Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 19
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:19:02
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ý niệm đó chợt lóe lên, liền Sở Nhược Yên lập tức gạt bỏ.
Nếu triều đình thật sự định tội nhà họ Yến, thì Yến Trừng thể an tọa trấn trong phủ, càng thể Hoàng thượng phong tước An Ninh Hầu.
Nàng đưa ánh mắt lạnh lùng thẳng về phía hai vị phu nhân :
“Phu nhân họ Đào, phu nhân họ Hoa, lời của Văn Cảnh thật chăng?”
Phu nhân họ Đào lặng im như hến, thốt nên lời.
Phu nhân họ Hoa, vốn xuất từ Giám sát Ngự sử gia, cố gắng giữ chút thể diện mà biện giải:
“Ngữ ngôn của hài tử, thể lấy đó thật ?”
“Ngữ ngôn vô tri ?”
Sở Nhược Yên nhạt:
“Xem nhị vị công tử thật sự là thần đồng, tuổi còn nhỏ tường tận binh pháp, chi bằng mời thỉnh giáo chư vị đại phu tử trong học đường một chuyến, kẻo chôn vùi tiền đồ hiếm của các vị công tử.”
Dứt lời, nàng liền xoay , định bước thẳng về phía học đường.
Sắc mặt hai vị phu nhân tái mét, phu nhân họ Hoa vội vàng hô to:
“Tam thiếu phu nhân xin dừng bước!”
Những lời nào chuyện đùa.
Hài tử hiểu thế nào là “tham công”, thế nào là “mạo tiến”? Lời lẽ đều là học từ miệng lớn trong gia đình…
Phu nhân họ Hoa gượng gạo :
“Tam thiếu phu nhân đừng nóng giận. Vừa là do , minh bạch sự tình vội vã trách mắng Văn Cảnh. Chuyện vốn chỉ là trò đùa nghịch của mấy đứa trẻ con, đáng để kinh động chư vị.”
Phu nhân họ Đào cũng vội vàng tiếp lời:
“ thế, việc cũng sẽ truy cứu thêm.”
Sở Nhược Yên liếc Yến Văn Cảnh, thấy tiểu hài tử hề hấn gì, liền chuẩn cất lời.
Nào ngờ đúng lúc đó, một giọng sắc lạnh từ ngoài viện đột ngột vọng :
“Các ngươi truy cứu, bản huyện chủ đây truy cứu!”
Mọi đầu , chỉ thấy một phụ nhân vận cung trang lộng lẫy, một bà v.ú cẩn thận dìu đỡ, kiêu căng bước sân.
Hai vị phu nhân họ Hoa và họ Đào vội vàng thi lễ:
“Tham kiến Khang Hà Huyện chủ!”
Khang Hà Huyện chủ vốn là nữ nhi độc nhất của Dự Vương và Vĩnh Dương Quận chúa, xuất hoàng tộc, đúng chuẩn cành vàng lá ngọc, từ nhỏ nổi danh kiêu ngạo. Nàng chỉ thu liễm đôi chút khi gả cho trưởng tử Cố gia của Tể tướng.
Mà Cố Hoằng Chí, chính là cốt nhục của nàng !
Khang Hà Huyện chủ tiến thẳng đến mặt Sở Nhược Yên, ngạo nghễ cất lời:
“Ngươi tưởng chỉ dựa mấy lời lẽ vô căn cứ là thể nắm nhược điểm của ? Ta cho ngươi , ngươi dọa bọn họ, nhưng tuyệt đối đừng hòng dọa bản huyện chủ!”
“Chuyện lớn đến thì cũng chỉ là ngữ ngôn vô tri của hài tử. cánh tay của nhi tử đây thì thật sự đ.á.n.h gãy. Cho dù đưa vụ việc lên Đại Lý Tự, lẽ vẫn nghiêng về phía bản huyện chủ!”
Sở Nhược Yên khẽ nhíu đôi mày liễu.
Khang Hà Huyện chủ là huyết mạch hoàng gia, quả thực cần bận tâm đến những lời đàm tiếu nơi đầu đường xó chợ.
“Yến Văn Cảnh, cho ngươi hai lựa chọn: Một là quỳ xuống nhận với Hoằng Chí, đó tự tay bẻ gãy một cánh tay. Hai là…”—ánh mắt Khang Hà Huyện chủ chợt lóe lên vẻ độc ác—“ sẽ khiến tên Tam thúc què quặt của ngươi gãy thêm hai cánh tay nữa!”
“Ngươi dám!”
Hai mắt Yến Văn Cảnh đỏ ngầu, ánh chứa đầy căm hận, dường như xé xác nàng từng mảnh.
Sở Nhược Yên dần trở nên lạnh lùng:
“Khang Hà Huyện chủ, lời của ngươi thật là bất kính với An Ninh Hầu.”
“An Ninh Hầu cái thá gì? Chỉ là một tên tàn phế tham sống sợ c.h.ế.t, bỏ mặc cha mà chạy trốn. Chỉ là Hoàng bá phụ nhân từ mới ban cho cái danh hão huyền!”
Nàng hất cằm đầy khinh miệt.
“Còn ngươi nữa, tưởng ? Một nữ nhi thương gia, cũng dám càn mặt bản huyện chủ? Người , tát cho !”
Bà v.ú lập tức đáp tiếng, nhanh chóng xông tới định tay với Sở Nhược Yên.
“Dừng tay! Có đ.á.n.h thì đ.á.n.h , chuyện liên quan đến Tam thẩm!”
Yến Văn Cảnh định xông che chắn, nhưng thị vệ canh giữ bên ngoài kịp thời giữ .
Sở Nhược Yên khẽ mỉm , an ủi:
“Không hề gì.”
Sau đó nàng ngẩng đầu lên, thẳng Khang Hà Huyện chủ, bình tĩnh thốt lời:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-19.html.]
“Huyện chủ nên suy nghĩ cho thật thấu đáo. Cái tát nếu giáng xuống, e rằng sẽ dẫn đến họa nhà tan cửa nát.”
Khang Hà Huyện chủ nổi cơn thịnh nộ:
“Đánh cho ! Để xem một nữ nhi thương gia như ngươi thế nào khiến bản huyện chủ nhà tan cửa nát!”
Dứt lời, Sở Nhược Yên bỗng nhíu mày đầy thống khổ, ngay đó, một ngụm m.á.u tươi phun mạnh , b.ắ.n tung tóe!
“Aaaa! Mặt của !”
Khang Hà Huyện chủ kinh hoàng thét lên, gương mặt trang điểm tinh xảo giờ đây m.á.u tươi vấy đỏ.
Bà v.ú cuống quýt rút khăn lụa , giúp nàng lau .
Ngay lúc đó, Yến Văn Cảnh kêu lên thất thanh:
“Người ! Tam thẩm!”
Chỉ thấy thể gầy gò của Sở Nhược Yên dường như chịu nổi một cơn gió nhẹ, liền ngã quỵ .
Bà v.ú cạnh vội vàng đỡ lấy:
“Tam thiếu phu nhân! Người ? Đừng lão nô sợ hãi!”
Tam thiếu phu nhân?!
Sắc mặt Khang Hà Huyện chủ đại biến:
“Ngươi nàng là ai?!”
Bà v.ú rưng rưng trả lời:
“Đây là Tam thiếu phu nhân mới gả phủ , chính là đích nữ của Sở Quốc công phủ…”
Cái gì?!
Chính là đích nữ Sở Quốc công phủ mà thiên hạ vẫn đồn là bệnh tật ốm yếu đó ?!
Khang Hà Huyện chủ bắt đầu hoảng hốt, nàng đưa mắt tìm kiếm hai vị phu nhân họ Đào và họ Hoa, nhưng chỉ thấy họ lùi nép sang một bên, vẻ mặt đầy ngơ ngác như thể gì.
lúc đó, một giọng đầy nghi hoặc vang lên:
“Nhược Yên?”
Mọi đầu , thấy nữ nhi của Thừa Ân Hầu, Tiểu thư Tước Linh, đang dắt theo một tiểu hài tử chừng năm sáu tuổi, cách đó xa.
Phía nàng , còn ít quý phụ, quý nữ, thậm chí cả các thầy dạy ở Quảng Văn Đường, đều đang dừng theo dõi sự việc.
Khang Hà Huyện chủ chợt lảo đảo:
“Bây giờ là giờ nào ?!”
Bà v.ú vội đáp:
“Dường như sắp đến giờ ngọ…”
Giờ ngọ tan học ư? Chẳng … bộ vở kịch đều bọn họ thấy hết ?!
“Nhược Yên! Trời ơi, quả nhiên là !”
Tước Linh kinh ngạc thốt lên, vội giao hài tử cho nha nhanh chóng bước tới.
Khang Hà Huyện chủ định ngăn cản, nhưng Tước Linh thẳng thừng đẩy .
“Ngươi dám gì?!”
“Ngươi ép Nhược Yên đến mức thổ huyết vẫn đủ hả? Chẳng lẽ thấy nàng tắt thở ngay mắt mới lòng ?!”
Nghe lời , sắc mặt Khang Hà Huyện chủ lập tức tái nhợt. Toàn bộ chuyện xảy , thật sự… đều khác chứng kiến hết ?!
Nàng vội vàng giải thích:
“Trong chuyện … e là sự hiểu lầm…”
“Hiểu lầm ư? Vậy thử xem, loại hiểu lầm nào khiến Huyện chủ bức bách thổ huyết, thậm chí còn dám hạ lệnh tát mặt một liệt nữ tiết hạnh như !”
Từng chữ từng câu của Tước Linh thốt , mạnh mẽ như đinh đóng cột.
Quần chúng xung quanh chợt đổi sắc mặt— còn mang tâm lý xem kịch vui, giờ đây ai nấy đều phẫn nộ.
“Sao cơ?! Dám sỉ nhục Đại tướng quân cùng Yến Thế tử ư?”
“Nàng điên chăng?”
“Gia tộc họ Cố dung chứa hạng nữ nhân như , quả thực là sỉ nhục thanh danh cả một môn hộ!”
Từng lời mắng chửi, từng câu đàm tiếu như lưỡi d.a.o sắc bén đ.â.m thẳng tâm can Khang Hà Huyện chủ.
Nàng từng chịu sự nh.ụ.c m.ạ nặng nề đến mức . Đôi mắt nàng mờ mịt, dần trở nên trắng dã, cuối cùng ngất lịm .
Ngay khi ngã xuống, Khang Hà Huyện chủ chỉ còn sót một ý niệm:
Lần … thật sự là họa sát , nhà tan cửa nát …
---