Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 250

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:50:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Ảnh Tử gật đầu, lấy một cuốn sổ nhỏ, lên đó duy nhất một chữ “Phùng”.

 

“Quả nhiên là Phùng gia?” Nàng nhíu mày đau đầu, day day mi tâm. “Đã hỏi rõ là nào trong Phùng gia ?”

 

Ảnh Tử lắc đầu, nhanh chóng thêm một hàng chữ.

 

“Tin tức cơ mật… cần hỏi các chủ… các chủ bế quan.” Sở Nhược Yên xong, nhịn mà thì thào: “Công tử Lang bế quan ư?”

 

Trong ấn tượng của nàng, vị các chủ phóng khoáng tùy hứng, mê tửu sắc, xưa nay chẳng hạng chịu cô tịch để bế quan. Đột nhiên như , chẳng lẽ là thương vì cứu nàng hôm ?

 

Tim nàng khẽ run lên, chẳng hiểu thấy thấp thỏm lo âu, liền vội phân phó hạ nhân chuẩn mấy sọt linh d.ư.ợ.c đưa sang.

 

“Phải , Ảnh Tử, chứng cứ...”

 

Nàng kịp xong, thiếu niên quả quyết lắc đầu.

 

Sở Nhược Yên bật chua chát. Quả thực, dù Bách Hiểu Các thần thông quảng đại, cũng thể tìm đủ bằng chứng cho từng vụ án.

 

Xem vẫn bắt đầu điều tra từ những trong Phùng gia.

 

“Ảnh Tử, phiền ngươi nhọc công một chuyến nữa, dò xét rõ ràng tin tức từng trong Phùng gia. Một ngày đủ thì hai ngày, nhất định tra cho tường tận!”

 

Ảnh Tử gật đầu rời . Sở Nhược Yên dùng bữa trưa xong liền đến phủ Quốc Công Sở thị.

 

Lúc đó, Sở Nhược Âm đang ngẩn ngơ ngoài cửa sổ, tiếng bước chân mới miễn cưỡng đầu: “Đại tỷ…”

 

Nàng toan hành lễ, Sở Nhược Yên vội vàng ngăn : “Muội đừng động đậy, cứ nghỉ ngơi cho thật .”

 

Sở Nhược Âm mỉm : " ích gì , chẳng qua chỉ là bèo trôi lá rụng mà thôi…"

 

Trên gương mặt nàng tuy nụ , nhưng thần sắc mơ hồ, ánh mắt trống rỗng khiến tim Sở Nhược Yên thắt : "Nhược Âm!"

 

Theo ánh mắt nàng , ngoài cửa sổ chỉ cành khô lá úa, xác xơ tàn tạ.

 

Sở Nhược Yên lập tức phân phó: "Bích Hà, mau đóng cửa . Dọn sạch những cành khô lá héo bên ngoài, đó là những thứ thích hợp với mùa đông…" Nghĩ đến cây mai Phùng Anh chiếm mất, nàng sửa lời: "Đổi thành hương và Tuyết Lan mùa đông. Ngày mai sẽ đưa Phúc Bảo đến bầu bạn với mấy hôm. Nhị , chớ nên suy nghĩ m.ô.n.g lung nữa."

 

Bích Hà xoay , Sở Nhược Âm khẽ động lòng, cuối cùng cũng lấy chút tinh thần: "Là thất lễ, lòng rối loạn quá, cho nên…"

 

"Muội gì với cả. Ngược chuyện trong cung, cũng chứ?"

 

Sở Nhược Âm gật đầu, Sở Nhược Yên liền : "Ta ngăn cho Tần vương lui hôn, …"

 

"Đại tỷ!" Sở Nhược Âm vội cắt lời, "Muội tỷ là vì , nhưng lúc mà lui hôn, e rằng hợp lẽ. Hơn nữa…" Nàng cúi đầu tự giễu, "Nếu Nhược Âm thật sự cốt nhục của phụ , thì còn mặt mũi nào ở phủ Quốc Công? Nơi nhà chồng, sợ rằng là chốn duy nhất thể nương ."

 

Thật nực , thuở nàng thà c.h.ế.t cũng theo mẫu tiến cung.

 

Giờ mới thấu hiểu, mẫu đúng, nhà chồng mới là nơi nương tựa cuối cùng của nàng!

 

Sở Nhược Yên đau lòng siết tay nàng: "Nhị , nghĩ nhiều quá , phụ tuyệt sẽ đuổi …"

 

"Muội , hết." Sở Nhược Âm nàng đầy ai oán, "Chính vì phụ đối với quá nhân từ, nên càng thể ở Sở gia, để ngoài chỉ trỏ lưng. Đại tỷ, thật sự nên thế nào mới !"

 

Giọt lệ đè nén lâu cuối cùng cũng lăn dài ngớt.

 

Sở Nhược Yên ôm lấy vai nàng, nhẹ nhàng an ủi, trong lòng hận nhà họ Phùng đến nghiến răng.

 

Một Phùng Anh, khiến nàng đau lòng đứt ruột.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-250.html.]

 

Lại thêm tên súc sinh phụ , còn đẩy nàng chỗ vạn kiếp bất phục!

 

An ủi hồi lâu, tiếng của Sở Nhược Âm dần dần ngưng .

 

Thấy nàng khá hơn, Sở Nhược Yên mới khuyên giải: "Nhị , chớ nên bi quan như thế. Dù còn đường lui, nhưng di nương vẫn là mẫu ruột , nhà ngoại mãi mãi là chỗ dựa. Muội cứ yên tâm, đợi tra rõ chân tướng, nếu gả hoàng thất, sẽ cùng tỷ phu tìm cách từ hôn. Lúc thể du ngoạn sơn xuyên, cũng thể về Dương Châu thăm nhà ngoại. Phải , chẳng từng , vị ‘Thanh Khê khách’ thường xuyên thư từ qua với chẳng cũng ở Dương Châu ?"

 

Sở Nhược Âm ngẩn , gương mặt uể oải lâu rốt cuộc cũng chút sinh khí: "Phải, còn từng gặp nàng …"

 

Sở Nhược Yên mỉm : "Nếu thì càng nên kiên trì, vượt qua kiếp nạn , sẽ là những ngày tháng ."

 

"Vâng! Tạ ơn đại tỷ!"

 

Sở Nhược Âm mỉm trong nước mắt, cầm lấy một miếng bánh ngọt, chậm rãi nhấm nháp.

 

Sở Nhược Yên cũng thở phào nhẹ nhõm. Vừa Bích Hà nhị tiểu thư mấy ngày dùng bữa, nay chịu ăn chút đồ, cũng coi như một dấu hiệu may mắn.

 

Rời khỏi tiểu viện, nàng định đến gặp tiểu Giang thị, hỏi kỹ chuyện năm xưa, xem sơ sót chi tiết nào .

 

Ai ngờ còn đến nơi, thấy lễ vật từng thùng một khuân ngoài.

 

"Chuyện gì ?" Sở Nhược Yên gọi Nguyệt Đào bên cạnh tiểu Giang thị hỏi.

 

Nguyệt Đào ấp úng: "Đại… đại tiểu thư, đây là sính lễ nhà Hàn chưởng sử trả …”

 

Sở Nhược Yên khẽ giật , thì trong sảnh vang lên tiếng của Hàn phu nhân: "Sở Quốc Công phu nhân, thật vô cùng thất lễ. Chí Viễn nhà chuyên tâm đèn sách, nếu cưới tam tiểu thư của quý phủ, e rằng thời gian chăm sóc chu đáo, sơ sót thì thất lễ. Chi bằng thôi bỏ mối hôn sự , sính lễ nhà xin trả gấp đôi!"

 

Bộp một tiếng.

 

Chén bên tay tiểu Giang thị như hất đổ, chỉ Sở Nhược Lan reo lên: "Tốt quá, giải trừ hôn ước là nhất— á?"

 

Âm cuối của nàng khựng , chắc là tiểu Giang thị trừng mắt.

 

Sở Nhược Yên chau mày trong, chỉ thấy tiểu Giang thị đang cúi , cầm lấy tay Hàn phu nhân mà : "Cớ gì là sơ sót? Công tử Hàn gia học rộng hiểu sâu, là lang quân bao nhiêu nữ nhi mơ tưởng. Tuy tính Nhược Lan chút nghịch ngợm, nhưng lễ nghĩa phép tắc vẫn thiếu. Ngày nhất định sẽ hết lòng phụng dưỡng phu quân, phò trợ công thành danh toại, mong Hàn phu nhân suy xét ?"

 

Hàn gia là dạng gì? Nếu như , chỉ Hàn phu nhân đến cầu .

 

Vậy mà giờ đây, vị thông gia vốn ân cần vội vàng rút tay về, ngượng ngùng : "Sở Quốc Công phu nhân, chẳng chúng cưới, mà thực sự là… là quý phủ môn cao, chúng trèo nổi! Xin cáo từ, xin cáo từ!"

 

Nói xong dẫn theo nha , bà tử vội vàng rút lui.

 

Chỉ còn tiểu Giang thị c.h.ế.t lặng, ôm n.g.ự.c nên lời.

 

"Mẫu , gả thì thôi, con vốn cũng ưa tên Hàn ngốc đó…" Sở Nhược Lan bĩu môi .

 

Tiểu Giang thị thảm: "Con ngốc, con còn hiểu ? Gọi là ‘môn cao trèo nổi’, rõ ràng là vì mẫu con, vì chuyện nhị tỷ con, dính dáng gì đến chúng nữa đó!"

 

Sở Nhược Lan chẳng mấy để tâm: "Không thì thôi, con chẳng sống cả đời với họ, họ để tâm thì liên quan gì?"

 

"Con…!" Tiểu Giang thị á khẩu, đau đớn ôm mặt.

 

Hôm nay ngay cả Hàn gia cũng dám bất chấp thể diện của Yến Quốc Công phủ mà lui hôn, còn nhà quyền quý nào kết với Sở gia nữa?

 

Sở Nhược Yên mím môi, chắc là do Triệu Đại Lực tố cáo, khiến tin tức lan đến tai Hàn gia mới sinh chuyện bất trắc.

 

Nàng đang định bước an ủi vài câu, thì đường bên nhị phòng, Sở Đình Phong bỗng từ ngoài lao .

 

"Ầm" một tiếng quỳ sụp xuống mặt tiểu Giang thị: "Đại bá mẫu, xin , con và Vận Thi thật lòng yêu , khẩn cầu đừng để nhà họ Lâm hủy bỏ hôn sự! Con dập đầu lạy đây!!"

 

---

Loading...