Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 302

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:53:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Quận chúa Nhu Mẫn khẽ mỉm , bỗng Cố Phi Yến kinh ngạc thốt lên:

 

"Hoàng thượng tứ hôn mỹ nhân? Thật ?"

 

Công chúa Gia Huệ bất mãn :

 

"Tất nhiên là thật. Trước khi bản cung rời cung, phụ hoàng sai Hộ bộ dâng danh sách lên . Không chỉ phủ Thủ phụ, ngay cả phủ của Đỗ Thượng thư, Kỷ Thị lang cũng đều ban . Ngươi tin thì cứ về hỏi tổ phụ ngươi, chắc chắn cũng qua tin !"

 

Cố Phi Yến vội đáp:

 

"Thần nữ ý nghi ngờ, chỉ là... chỉ là Thủ phụ đại nhân đồng ý ? Chẳng Sở Trường Lạc mê hoặc đến điên đảo thần hồn ?"

 

Công chúa Gia Huệ hừ lạnh một tiếng, còn Quận chúa Nhu Mẫn dịu giọng :

 

"Muội đừng lo nghĩ nhiều, thánh ý của Hoàng thượng là thánh ân giáng xuống, huống chi chỉ Thủ phụ ban , tin rằng cũng chẳng tiện lòng mà cự tuyệt."

 

Cố Phi Yến chợt hiểu, khẽ gật đầu. Công chúa Gia Huệ hỏi:

 

"Phải , Nhu Mẫn tỷ, tỷ thể bắt chuyện với Lão phu nhân nhà họ Yến ? Bản cung Yến gia canh phòng nghiêm ngặt lắm, nếu thư tay của bà lên án Sở Trường Lạc ghen tuông vô hậu, e rằng Phụ hoàng cũng chắc đáp ứng..."

 

Làm bắt chuyện ư?

 

Khóe môi Nhu Mẫn khẽ nhếch, tự nhiên là nhờ ca ca .

 

chuyện thể , nàng chỉ mỉm :

 

"Nhu Mẫn cũng chỉ là nhờ vả, tròn phận sự giúp thôi. Điều quan trọng bây giờ là dò la cho rõ, xem rốt cuộc Thánh thượng tứ ban những vị mỹ nhân nào. Dù cũng là , kẻo lỡ hại cả đời thì đành lòng."

 

Công chúa Gia Huệ trong lòng đồng tình, ngoài miệng :

 

"Nhu Mẫn tỷ quả thật quá nhân hậu. Tỷ yên tâm, bản cung đề cử . Nhị tiểu thư nhà Thái phó – Vinh Tố chẳng bái đường với ? Lại còn yêu đến c.h.ế.t sống , chắc cũng cam lòng. Ngoài còn thứ nữ nhà Từ Thượng thư, và nữ nhi của phu nhân Bá Hưng bá tái giá – đều là của chúng cả."

 

"Chỉ tiếc cho Phùng Oanh, gả cho Yến Thừa Vũ . Nếu thì chính là ứng cử viên tuyệt vời nhất, đảm bảo thể khiến Sở Trường Lạc sống dở c.h.ế.t dở!"

 

Nhu Mẫn khẽ gật đầu, còn Cố Phi Yến thì chần chừ:

 

"Nhị tiểu thư nhà họ Dung cũng ? Muội… hình như tỷ buông bỏ ..."

 

Bốp!

 

Công chúa Gia Huệ vỗ mạnh bàn bật dậy:

 

"Cố Phi Yến, rốt cuộc ngươi định về phía nào? Vừa bước liên tục nghi vấn bản cung, chẳng lẽ ngươi mềm lòng, rút lui ?"

 

Cố Phi Yến sợ đến run :

 

"Thần nữ tuyệt đối ý đó! Tuyệt đối !"

 

Gia Huệ lạnh:

 

"Tốt nhất là . Nếu để bản cung ngươi cáo mật, hừ, thì ngươi sẽ chịu c.h.ế.t nghi ngờ gì!"

 

Cố Phi Yến liên tục cam đoan, Gia Huệ lúc mới chịu buông tha.

 

Hôm , buổi triều sớm.

 

Hoàng đế đặc biệt lưu Yến Trừng, Đỗ Tư Thành, Kỷ Diêu cùng vài vị đại thần khác trong Ngự thư phòng để đàm luận.

 

Ban đầu chỉ mấy việc lặt vặt trong triều, đó bỗng đổi giọng:

 

"Kỷ khanh, trẫm nhớ hình như khanh còn cưới vợ, ?"

 

Kỷ Diêu sững , chất phác đáp:

 

"Khởi bẩm Hoàng thượng, đúng . Thần gia cảnh bần hàn, từng tiểu thư quyền quý nào đoái hoài."

 

Hoàng đế vung tay áo:

 

"Chuyện dễ thôi. Nữ nhi phủ Tào Quốc công là Tào Nguyệt cũng thành , trẫm hai chủ, khanh nghĩ ?"

 

Kỷ Diêu lập tức dập đầu tạ ơn:

 

"Thần khấu tạ long ân của Hoàng thượng!"

 

Hoàng đế gật đầu, sang Đỗ Tư Thành:

 

"Đỗ ái khanh, trẫm trong phủ khanh, con cháu thưa thớt..."

 

Lời còn hết, Đỗ Tư Thành quỳ xuống:

 

"Hoàng thượng, thần tuy cưới vợ, nhưng trong phủ chỉ một phu nhân, song thần luôn canh cánh nỗi lo thưa thớt cháu chắt, mong thần sớm con nối dõi, khổ nỗi một phu nhân kham nổi việc đó..."

 

Hoàng đế hài lòng với sự hiểu thời thế của , lớn giọng :

 

"Đỗ khanh vì nước vì dân, thể chuyện hậu viện trói chân? Trẫm sẽ khanh chủ, ban cho nhị tiểu thư phủ Khánh Quốc công thất. Khanh phụ lòng nàng!"

 

Đỗ Tư Thành thề sống c.h.ế.t nghênh đón nàng về phủ, xem nàng như bình thê, Hoàng đế tán thưởng thêm nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-302.html.]

Lúc ánh mắt Hoàng đế mới chầm chậm chuyển sang Yến Trừng.

 

Bày vẽ vòng vo nãy giờ, kẻ mù cũng mục đích.

 

Yến Trừng chỉ thấy buồn , định hành lễ mở miệng, nào ngờ tiểu thái giám vội vã tiến :

 

"Hoàng thượng! Hoàng hậu nương nương bỗng cảm thấy khó chịu trong , khẩn khoản mời Thánh thượng giá lâm một chuyến!"

 

Hoàng đế cau mày:

 

"Thân thể khó chịu thì mời Ngự y chẩn trị! Trẫm đại phu, đến đó gì?"

 

Tiểu thái giám cúi đầu hổ, đúng lúc đó Doãn Thuận chen lời:

 

"Hoàng thượng, dù Hoàng hậu nương nương cũng là sinh mẫu của Nhị hoàng tử, là ngài nên..."

 

Hắn cố tình nhấn mạnh ba chữ Nhị hoàng tử, ngụ ý rõ ràng – nể mặt Phật thì cũng nể mặt áo cà sa.

 

Dù gì khi Ngũ hoàng tử mất, khả năng kế vị nhất chỉ còn một

 

Hoàng đế do dự một khắc, cuối cùng cũng quyết định:

 

"Truyền giá Khôn Ninh cung. Còn Thủ phụ..."

 

Chưa kịp dặn dò, Yến Trừng bước lên một bước, cúi hành lễ:

 

"Thần cung tiễn Hoàng thượng."

 

Hoàng đế nghẹn lời, đành lên kiệu .

 

Từ Ngự thư phòng , Kỷ Diêu tinh thần phấn chấn phi thường, mặt đỏ tưng bừng tựa men say:

 

"Chúc mừng Đỗ đại nhân, sắp cưới thêm mỹ nhân !"

 

Đỗ Tư Thành liếc Kỷ Diêu một cái, đầu với Yến Trừng:

 

"Thủ phụ đại nhân, ý của Hoàng thượng, chắc ngài cũng hiểu rõ dụng ý. Đã là chuyện sớm muộn, chấp nhận ý ?"

 

Chưa dứt lời Yến Trừng dùng giọng nhàn nhạt cắt ngang:

 

"Ý của Đỗ Thượng thư, bổn Thủ phụ thể lĩnh hội."

 

Đỗ Tư Thành thoáng khựng , ý bán cho chút nhân tình:

 

"Thủ phụ cần gì cố tình giả vờ hiểu, Hoàng thượng ban cho phủ ngài đó! Kỷ Thị lang từng thành thì , như đây, trong phủ tuy chỉ một chính thất, nhưng thông phòng cũng năm sáu , ai mà chẳng con? Thế mà Hoàng thượng vẫn ban cho một bình thê đó thôi."

 

Khóe môi Yến Trừng khẽ nhếch, lộ ý lạnh lùng. Đỗ Tư Thành vỗ vai :

 

"Thủ phụ, bản quan ngài nể mặt Sở Quốc công, nhưng Hoàng thượng ban thì dù mặt ở đó cũng chẳng dám cãi nửa lời! Huống hồ đây là chuyện ! Là nam nhi, ai tam thê tứ ? Theo , ngài cứ về với phu nhân một tiếng, an tâm chờ mỹ nhân đưa tới phủ!"

 

Nói xong ha hả, kéo Kỷ Diêu rời , để Yến Trừng lạnh lùng hừ nhẹ.

 

Chuyện ?

 

Thứ khiến gia đạo tan nát, há thể gọi là chuyện ?

 

Về đến phủ, còn nghĩ cách mở lời với phu nhân, thì Phương quản sự :

 

"Tiểu thư Tào gia sắp sửa xuất giá, phu nhân qua đó giúp đỡ lo liệu."

 

Yến Trừng nhíu mày bóp trán:

 

"A Yên rõ ngày nào hồi phủ ?"

 

Phương quản sự lắc đầu:

 

"Phu nhân chỉ xong việc sẽ về, chắc lễ cưới hai ngày nữa là xong."

 

Hai ngày nữa?

 

Nhìn vẻ nôn nóng của Hoàng thượng, e là đợi đến lúc nàng hồi phủ…

 

Ánh mắt Yến Trừng trầm xuống:

 

"Không đợi nữa. Ngươi mau gọi Mạnh Dương về, bảo tạm rời khỏi nơi ẩn , về tra xét giúp một việc."

 

Phương quản sự thất sắc kinh hãi, vội cúi đầu thấp giọng:

 

"Cái gì? Hoàng thượng ? Khi Đại tướng quân còn tại thế, ngài từng ép phủ!"

 

Khóe môi Yến Trừng khẽ hiện tia lạnh:

 

"Vì khi kẻ xúi giục. Lần săn Hoàng thượng ý , chỉ là đó dẹp bỏ. Giờ lôi chuyện cũ , chắc chắn kẻ mưu đồ xúi giục lưng. Ta đoán, nguồn cơn ắt hẳn từ trong phủ truyền !"

 

"Trong phủ? Không thể nào! Trừ phi…" Phương quản sự bỗng liếc mắt về hướng Thọ An đường.

 

Sắc mặt Yến Trừng lạnh lùng:

 

"Nể tình Yến Lục, khoan dung mấy . Nếu là nàng … thì cứ đưa thẳng đến chùa Ngọa Phật, cần nhiều."

 

---

Loading...