Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 223
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:47:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chưa từng gặp."
Sở Nhược Yên đáp một cách hờ hững, lười biếng xuống giường.
Nàng thật sự thể hiểu nổi rốt cuộc Yến Trừng đang nghĩ gì.
Đối phó với Hồng Tú thì chẳng gì, nhưng khi động đến Tiểu Giang thị thì tay ngăn cản...
Hơn nữa nàng chủ động mật, mà lưng bỏ !
Rõ ràng trong ký ức, thích chuyện phòng the mà?
Sao bỗng chốc biến thành thánh tăng cao quý nhiễm bụi trần thế ?
Nàng bên vẫn còn mãi suy tư, Chu ma ma bên nàng xong, đợi một hồi lâu vẫn thấy động tĩnh gì thêm, mới lên tiếng:
"Đại cô nương, nhà họ Tào , Đại cô tin nàng gặp chuyện, chiều nay cho xe ngựa đến thăm, nhưng đến giờ qua ba canh giờ vẫn thấy trở về, nên mới sai đến dò hỏi."
"À, rõ ."
Giọng của nàng vẫn nhàn nhạt như cũ. Chu ma ma và Ngọc Lộ đưa mắt , đều thấy rõ sự kinh ngạc trong mắt đối phương.
Lời rõ ràng rành mạch — Sở Tĩnh đến thăm, nhưng gặp , thể xảy chuyện bất trắc dọc đường!
Vậy mà Sở Nhược Yên, vốn thiết nhất với vị cô cô , lúc tỏ như chuyện gì.
Ngọc Lộ do dự :
"Cô... cô nương, hề lo lắng chút nào ?"
"Lo lắng ư? Sao lo? Ta lo lắng thì bà sẽ về ?"
Sở Nhược Yên nghi hoặc dậy, thấy hai đều mang vẻ mặt như gặp quỷ thần, ngẫm nghĩ chợt tỉnh ngộ.
"Vì bà là cô cô của , nên nhất định lo, đúng chứ?"
Ngọc Lộ hỏi đến nghẹn lời, chỉ kéo tay áo Chu ma ma cầu cứu.
Chu ma ma trong lòng khỏi run sợ — chuyến suýt mất mạng , rốt cuộc khiến đại cô nương biến thành một khác?
Bà vội đáp:
"Quả thật như , hơn nữa cô cô nhà ngày thường vẫn thiết với đại cô, cho nên..."
"Thì là thế!"
Sở Nhược Yên chợt bừng tỉnh đại ngộ.
Chẳng trách Yến Trừng động đến Tiểu Giang thị, vì Tiểu Giang thị là di mẫu của , là từng quan hệ tệ...
Hóa thể động đến , động đến ngoài hẳn là chứ?
Nàng bỗng bật xuống giường:
"Chuẩn ngựa, ngoài một chuyến!"
Chu ma ma và Ngọc Lộ kịp phản ứng, chỉ thấy nàng nhíu mày :
"Chẳng các ngươi lo liệu ? Đi, giờ lập tức tìm !"
Cùng lúc đó, Yến Trừng thẳng tới tửu lâu Thiên Nhất.
Tần Dịch Như mới chợp mắt dựng dậy, lão lập tức nổi trận lôi đình:
"Rốt cuộc để lão phu nghỉ ngơi hả, ngươi... ngươi là tiểu tử họ Yến ?"
Yến Trừng lùi nửa bước, khẽ khom lưng:
"Thần y, vãn bối điều thỉnh giáo thêm — thất tình lục d.ụ.c của A Yên, liệu thực sự thể khôi phục ?"
Tần Dịch Như trợn mắt, lúc Vân Lang từ trong , chỉ tay :
"Ngươi hỏi . Mẫu của năm xưa còn t.h.ả.m hại hơn thê tử của ngươi, trúng trọn bộ Mộng Điệp Trang Sở, thất tình lục d.ụ.c đều mất sạch, đến nay hơn mười năm mà vẫn cách nào hóa giải...
Tiểu tử họ Yến , lão phu một lời khuyên — thê tử ngươi hiện giờ như là quá , ít nàng còn , biến thành một khúc gỗ vô tri!"
Trong lòng Yến Trừng chùng xuống, sang Yến Vân Lang nhếch môi , nhướng mày:
"Sao, cãi với tiểu mù ? Ngươi nàng còn cảm xúc thường tình, thì nên nhường nhịn nàng nhiều chút. Hay là ngươi chịu nổi, vứt bỏ nàng?"
Câu cuối cùng, rõ ràng ẩn chứa sát khí lạnh lẽo.
Yến Trừng chỉ liếc , nhẹ giọng:
"Chuyện đó, phiền các hạ bận tâm."
Dứt lời, xoay toan bước . Vân Lang lạnh giọng quát:
"Đứng !"
Yến Trừng bước chân dừng. Vân Lang trầm giọng :
"Nàng hiện tại chẳng đang ? Ngươi hà cớ gì cố chấp nàng trở như ?"
Yến Trừng cuối cùng cũng dừng bước, nhưng vẫn đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-223.html.]
Vân Lang bóng lưng lạnh:
"Yến Tam, ngươi tự xưng là phu quân nàng, nhưng thật hiểu nàng sống vui , hạnh phúc ? Theo , những năm qua nàng ở Quốc công phủ nước Sở thì rụt rè dè dặt, tới Yến gia càng cẩn trọng từng bước.
Giờ thì ? Không còn thất tình, cũng còn phiền não, gì thì , chẳng ?"
Nghe đến đó, vị Thủ phụ đương triều cuối cùng xoay . Ánh mắt đen như mực, thoáng hiện vẻ ngỡ ngàng:
"Thì , trong mắt các hạ, chỉ như mới gọi là ."
"Chứ còn nữa? Như nàng , vui buồn đều giấu trong lòng, cũng gánh cả họ Sở lẫn họ Yến lên vai, như mới là ư?"
Vân Lang nhạt, đôi mắt đào hoa tràn đầy trào phúng:
"Nếu như thế, thà để nàng cứ mãi như bây giờ. Dẫu gây trời long đất lở, cũng nguyện nàng gánh chịu!"
Lời mập mờ, mang ý vị "vì nàng, dẫu hủy diệt cả thiên hạ cũng cam lòng"!
Nếu là , Yến Trừng phản kích . chỉ trầm ngâm Vân Lang sâu một cái:
"Ngươi và A Yên, quan hệ huyết thống ư?"
Đồng tử Vân Lang chấn động mạnh, Tần lão đầu đang lim dim ngủ cũng lập tức tỉnh táo hẳn:
"Ngươi ngươi ngươi... ngươi —"
Chữ "" còn dứt, một miếng điểm tâm Vân Lang ném tới chặn miệng.
Vân Lang lạnh lùng ông một lúc:
"Ta với nàng quan hệ gì quan trọng, ngươi chỉ cần khắc cốt ghi tâm một điều — Bách Hiểu Các, mãi mãi là hậu thuẫn vững chắc của nàng."
Cùng lúc đó, tiệm Trương Ký.
Từ xa, Tước Linh thấy xe ngựa của Sở Nhược Yên tới, nàng vội vã chạy đón:
"Tốt quá biểu , cuối cùng cũng đến! Đều là của , vì trong khó chịu nên cùng mẫu , giờ thì , mẫu thấy , còn đang mang thai. Nếu thật sự xảy chuyện thì ..."
Sở Nhược Yên giơ tay cắt lời:
"Mất tích ở nơi nào?"
Tước Linh sững , lúng túng chỉ:
"Ở chỗ , ngay tiệm Trương Ký..."
Sở Nhược Yên lập tức bước tới. Gã phu xe cùng Sở Tĩnh thấy nàng thì lập tức quỳ phịch xuống:
"Là của tiểu nhân, đều do tiểu nhân sai sót! Tiểu nhân chăm sóc cho phu nhân, tiểu nhân đáng tội c.h.ế.t, tiểu nhân..."
"Ăn cho rõ ràng!" Sở Nhược Yên cắt lời, đưa tay xoa xoa thái dương.
Những cớ cứ thích thốt những lời vô ích như ? Nói như thế thì thể cứu chăng?
Phu xe vội đáp:
"Dạ, lúc đó tiểu nhân đ.á.n.h xe qua tiệm , phu nhân bảo mua ít bánh hoa mai tặng biểu cô nương, tiểu nhân liền dừng xe mua. khi thì phu nhân còn xe!"
"Ban đầu, tiểu nhân còn tưởng phu nhân xuống xe dạo quanh phố, nhưng chờ đợi nửa canh giờ vẫn thấy . Tiểu nhân mới tìm kiếm khắp nơi, thấy bóng dáng, liền lập tức trở về bẩm báo với lão phu nhân."
Sở Nhược Yên hỏi:
"Vậy nha bên cạnh cô cô ?"
Phu xe sững :
"Ý cô nương là nha Châu nhi? Cũng thấy tung tích!"
Thế thì thú vị — ban ngày ban mặt, hai sống sờ sờ biến mất dấu vết, hơn nữa còn giữa chốn phố phường đông đúc...
Khóe môi Sở Nhược Yên khẽ nhếch lên, nàng ghé tai Chu ma ma dặn dò đôi điều.
Chu ma ma lập tức lĩnh mệnh:
"Lão nô xin ngay!"
Chẳng bao lâu , bà từ lôi một chiếc chiêng trống, "đang" một tiếng vang động khắp cả phố xá.
Người đường đều tiếng chiêng thu hút, chỉ thấy bà lớn tiếng :
"Các vị, phu nhân phủ giờ Mùi hôm nay xuất hiện tiệm , đó bặt vô âm tín! Ai tìm phu nhân phủ , bất kể lý do, trọng thưởng một thỏi vàng! Ai cung cấp manh mối giúp tìm phu nhân, thưởng một thỏi bạc!"
Vừa dứt lời, đường phố lập tức náo động.
Một thỏi vàng—đủ nuôi dưỡng một nhà thường dân trọn một năm.
Một thỏi bạc—cũng bằng giá trị sản lượng một mẫu ruộng .
Lập tức vô ùa đến, Chu ma ma dẫn họ một bên phân phó cụ thể.
Tước Linh thấy thế lo lắng:
"Làm như liệu công hiệu? Chẳng khác nào mò kim đáy bể…"
Sở Nhược Yên đáp, ánh mắt rơi gã chưởng quầy chạy từ tiệm Trương Ký, giơ tay chỉ một cái:
"Gọi qua đây."
---