Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 315
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:53:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giữa hai hàng lông mày của Tước Linh thoáng hiện nỗi u hoài, dù nữ nhân sinh nở, xưa nay vẫn là một phen bước qua Quỷ Môn Quan.
Sở Nhược Yên nắm tay nàng, dịu giọng:
“Cô mẫu sẽ . lo liệu sẵn bà đỡ cùng đại phu giỏi. Tốt nhất nên mời lão phu nhân cung một chuyến, thỉnh ngự y đến phủ để cho chắc chắn.”
Tước Linh gật đầu:
“Những việc tổ mẫu thu xếp vô cùng thỏa đáng. Người mời Trương viện phán, tạm thời cử tử của ông – Hồ thái y – đến phủ họ Tào trông nom. Đợi đến ngày sinh sản, Trương viện phán sẽ đích tới, chắc sẽ xảy chuyện gì ngoài ý .”
Sở Nhược Yên thầm nghĩ Tào lão phu nhân quả là chu , phận Trương viện phán cao quý, cũng thể suốt ngày chờ ở nhà họ Tào.
“ tỷ nên đề phòng bên phủ họ Tước mới .”
Tước Linh khẽ sững , chau mày:
“Ý là… bọn họ sẽ đến gây chuyện ? Không đến nỗi chứ, phụ … , đó giam giữ, mấy tháng bước khỏi viện lấy một bước.”
Sở Nhược Yên trầm giọng:
“Chính vì , bọn họ mới càng dễ lòng sinh oán hận. Biểu tỷ thử nghĩ kỹ mà xem, tỷ và cô mẫu thuận buồm xuôi gió đến phủ họ Tào, còn họ thì ? Tước vị Thừa Ân hầu tước đoạt, Tước Quý cũng giam cùng Trương Cát, mất hết thể diện. Lại Tước lão phu nhân là thế nào, trong lòng biểu tỷ rõ ràng. Tình cảnh hiện tại, bà liệu cam tâm thấy hai sống yên ?”
Tước Linh xong cũng hoảng hốt lo lắng, may Tiểu Sam chợt lên tiếng:
“Cô nương, biểu cô nương, xin đừng quá lo. Hôm qua lão phu nhân truyền lời, là tăng cường hộ vệ trong phủ, còn nhờ cô gia báo với Ngũ thành binh mã ti tăng cường tuần tra quanh đoạn đường .”
Tước Linh thở phào nhẹ nhõm, Sở Nhược Yên cũng mỉm lắc đầu:
“Gừng càng già càng cay. Biểu tỷ, giờ thì tỷ thể yên tâm .”
Tỷ đôi lời tâm sự riêng, đoạn mới chia tay .
Sở Nhược Yên trở về viện trêu đùa Phúc Bảo một hồi, cũng nghỉ ngơi.
Gần đây thể nàng mỗi lúc một nặng nề, ốm nghén ngày càng dữ dội, e rằng đợi khi cô mẫu sinh xong, nàng cũng nên nhờ Trương viện phán khám cho ...
Cứ thế mơ hồ qua hai ngày đêm, đến buổi chiều ngày thứ ba, nhà họ Tào liền vội vàng tới.
Người đến là Tiểu Sam, theo hầu bên cạnh Tước Linh. Thị tỳ mặt cắt còn giọt máu, hổn hển thành lời:
“Biểu cô nương, ! Phu nhân nhà , phu nhân … …”
Sở Nhược Yên trong lòng trầm xuống:
“Đừng hoảng loạn, chuyện gì cứ từ từ thuật .”
Tiểu Sam hít sâu mấy , òa:
“Phu nhân nhà sáng nay phát giác động thai, thấy m.á.u báo, nhưng gần hai canh giờ vẫn thể hạ sinh !”
“Cái gì? Vậy Trương viện phán ?”
Tiểu Sam chỉ lắc đầu nguầy nguậy:
“Không Trương viện phán! Căn bản là mời ! Hồ thái y tình hình của phu nhân nguy cấp, vốn dĩ tuổi tác lớn, giờ thấy huyết. của chúng đến Thái y viện thì mới sáng sớm nay Tước Quý phi lấy cớ thể khỏe, liền triệu Trương viện phán tới chẩn trị. Đến giờ vẫn trở …”
Trong mắt Sở Nhược Yên, sát khí chợt lóe lên.
Tước Quý phi!
Quả nhiên nàng đoán sai, thị ả chẳng hề an phận. Lại dám giở thủ đoạn ti tiện như , thừa lúc cô mẫu lâm bồn câu kéo đại phu mất!
Dẫu là đại phu Hồi Xuân Đường cũng thỉnh hết , ai nấy đều còn cách nào cứu chữa. Tiểu thư nhà nhớ đến biểu cô nương từng quen lão thần y Tần, tha thiết nhờ nàng mời lão nhân gia đến cứu phu nhân!"
Sở Nhược Yên thêm lời nào, lập tức truyền lệnh chuẩn xe ngựa. Trước khi , nàng cố ý thuật sự việc với Giang thị.
Sắc mặt Giang thị tức khắc tái nhợt. Vốn dĩ cô em chồng lớn tuổi mới sinh nở, nay đại phu giỏi, chẳng sẽ mất mạng ? Phu nhân lập tức bỏ dở cuộc chuyện trò với Nghiêm phu nhân về hôn sự của Sở Nhược Lan, vội vã chạy đến Lại bộ tìm Sở Hoài Sơn.
Cùng lúc đó, xe ngựa.
Chu ma ma lo lắng:
"Cô gia dặn dò kỹ lưỡng, tiểu thư phép bén mảng tới Bách Hiểu Các nữa. Vị Các chủ Lăng cũng từng thẳng thắn tuyên bố sẽ đoạn tuyệt giao thiệp. Nàng mạo đến như , e rằng khó lòng thỉnh lão thần y."
Ánh mắt Sở Nhược Yên thản nhiên:
"Ta hiểu nỗi lo của ma ma, nhưng thời thế khác. Thỉnh , sẽ cướp ! Tình cảnh cô mẫu nguy nan đến mức , còn bận tâm đến danh tiết quy tắc gì nữa?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-315.html.]
Chu ma ma thở dài:
"Đang yên đang lành, đột nhiên thấy huyết?"
Trong đáy mắt Sở Nhược Yên cũng ánh lên một tia lạnh lẽo. Phải, đang yên đang lành, thấy huyết?
giờ lúc truy cứu. Đến nơi Bách Hiểu Các, quả nhiên Tần Dịch Như mặt.
Đỗ chưởng quỹ khách khí đáp:
"Hôm nay là ngày lão thần y chẩn trị đôi mắt cho Quận chúa Nhu Mẫn. Ngài tiến cung từ sáng sớm, hiện mặt ở đây."
Sở Nhược Yên lạnh:
"Thật là trùng hợp hiếm thấy nhỉ? Tước Quý phi khỏe mà thỉnh ngự y, Quận chúa Nhu Mẫn đúng hôm nay khám mắt. Cô mẫu mệnh bạc đến nỗi đụng hai vị quý nhân cùng lúc ?"
Lời lẽ châm chọc khinh thường, khiến Đỗ chưởng quỹ nghẹn lời. Vân Lăng từ bên trong bước , :
"Được , ngươi lui xuống ."
Đỗ chưởng quỹ lời rút lui. Vân Lăng nàng, :
"Việc chẩn trị mắt cho Nhu Mẫn hẹn từ lâu, ngày mười lăm và cuối tháng là lịch cố định. Tuyệt đối cố tình."
Sở Nhược Yên đáp, chỉ im lặng chằm chằm.
Ánh mắt quen đến đau lòng khiến Vân Lăng nhất thời bối rối, trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng lấy một hộp ngọc:
"Đây là viên đan d.ư.ợ.c lão gia luyện chế, công hiệu trợ sinh, dưỡng thai. Ngươi hãy mang về cho cô mẫu dùng tạm ."
Sở Nhược Yên kịp nhận lấy, bất chợt quỳ sụp xuống.
Sắc mặt Vân Lăng đại biến:
"Nàng gì ? Mau lên!"
Nàng c.ắ.n chặt môi, trầm giọng khẩn cầu:
"Cô mẫu thấy huyết, nếu lão thần y, cho dù đan d.ư.ợ.c trợ sinh cũng khó bảo thai nhi! Lăng Các chủ, Nhược Yên van cầu tay cứu cô mẫu một mạng!"
Dứt lời, nàng phất tay, phía hiện hai rương lớn chứa đầy vàng ròng sáng chói.
Vân Lăng cảnh tượng mà lòng đau như cắt xé. Từng lúc họ thiết vô ngần, mà giờ đây xa lạ đến mức dùng tiền tài để giao dịch ?
Hồng Tú thấu sự do dự trong lòng , nhẹ giọng nhắc nhở:
"Các chủ, như chỉ e Tam tiểu thư sẽ..."
Vân Lăng nhắm mắt, một khắc, dứt khoát hạ quyết tâm:
"Được, vụ giao dịch Bách Hiểu Các nhận! Ngươi cầm đan d.ư.ợ.c về , sẽ nhanh chóng đưa lão gia tới!"
Sở Nhược Yên nhẹ nhõm, vội vàng tiếp lấy đan dược, lập tức về phủ họ Tào.
Chu ma ma lo lắng cho thể nàng, nhưng lúc tình thế cấp bách, tiện ngăn cản.
Vừa đến phủ họ Tào, bà dẫn nàng thẳng hậu viện.
Đi ngang qua đại sảnh, nàng thấy một phụ nhân quý phái cùng hai bà tử đang quỳ, mặt mũi sưng vù. Nàng khẽ nhíu mày.
Thấy nàng nghi hoặc, một nha hầu hạ nghiến răng :
"Đó là Vệ thị thuộc nhị phòng nhà họ Tước. Trước nay ả vẫn thiết với phu nhân nhà , mấy tới thăm. Ai ngờ chính là mụ ! Lấy cớ đến thăm, thừa lúc ai để ý, đẩy phu nhân ngã từ phía , khiến bụng đập trúng góc bàn!"
Đáy mắt Sở Nhược Yên bốc lên hàn quang sắc lạnh!
Thảo nào nàng vẫn luôn thấy nghi ngờ, cô mẫu tự nhiên thấy huyết? Hóa là của phủ Tước hãm hại!
hiện tại lúc truy cứu, nàng lập tức bước nhanh trong phòng.
Trong phòng nồng nặc mùi m.á.u tanh, vang lên tiếng la t.h.ả.m thiết của Sở Tĩnh. Tào lão phu nhân bên giường nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, cố kìm nén nước mắt. Tước Linh thì đến ngất , chỉ hận thể c.h.ế.t mẫu .
"Lão phu nhân, Trường Lạc huyện chủ đến !"
Lão phu nhân lập tức ngẩng đầu .
thấy phía nàng trống , đôi mắt già nua kìm nén nữa, lệ chảy như suối:
"Vẫn là... mời ?"
---