Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 36
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:19:19
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạnh Dương hành động nhanh, đến nửa canh giờ về báo tin.
“Ngày hôm , phủ Tào sẽ thiết yến. Giờ Tỵ đón khách, giờ Mùi nhập tiệc, nhưng…”
Sở Nhược Yên nhíu mày: “Có gì cứ trực ngôn.”
Mạnh Dương chau mày sâu hơn: “Lần nhà họ Tào phát thiệp mời cho khắp các danh môn trong kinh, chỉ duy mỗi Yến gia là mời. Không thiệp mời, chẳng lẽ trèo tường mà ?”
Sở Nhược Yên mím chặt môi.
Thái độ của Tào gia thật sự khó xử lý. Tào Dương là cận thần bên cạnh Hoàng đế, thái độ phân biệt rõ ràng như thế, khó tránh khỏi khiến khác nghi ngờ lưng là ý chỉ ngầm của Thiên tử…
Mà một khi liên quan đến triều đình, cho dù ngày giao hảo thiết cỡ nào, hiện tại cũng ai dám dính líu gì đến Yến gia nữa.
Hành động của Tào gia chẳng khác nào chặt đứt đường cầu cứu của Yến gia!
“Chuyện để tự nghĩ cách, các ngươi chuẩn lễ vật .”
Về đến viện, chân Sở Nhược Yên mềm nhũn, suýt chút nữa ngã khuỵu.
Ngọc Lộ vội vàng đỡ lấy nàng, lo lắng hỏi: “Tiểu thư, khỏe ?”
Thân thể nàng vốn yếu ớt từ nhỏ, dựa t.h.u.ố.c men để điều dưỡng. Lần gả đến đây bận rộn ngừng nghỉ mấy ngày qua, Ngọc Lộ chỉ sợ bệnh cũ tái phát.
Sở Nhược Yên tựa Ngọc Lộ chốc lát, cảm thấy dần hơn, mới cất lời trấn an: “Không , Tiểu thư nhà ngươi yếu ớt đến mức đó …” hỏi: “Thuốc của Thần y Ôn để , còn bao nhiêu viên?”
Năm đó bệnh hàn phát tác, Thái y viện đều kết luận nàng thể sống qua nổi mùa đông năm đó.
Ai ngờ, Mẫu từ mời vị Thần y đến. Lão nhân tuổi cao, nhưng y thuật quả thật xuất thần nhập hóa, chỉ để cho nàng hai bình đan dược, dặn mỗi tháng uống một viên sẽ vô sự.
Mấy năm nay nàng tuân lời dặn, nhưng hai bình t.h.u.ố.c cũng sắp cạn kiệt…
“Chỉ còn năm, sáu viên thôi. Quốc công gia sai tìm Thần y Ôn nhưng vẫn tin tức. Tiểu thư, là uống cách hai tháng như nhé?”
Lần nàng phát bệnh cũng là vì uống thưa .
giờ chuyện đang cấp bách, nàng dám gục ngã?
“Trước cứ mỗi tháng uống một viên. Chúng cần vượt qua cơn nguy khốn .”
Ngọc Lộ dám nhiều lời, lập tức lấy t.h.u.ố.c cho nàng uống. Sau đó, Sở Nhược Yên gọi xe ngựa, bảo Ngọc Lộ truyền lời cho Lưu thúc đợi nàng ở Quỷ thị.
Tại Tửu lầu Thiên Nhất, ban ngày vẫn vắng vẻ như thường.
Lưu thúc thấy nàng, cúi hành lễ: “Đại Tiểu thư.” Nhìn sắc mặt nàng càng thêm tái nhợt, lão khỏi khuyên nhủ: “Chuyện của An Ninh Hầu lão nô cũng , nên giữ gìn thể cho .”
Sở Nhược Yên gắng gượng đáp, dứt khoát bước Bách Hiểu Các.
Lão chưởng quầy bụng phệ vẫn quầy, híp mắt chào đón: "An Ninh hầu phu nhân quang lâm? Lần đến để hỏi thăm tin tức là..."
Nàng thẳng thừng: "Ta diện kiến các chủ của các ngươi."
Lão chưởng quầy do dự đôi chút, đó nịnh nọt: "Xin phu nhân chờ giây lát."
Hắn vội vã lên lầu, lâu trở xuống: "An Ninh hầu phu nhân, mời lên tầng ."
Tầng cao nhất.
Công tử Lang tựa bên khung cửa sổ, ngáp một dài. Nghe thấy tiếng bước chân, vẫn chẳng buồn đầu : "Tiểu Mù, ngươi quả nhiên hề khách khí. Sở Nhược Yên, nàng đến đây, thật sự coi Bách Hiểu Các như chốn khuê phòng của ?"
Sở Nhược Yên đáp lời, chỉ nghiêm cẩn hành lễ: "Xin thỉnh công tử tay giúp đỡ một việc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-36.html.]
"Ồ?" Hắn xoay , trong đôi mắt dài hẹp thoáng hiện ý tứ hứng thú: "Ngươi tay can dự việc gì?"
"Chính là nhà họ Tào."
Sở Nhược Yên rõ, đối đáp với thông minh thì kỵ nhất là úp úp mở mở: "Việc phu quân bắt, công tử hẳn tin. Đến nay, chỉ tố cáo tiết lộ phòng tuyến, cấu kết với địch phản quốc, còn chi tiết cụ thể mịt mờ."
"Vì thế, Nhược Yên Đại Lý Tự gặp một . Mà cách duy nhất để thực hiện việc , chính là thông qua nhà họ Tào."
Công tử Lang thoáng kinh ngạc sự thẳng thắn của nàng, ngón tay gõ nhẹ cằm trầm ngâm: "Ngươi mượn tay lão phu nhân nhà họ Tào để tiếp cận Tào Dương, tìm cách đột nhập Đại Lý Tự... Hừm. Phương pháp thì , nhưng câu hỏi là, vì giúp ngươi?"
Hắn xoay rời khỏi cửa sổ, bước . Chiếc y phục đỏ chói như m.á.u nở bung tựa đóa hoa kiều diễm: "Lần đầu ngươi dùng hồi môn vật giao dịch, hai là tin tức về sự kiện địa chấn núi Mang, thì , Tiểu Mù, ngươi thể đưa cho thứ gì?"
Sở Nhược Yên hít thở một thật sâu, dõng dạc : "Chính là Yến gia!"
"Nếu công tử chịu tay giúp đỡ, khi thành sự, thể cam đoan Yến gia sẽ vô điều kiện giúp công tử một , bất kể là việc gì!"
Một lời hứa gần như hư ảo như , khiến nam nhân bật lớn: "Bất kể điều gì, ngươi cũng đều đáp ứng, kể cả... một mạng ?"
Sở Nhược Yên bất giác dấy lên linh cảm chẳng lành. tên lắp cung, thể bắn: "Phải. Chỉ cần đó tự nguyện, công tử cứ việc mang ."
Công tử Lang khẽ: "Tiểu Mù, ngươi thật hề thành thật. Nói thật lòng, khi Yến Tự và Yến Tuân c.h.ế.t, Yến gia còn sót chút thú vị chỉ là Yến Tam, nhưng bản các chủ sở thích đoạn tụ. Vậy nên, Yến gia lọt mắt , chỉ còn —"
"Chính là ngươi."
Trong lòng Sở Nhược Yên chấn động, nàng cúi đầu đáp: "Tạ công tử yêu mến, nhưng Nhược Yên gả Yến gia. Sống là của họ, c.h.ế.t là hồn ma của họ, dám lỡ dở với khác."
Công tử Lang nàng với ánh mắt hàm chứa đầy ẩn ý. Sau thời gian đốt hết một nén hương, mới giơ lên một ngón tay: "Một điều kiện. Hiện tại nghĩ , nhưng nếu nghĩ , ngươi nhất định bằng cho ."
Sở Nhược Yên chút do dự: "Được!"
Về đến Tướng quân Phủ, nhà họ Tào liền sai đưa thiệp mời đến. Thái độ của họ vô cùng khép nép, rằng lúc do sơ suất mà quên gửi thiệp cho quý phủ, còn kèm theo hai pho tượng ngọc Phật để tạ .
Mạnh Dương và Phương quản sự đều kinh ngạc đến sững sờ, Sở Nhược Yên với ánh mắt tràn đầy sự kính phục. Nàng chỉ đầu , thầm nghĩ rõ Công tử Lang của Bách Hiểu Các sử dụng thủ đoạn thần thông quảng đại gì, mà thể khiến một danh gia vọng tộc quyền quý như nhà họ Tào đổi thái độ chóng vánh đến thế.
"Tam thiếu phu nhân, cuối cùng cũng trở về, lão phu nhân mời tức tốc đến Thọ An Đường một chuyến!" Gã gia nhân truyền lời, gương mặt lộ rõ vẻ gấp gáp.
Sở Nhược Yên cứ nghĩ lão thái thái bày trò gì nữa, màng suy xét, liền dẫn Lưu thúc vội vã đến Thọ An Đường.
Thọ An Đường.
Nàng để Lưu thúc chờ bên ngoài, một bước . Nào ngờ, mới bước qua ngưỡng cửa, một cái bạt tai quật thẳng tới.
Theo bản năng, nàng giơ tay định xuống tay c.h.é.m cổ đối phương, nhưng liếc mắt thấy Nhị phòng Tạ thị, Tam phòng Lý Ngọc đều đang mặt. Nàng đành cưỡng chế rút chiêu , để đ.á.n.h trúng.
"Bốp!"
Tiếng vang giòn tan trong sảnh đường, kế đó là tiếng mắng c.h.ử.i chói tai của lão phu nhân Yến gia: "Đồ nghiệt súc! Phu quân ngươi mới nhốt Đại Lý Tự, ngươi chịu nổi mà ngoài tìm nam nhân ? Quả nhiên chẳng khác gì Yến Tam, đều là hạng gì, dâm tiện trắc nết, dám ô uế thể diện Yến gia !"
Má trái Sở Nhược Yên nóng rát như lửa đốt.
Tạ thị cũng hả hê xen : "Mẫu xin đừng để sự tức giận tổn hại thể... Quả thật trùng hợp, hôm nay con và Tam Quỷ Thị tìm vật phẩm, lúc đụng ngay cháu dâu. Tam , chứng, việc tuyệt đối do bịa đặt hãm hại nàng."
Lý Ngọc liếc Sở Nhược Yên, yếu ớt đáp: "Là thật, ... cũng thấy. Nàng thẳng tửu lầu lên tầng cao nhất, bên trong còn vọng tiếng nam nhân..."
Sở Nhược Yên khẽ nhếch môi.
Không ngờ bám theo dõi nàng?
Lão phu nhân Yến gia thế càng thêm nổi trận lôi đình, chỉ thẳng mặt nàng mắng: "Ngươi tư thông với kẻ nào thèm quản, cho dù c.h.ế.t ngoài đường với cái chổi cũng ! ngươi phép mang danh Tam thiếu phu nhân của Yến gia mà ô danh con !"
"Người , mau mang giấy bút đến! Lập tức hưu thư! Lão đuổi dâm phụ khỏi Yến gia!"
---