Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 320
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:53:54
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Con gì?!” Sở Hoài Sơn giận dữ như sấm rền, giơ tay định tát thì tiểu Giang thị vội vàng ngăn , hấp tấp hỏi: “Lan nhi, con đang dối ? Làm con thể phát sinh chuyện vợ chồng với Yến Lục ?”
Sở Nhược Lan vẻ mặt giận dữ của phụ , cũng phần sợ hãi, nhưng nghĩ đến chuyện ép gả, nàng c.ắ.n răng liều mạng: “Là thật! Ngày biểu tỷ thành , uống rượu, cũng say, thế là… thế là…”
“Rầm!”
Sở Hoài Sơn đập mạnh một chưởng xuống bàn, chén , ấm đều nảy bật lên.
“Quản gia , lập gia pháp cho ! Ta đ.á.n.h c.h.ế.t con nghiệt nữ vô liêm sỉ !!”
Tiểu Giang thị kêu: “Lão gia! Lan nhi chỉ là nhất thời hồ đồ, xin ngài tha cho con bé !”
“Tha? Con gái Sở Hoài Sơn mà dám vụng trộm cùng nam tử, mai mối danh phận, còn thể thống gì nữa! Tránh !” Ông đẩy tiểu Giang thị , giật lấy roi trong tay Chu Trung quất xuống.
“Chát!”
Tiếng roi vang vọng viện, Sở Nhược Lan đ.á.n.h đến ngã quỵ xuống đất, Sở Hoài Sơn quát lớn: “Con sai ?!”
Nàng c.ắ.n môi đáp, liền quất thêm mấy roi nữa, y phục rách nát, da thịt rướm máu.
Tiểu Giang thị hồn phi phách tán, vội sai mời Đại cô nương, đồng thời xông lên cản .
Một thời rối loạn, trong chính sảnh nhất thời gà bay ch.ó chạy, hỗn loạn tả xiết.
Tin truyền đến Bồ Đề viện, thì Sở Nhược Lan nghỉ.
Nàng trở về từ nhà họ Tào, hết đến Bách Hiểu Các trong cung, đặt lưng im.
Chu ma ma do dự một thoáng, vẫn nhẹ giọng trong đ.á.n.h thức nàng: “Cô nương, bên Tam cô nương xảy chuyện ...”
Sở Nhược Lan cố gắng mở mắt, khoác áo vội vàng chạy đến.
Viện của Sở Nhược Lan.
Vừa bước thấy chén đĩa vỡ vụn, Tam sõng soài đất, thoi thóp thở, phụ cầm roi trong tay, mu bàn tay rướm máu.
“Phụ , di mẫu, thành thế ?”
Nàng kinh hãi, vội đỡ Nhược Lan dậy. Tiểu Giang thị lau nước mắt nghẹn ngào: “Còn vì Tam con hồ đồ, dám… dám chuyện mờ ám với Yến Lục trong tiệc cưới biểu tỷ con...”
“Cái gì? Không thể nào! Ngày đó Tam luôn cùng , rời khỏi nửa bước!”
Sở Hoài Sơn chấn động, tiểu Giang thị cũng sững gào lên: “Con ơi, con ngốc đến ?”
Chuyện da thịt rõ ràng là bịa đặt, mà đ.á.n.h đến t.h.ả.m hại, nàng vẫn chịu thanh minh…
Rõ ràng là nàng quyết chí gắn bó với Yến Chiêu!
Sở Nhược Yên vội vàng giao Sở Nhược Lan thương cho Chu ma ma chăm sóc bôi thuốc, bản nàng bước đến bên phụ :
“Phụ , thật Lục . Huynh dũng khí, trách nhiệm gánh vác, còn dự võ thí năm nay. Tuy quan vị bằng công tử nhà họ Nghiêm, nhưng thật lòng với Tam …”
“Không !” Sở Hoài Sơn còn mở lời, tiểu Giang thị cắt ngang, “Lan nhi tuyệt đối thể gả cho võ tướng, nào cuộc sống an nhàn? Rõ ràng là tự lao hố lửa! Đại cô nương, bản con chẳng cũng ? Tự hỏi lòng , nếu Thủ phủ bất trắc, con từng một ngày an ?”
Sở Nhược Yên nghẹn lời, trong mắt nàng thoáng qua chút đắng cay khó tả.
An ? E rằng là vọng tưởng... Không bao đêm, nàng giật tỉnh giấc giữa cơn ác mộng, luôn mơ thấy lang quân bao giờ trở về…
Trên chiến trường m.á.u chảy thành suối, nàng điên cuồng tìm kiếm, nhưng ngoài một bàn tay nhuốm đầy m.á.u tươi thì chẳng thấy bóng hình .
Mỗi tỉnh dậy, cả đầm đìa mồ hôi, chỉ mở mắt trân trối đến sáng…
Tiểu Giang thị khổ: “Con cũng nỗi khổ đó mà ? Võ tướng trận mạc, nữ quyến ở nhà chịu khổ nhất. Lan nhi vốn hoạt bát, chịu nỗi khổ đây? Đại cô nương, tác thành, nhưng chút vui mừng nhất thời, thể sống trọn cả đời?”
Sở Nhược Yên cúi mắt, trầm mặc .
Yến Trừng cũng từng với nàng, trong quân doanh, chuyện như hiếm. Có chỉ đợi một cái xác trở về, chẳng thấy xác, chỉ còn cây thương gãy; cũng vì tình cảm sâu đậm mà hoặc là hòa ly, hoặc là ngoại tình, hiếm ai vẹn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-320.html.]
? Biên cương vẫn cần trấn giữ.
Thế gian , luôn chấp nhận hy sinh.
Nàng hít sâu một :
“Di mẫu, Tam vì gả cho Nghiêm Tu An, thà chịu tổn hại danh tiết, chịu roi vọt, quyết chí đầu. Với tấm lòng kiên định , chẳng lẽ nên hỏi rõ ý nguyện của nó một ư?”
Tiểu Giang thị trầm ngâm một lúc lắc đầu buồn bã:
“Hỏi thì ? Phu quân tấu trình với Hoàng thượng, định gả cho nhà họ Nghiêm …”
“‘Nghiêm’ và ‘Yến’, vốn cùng âm khác chữ, dù giải thích cũng dễ dàng hiểu rõ thôi.” Sở Nhược Yên xong, sang phụ :
“Phụ luôn thương yêu chúng con, hẳn cũng Tam xưa nay kiêu căng, sợ khổ sợ mệt. Lần vì Lục , con bé quả thực dốc cả tính mạng, nếu thật ép nàng gả cho Nghiêm Tu An, chỉ sợ sẽ xảy chuyện chẳng lành. Hơn nữa, nếu gả nhà họ Yến, con là tỷ tỷ, cũng thể chiếu cố đôi chút…”
Sở Hoài Sơn thần sắc mệt mỏi, hồi lâu mới khẽ gật đầu:
“Phụ rõ, các con lui xuống .”
Về Bồ Đề viện, Ngọc Lộ dè dặt hỏi:
“Cô nương, đoán xem Quốc công gia rốt cuộc sẽ gả Tam cô nương nhà nào?”
Sở Nhược Yên đáp:
“Gả nhà nào, đều là phụ suy tính kỹ lưỡng, sẽ hại . Chỉ là… chuyện Hoàng đế chọn phi …”
Giữa đôi mày nàng thoáng qua tia nghi ngờ.
Chu ma ma hỏi: “Cô nương cảm thấy gì đó ?”
Sở Nhược Yên gật đầu:
“Thái hậu bỏ qua Quý phi họ Tước là chuyện bình thường. Con trai mất, ngã ngựa, nhà đẻ của Tước Quý phi chẳng còn sức để đối đầu với Hoàng hậu Phó. Việc chọn Tam thì cũng hợp lý, bởi Phủ Quốc công thế lực lớn, tỷ phu là Thủ phủ. vấn đề là, họ hẳn phụ sẽ đồng ý, cũng rõ Tam định hôn sự, cớ vẫn cố tình đề xuất? Chẳng lẽ bọn họ cố ý chọc tức ?”
Chu ma ma trầm ngâm:
“Có khi nào Thái hậu thật sự nghĩ đến, chỉ đơn thuần tìm kiềm chế Hoàng hậu?”
Sở Nhược Yên lắc đầu:
“Không, . Thái hậu nghĩ tới, nhưng Nhu Mẫn chắc chắn sẽ nghĩ đến. nghĩ vẫn như , thật hiểu nổi ý đồ của bọn họ…”
Vừa nghĩ ngợi, mồ hôi trán nàng rịn . Chu ma ma vội lấy khăn lau:
“Cô nương, nghĩ thì đừng nghĩ nữa, hiện đang mang thai, chuyện lớn tới cũng trọng yếu bằng thể quý giá !”
Sở Nhược Yên đặt tay lên bụng, khóe môi thoáng qua ý khổ:
“Chỉ mong hài tử đừng dày vò nữa. Ăn thứ gì cũng nôn sạch, nỗi khổ quả thực thể tả xiết... , ngày mai mời Chương viện phán đến khám xem .”
Chu ma ma . Hôm , Chương viện phán đến phủ.
Sau khi bắt mạch, ông vuốt râu :
“Huyện chủ phản ứng thai nghén mạnh mẽ, lão phu thể kê một phương thuốc: dùng Trúc Nhự, Lô Căn sắc thành thang để uống, kết hợp Mã Xỉ Hiện món phụ. Có điều…”
“Có điều gì?”
Chương viện phán do dự:
“Không gì, lão phu chỉ cảm thấy mạch tượng của huyện chủ phần khác lạ, nhưng vì thai còn nhỏ tháng, lão phu dám đoán bừa. Phải đợi thêm hai tháng nữa, khi thai nhi lớn hơn mới thể xác định rõ ràng.”
Sở Nhược Yên mơ hồ, nhưng cũng quá để tâm.
Nàng lập tức bảo Chu ma ma sắc thuốc, quả nhiên khi uống thì chứng nôn nghén dịu ít.
lúc , Nguyệt Đào bên tiểu Giang thị tới truyền lời:
“Đại cô nương, Lục công tử nhà họ Yến đến, Quốc công gia và phu nhân mời sang một chuyến.”