Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:18:46
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắc mặt Sở Nhược Lan lập tức trắng bệch.
Sở Nhược Yên , như đám bách tính đang nghĩa phẫn (giận dữ) trời:
“Còn chư vị đây, đang lo gả sẽ hầu hạ phu lang tàn tật, chi bằng các vị đưa ái nữ hoặc tiểu trong nhà đến đây. Ta nguyện nạp quý , chư vị thấy đề nghị thế nào?”
Lập tức, tiếng bàn tán ồn ào tứ phía đều im bặt.
Lẽ nào đùa cợt? Yến gia mấy đời nam nhân c.h.ế.t gần hết, chỉ còn sót kẻ già yếu hoặc trẻ thơ, ai nỡ đem nữ nhi trong nhà gả sang đó chịu khổ?
Trong đáy mắt Sở Nhược Yên thoáng hiện ý châm chọc, nàng cất lời đầy chính khí:
“Huống hồ, từng đến chuyện hủy hôn, tam rõ tin đồn thất thiệt từ mà rêu rao ngoài. Danh tiết của tổn hại là chuyện nhỏ, nhưng nếu để Hoàng thượng hiểu lầm rằng Sở gia tâm tư khác, e rằng nhảy sông Hoàng Hà cũng rửa sạch nỗi oan khuất !”
Hôn ước giữa hai nhà Yến - Sở là do Hoàng thượng ban.
Nếu chỉ dụ của Bệ hạ mà Sở gia tự tiện hủy hôn, chẳng khác nào trái thánh ý!
Sắc mặt Tiểu Giang thị trắng bệch. Thấy Sở Nhược Lan còn mở miệng phản bác, bà liền giơ tay giáng thẳng mặt nàng một cái tát chát chúa:
“Câm miệng! Không hồ đồ về chuyện hôn sự của đại tỷ con!”
Sở Nhược Lan đ.á.n.h đến chảy nước mắt, thể tin nổi mẫu .
Tiểu Giang thị c.ắ.n răng, dám đối diện với ánh mắt phẫn uất của nữ nhi , gượng gạo sang Sở Nhược Yên cùng đám dân chúng:
“Hôm nay là do phủ Quốc công dạy dỗ nghiêm, để chư vị chê . Mọi xin hãy tản , xin hãy tản .”
Đám vây quanh rốt cuộc cũng lượt rút lui.
Sở Nhược Yên cũng còn sức mà dây dưa với con Tiểu Giang thị, để Ngọc Lộ đỡ trở về.
Vừa đến Bồ Đề viện, khóe môi nàng rỉ một tia m.á.u đỏ tươi.
“Tiểu thư!”
Ngọc Lộ giật hốt hoảng. Sở Nhược Yên khẽ lắc đầu:
“Không , là bệnh cũ mà thôi...”
Thân thể nàng từ nhỏ yếu ớt, mang chứng hư hàn nặng nề, mười tháng thì chín tháng ngâm trong d.ư.ợ.c thang.
Bấy lâu nay, xem hết danh y, nhưng chỉ nhận một lời kết luận: “Trầm khố nan y” – bệnh lâu năm, khó chữa trị.
Ngọc Lộ dìu nàng lên giường:
“Phu nhân và tam tiểu thư rõ tiểu thư mới khỏi bệnh, còn bắt đến cổng cung, đó còn để chặn ở cửa lớn lâu như , thật quá đáng mà!”
Sở Nhược Yên khẽ , mang vài phần chua chát.
Trước đây Tiểu Giang thị cũng từng thèm khát hôn sự , mấy cầu xin phụ nàng gả Sở Nhược Lan , chỉ tiếc phụ đồng ý.
Giờ cơ hội, thể bỏ qua?
“Tình hình Yến gia hiện giờ ?”
Ngọc Lộ đang bưng thì khựng , đó thở dài:
“Còn thể thế nào nữa? Nữ quyến trong phủ đến hôn mê, ngũ thiếu phu nhân còn đòi c.h.ế.t theo, nhà đẻ đành đưa nàng về .”
Nhà họ Yến năm trai một gái, trừ Yến Trưng và tiểu tử út Yến Chiêu, còn đều thành .
Ngũ thiếu phu nhân Diêu thị vốn là thứ nữ nhà Hổ Uy Tướng quân, nàng mới gả cho Yến Ngũ Lang hai tháng, mà cảm kích đến mức ?
Sở Nhược Yên nén xuống sự nghi hoặc, hỏi:
“Vậy còn Yến lão thái quân, thể thế nào ?”
Ngọc Lộ chau mày:
“Tin về là hôm đó liền đổ bệnh, trong cung mấy lượt ngự y, đến cả thái y phán cũng mời tới... Bên ngoài đều đồn rằng, chỉ e chẳng còn sống bao lâu nữa.”
Tim Sở Nhược Yên trầm xuống.
Trong mộng, lâu Yến lão thái quân nguy kịch, cần gấp sâm núi ngàn năm để cứu mạng.
Ai ngờ cây sâm cuối cùng trong hiệu t.h.u.ố.c Hồi Xuân Đường phủ Vĩnh Định Bá mua mất, mà Phu nhân Vĩnh Định Bá còn lấy cớ thế tử nhà bệnh nặng mà cự tuyệt lời cầu xin của nhà họ Yến.
Cuối cùng Yến lão thái quân tạ thế, Yến gia suy sụp …
Nàng rùng một cái, lập tức hạ lệnh:
“Ngọc Lộ, ngươi lập tức đến phòng kế toán lĩnh hai trăm lượng bạc, đến Hồi Xuân Đường đem về cho một vị thuốc!”
Ngọc Lộ lập tức lo lắng:
“Tiểu thư khó ở trong ?”
Sở Nhược Yên khẽ vỗ tay nàng, trấn an:
“Không , vị t.h.u.ố.c việc khác cần dùng, ngươi cứ mua về là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-3.html.]
Ngọc Lộ lĩnh mệnh, nhanh mua t.h.u.ố.c về.
Sáng hôm , Sở Nhược Yên dùng xong điểm tâm, nha Nguyệt Đào của Tiểu Giang thị đến truyền lời:
“Đại tiểu thư, phủ quý khách đến thăm, phu nhân mời tiểu thư qua chính viện một chuyến.”
Phủ Quốc công tới lui, Tiểu Giang thị từ tới giờ chỉ dẫn theo con gái tiếp khách.
Lần mời nàng , tất nhiên chẳng chuyện ho gì.
Quả nhiên, đến chính sảnh.
Chưa kịp trong một phụ nhân ngoài ba mươi, mặc áo hồng đào bó sát vải đoạn, nhiệt tình nắm tay:
“Đây chính là đại tiểu thư nhà họ Sở ư? Quả là dung mạo đoan trang, khiến mến mộ .”
Sở Nhược Yên chút biểu cảm rút tay về.
Thiếu nữ bên cạnh cũng tiến lên hành lễ:
“Viên Nhi mắt Sở tỷ tỷ.”
Nàng ngẩng đầu sang Tiểu Giang thị, chỉ thấy bà :
“Vị là Phu nhân Vĩnh Định Bá, còn đây là đích nữ Lư Viên, nhỏ hơn con hai tuổi. Con nên chú ý lễ tiết.”
Phủ Vĩnh Định Bá đến nhanh thật.
Sở Nhược Yên đè nén kinh ngạc trong lòng, hành lễ theo đúng quy củ.
Phu nhân Vĩnh Định Bá vội vã đỡ nàng dậy:
“Sở đại tiểu thư cần đa lễ. Hôm nay đến đây, quả thực là việc cầu cạnh.”
Nói đưa mắt hiệu cho Lư Viên, nàng liền bước lên:
“Sở tỷ tỷ, thật dám giấu, đại ca bệnh nặng, cần gấp sâm núi ngàn năm mà tỷ mới mua hôm qua. Phu nhân phủ Quốc công bằng lòng , chỉ xin tỷ tỷ nhường vị t.h.u.ố.c cho trưởng …”
Nhường?
Ánh mắt Sở Nhược Yên phía họ.
Không gì cả.
Định hai tay trắng mà đòi lấy thứ t.h.u.ố.c cứu mạng?
Nàng kịp lên tiếng, Tiểu Giang thị giả lả:
“Phu nhân Vĩnh Định cứ yên tâm, đại tiểu thư nhà nhân hậu hiền lương, thể trơ mắt thế tử chịu khổ chứ? Nhất định sẽ đồng ý nhường thuốc.”
Lời thốt , chẳng khác nào gán cho nàng cái tội danh vô nhân đạo, nếu nàng đồng ý nhường thuốc.
Sở Nhược Yên mím môi, giọng mang vẻ từ bi:
“Nếu thế tử Vĩnh Định Bá thật sự bệnh nặng, cũng thể thấy c.h.ế.t mà cứu giúp…”
Phu nhân Vĩnh Định Bá mắt lập tức sáng lên:
“Đương nhiên là thật! Nhi tử bệnh nặng triền miên giường lâu, khắp nơi đều !”
“Thật ư? Nhược Yên , hôm qua Thế tử gia còn bao trùm cả Thiên Hương Lâu chỉ vì một vũ cơ, tiêu tiền như nước, khí thế quả thật phi phàm.”
Sắc mặt con họ Lư lập tức trắng bệch.
Vị Thế tử là hạng thế nào, trong nhà ai rõ hơn bọn họ — háo sắc, chuyên tìm hoa trêu nguyệt, thích nhất là lăn lộn với y phục nữ nhân.
Song vì thể diện của phu quân, bọn họ từng để ngoài phô trương, chỉ cho phép lảng vảng trong Thiên Hương Lâu do phủ tự mở. Cớ nha đầu họ Sở tường tận đến ?
Ánh mắt Sở Nhược Yên lạnh như băng.
Vị Thế tử phủ Vĩnh Định căn bản hề mắc bệnh, chẳng qua sâm ngàn năm thể cường tráng dương, nên mới tìm cách vơ vét về tích trữ.
Trong mộng, nhà họ Yến từng mang ba ngàn lượng bạc đến cầu xin mua thuốc, nhưng chỉ từ chối, còn chê ít tiền, đòi tận năm ngàn lượng!
Lúc nhà họ Yến lâm cảnh khốn cùng, đành trơ mắt Yến lão thái quân qua đời trong tuyệt vọng.
Sau Yến Trừng lên nắm quyền, liền lật đổ phủ Vĩnh Định, xử tội gia.
Cuối cùng, đưa cho họ năm ngàn lượng bạc để mua lấy một mạng sống — kết cục, chỉ còn duy nhất một con ch.ó vàng trong hậu viện là sống sót...
Sở Nhược Yên thu thần sắc lạnh lẽo. Phu nhân Vĩnh Định Bá cố gắng gượng :
“Sở đại tiểu thư chắc là lầm . Nhi tử bệnh nặng, thể lui tới chốn phong nguyệt ? Những lời đồn đãi ngoài phố xá há thể tin .”
Lư Viên cũng vội :
“Muội tận mắt thấy ca ca cả ngày đều giường, từng bước khỏi phòng nửa bước!”
Giọng điệu vội vã tự biện giải như , càng vô tình để lộ sơ hở.
Tiểu Giang thị thầm rủa đôi con hồ đồ vô dụng, đành đích mặt hòa giải:
“Chúng đương nhiên tin tưởng Phu nhân Vĩnh Định Bá. việc cấp bách hiện giờ là nên để Đại tiểu thư mau chóng đem t.h.u.ố.c , kẻo lỡ mất thời cơ cứu chữa cho Thế tử gia.”
---