng tộc, bằng lòng hồi phủ đều gia tộc yêu thương đón nhận. Vừa loan tin ân xá, trong phủ liền vui mừng khôn xiết, ít đại thần còn chạy đến Ngự thư phòng quỳ tạ ơn tân đế g.i.ế.c vô tội!

 

Chuyện cũng nhanh chóng lan dân gian. Trước vẫn chỉ trích Yến Trừng là kẻ g.i.ế.c vua đoạt ngôi, nhưng giờ đăng cơ rộng lượng ân xá cho hậu cung tiền triều, loạn thần tặc tử nào dám ?

 

Tóm , các nơi đều truyền tụng công đức, trong Ngự thư phòng, Mạnh Dương cảm khái thật lòng: “Hoàng hậu quả nhiên cao minh! Tưởng chừng chuyện do Tuyết Huyền gây tốn ít thời gian mới lắng xuống, nào ngờ chỉ bằng việc ân xá mấy vị nữ nhân, liền hóa giải hơn nửa tai tiếng.”

 

Yến Trừng cũng mỉm nơi đáy mắt, tựa hồ còn vui hơn chính khen: “A Yên vốn là trí tuệ và bản lĩnh hơn .”

 

Tề Diêu, Thượng thư bộ Hộ mới nhậm chức (, giờ là Thượng thư) thấy tâm trạng Bệ hạ , liền dè dặt mở lời: “Hoàng thượng, cái đó… Cố đại nhân cầu kiến.”

 

Cố đại nhân? Cố Dự?

 

Sắc mặt Yến Trừng lập tức sa sầm, lạnh như băng: “Không gặp.”

 

Hắn tới còn vì điều gì khác, chẳng cũng chỉ để cầu xin cho đứa cháu gái bảo bối của ?

 

Tề Diêu ngượng ngùng ho khẽ hai tiếng: “Hoàng thượng, dù gì Cố đại nhân cũng là cựu thần triều , quỳ ngoài trời hai ngày hai đêm chịu gió táp mưa sa, là…”

 

“Lời trẫm, khanh ?”

 

---

Loading...