Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:35:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Dưới muôn vàn ánh mắt đổ dồn, Sở Nhược Yên thong thả bước giữa sân. Ánh mắt Yến Trừng bỗng nhiên căng thẳng tột độ. Sở Hoài Sơn quát tháo:

 

“Nhược Yên! Mau lui xuống!”

 

Thế nhưng Hoàng đế khẽ thở phào, vội vàng tán thưởng:

 

“Hay! Hay lắm! Hổ phụ vô khuyển nữ! Vậy cứ để Trường Lạc huyện chủ ứng chiến một trận!”

 

Mạnh Cơ liếc Sở Nhược Yên đang phía , trong lòng tuy chút bực tức, song vẫn đáp:

 

“Được thôi, là ngươi tự tìm đến, đừng trách nể nang mà ức h.i.ế.p .”

 

Cung nhân nhanh nhẹn bày biện dụng cụ dùng cho trò ném hồ. Mạnh Cơ lắc đầu quầy quậy:

 

“Không tỷ thí thứ .”

 

Sở Nhược Yên vội vã vấn:

 

“Vậy ngươi tỷ thí cái gì?”

 

Trong lòng nàng mơ hồ nhận ý đồ bất thiện từ đối phương.

 

Quả nhiên, ngay giây tiếp theo, vị công chúa Nam Man liền nhấc một trái táo bàn, đặt thẳng lên đỉnh đầu Sở Nhược Yên, :

 

“Ở Nam Man chúng một trò chơi thế , ngươi đặt quả táo lên đầu, nếu b.ắ.n trượt, xem như thua. nếu ngươi né tránh, chính là ngươi bại. Thế nào?”

 

Cả đại điện nhất thời thất thanh.

 

Nghe qua thì đơn giản, song táo đặt đầu , chỉ cần lệch một ly là m.á.u sẽ đổ ngay tại chỗ!

 

Sở Hoài Sơn giận dữ phắt dậy, lớn tiếng:

 

“Bệ hạ! Trước điện thể thấy máu!”

 

Phó Hoàng hậu cũng lên tiếng can ngăn:

 

Bệ hạ, việc quá mức nguy hiểm, xin công chúa Mạnh Cơ cứ tỷ thí ném hồ là .”

 

Hoàng đế khẽ gật đầu, định cất lời, Mạnh Cơ "phì" khinh thường:

 

“Nếu cố phu nhân của Đại tướng quân Yến còn tại thế, e rằng còn thể cùng bản công chúa đây chơi đùa một phen, tiếc rằng giờ xem , Đại Hạ các ngươi đều cái gan nữa .”

 

Sắc mặt Yến Trừng trầm xuống như nước, ánh mắt An Thịnh càng lúc càng thêm u ám, lạnh lẽo.

 

Tạ Uyển... Tạ Uyển! Dù tạ thế hơn tám trăm năm, cái danh vẫn kẻ khác đem trò mặt thiên hạ ư?

 

Nàng khẽ lạnh trong lòng, thốt lên:

 

“Hoàng , để tránh Nam Man chê Đại Hạ nhân tài, đến cả tiễn thuật cỏn con cũng dám ứng chiến, An Thịnh cả gan thỉnh cầu, xin Hoàng thượng chuẩn tấu cho Trường Lạc huyện chủ cùng công chúa Mạnh Cơ tỷ thí một trận.”

 

Hoàng đế sững sờ, sang Sở Nhược Yên vấn:

 

“Ý của ngươi thế nào?”

 

Sở Nhược Yên khẽ liếc Yến Trừng, chỉ thấy mím chặt đôi môi bạc, nhẹ nhàng lắc đầu. Tay nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn xe lăn, gân xanh nổi rõ.

 

Tuy nhiên, tình thế đến nước , nàng thể tiến lên đối đầu.

 

“Trường Lạc nguyện ý ứng chiến.”

 

Cả trường điện nữa yên lặng như tờ.

 

Các vị lão thần đầu là Vinh Thái phó đều nàng bằng ánh mắt tán thưởng, duy chỉ Yến Trừng, vầng trán nhíu thành một đường trắng bệch, ánh mắt phủ sương lạnh lẽo, tựa như sắp nhịn nổi nữa.

 

“Bẩm Bệ hạ, Trường Lạc khát nước, xin dùng .”

 

“Chuẩn tấu.”

 

Nàng vội vã bước tới bàn tiệc, mặc kệ tiếng nhạo từ đám Nam Man lưng. Khi nâng chén, nàng liền nhanh chóng dùng khẩu hình hướng về phía Yến Trừng—— Xin hãy tin .

 

Yến Trừng hề chút phản ứng. Nàng bất đắc dĩ, đành giả vờ trẹo chân, ngã nhào xuống đất:

 

“Ái da!”

 

“Ha ha ha ha! Chưa phóng tên sợ đến mức chân run mềm nhũn, còn dám tỷ thí cái gì nữa đây?” Sứ thần Nam Man ôm bụng đến nghặt nghẽo.

 

Sắc mặt Sở Hoài Sơn sa sầm, đang sải bước định tiến lên, nào ngờ một bàn tay trắng nõn, thon dài đưa , đỡ lấy nàng, giọng trầm :

 

“Cẩn thận.”

 

Sở Nhược Yên vội vàng đặt bàn tay nhỏ bé tay , nhân cơ hội dậy, lén dùng ngón út ngoắc nhẹ một cái trong lòng bàn tay .

 

Toàn Yến Trừng khẽ run lên, nâng mắt, thấy nàng chớp đôi mắt nai tơ, vẻ mặt đáng thương chằm chằm.

 

Điều đáng giận hơn cả là ngón út nhỏ , tựa như hề ý thức sự vô lễ của , còn nhẹ nhàng cào nhẹ hai cái trong lòng bàn tay .

 

Yến Trừng bất giác buông tay nàng , nghiêng mặt né tránh, thở phần rối loạn.

 

Không ngờ nàng nghĩ rằng đồng ý, liền vui vẻ cúi thi lễ:

 

“Đa tạ Thủ phụ đại nhân tay giúp đỡ!”

 

Lần Yến Trừng chối cũng xong .

 

Sở Nhược Yên lập tức trở giữa sân. Mạnh Cơ khoanh tay ngực, ngạo nghễ hỏi:

 

“Ngươi tay , tay ?”

 

Sở Nhược Yên mỉm đáp:

 

“Công chúa là khách quý từ phương xa đến, xin mời tay .”

 

Nói đoạn, nàng liền đặt quả táo đỏ lên đỉnh đầu , nét mặt bình thản, chút sợ hãi.

 

Mạnh Cơ nhận lấy cung tên, hiếu kỳ vấn:

 

“Ngươi sợ hãi ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-189.html.]

 

“Sợ cái gì chứ?”

 

Mạnh Cơ hừ lạnh một tiếng, cố ý hạ mũi tên nhắm thẳng mắt nàng:

 

“Nếu lỡ tay, đôi mắt của ngươi e là còn giữ , hoặc dung mạo sẽ hủy hoại, ngươi thật sự hề sợ ?”

 

Sở Nhược Yên vẫn ung dung nàng, ôn hòa đáp:

 

“Công chúa thật đùa. Vừa phóng tên, tài nghệ tinh diệu tuyệt luân, thể khiến chiếc đũa bạc sượt qua má Công chúa Gia Huệ mà vẫn nàng thương, thì quả táo nhỏ nhoi , chẳng qua chỉ là trò con nít mà thôi.”

 

“Nếu ... chỉ sợ Công chúa cố ý bừa. Mà nếu quả thực như , Trường Lạc e rằng cũng khó thể mà rút lui khỏi Đại Hạ.”

 

Mạnh Cơ thoáng chấn động, nàng thấy Sở Hoài Sơn đang trừng mắt , khí thế tỏa vô cùng bức .

 

Còn Yến Trừng, luôn khiến Vương nàng đau đầu nhức óc, tuy vẻ mặt hờ hững như gió thoảng mây bay, nhưng bàn tay đặt lên tay vịn xe lăn, tựa như thể hạ lệnh tùy thời.

 

Lòng bàn tay Mạnh Cơ bắt đầu đổ mồ hôi. Nàng siết chặt dây cung, giương cánh tay.

 

Vút!

 

Mũi tên như băng lao , chuẩn xác trúng giữa quả táo.

 

“Hay! Tiễn pháp thật cao siêu!”

 

Chỉ đoàn sứ thần Nam Man hân hoan, còn các quan viên Đại Hạ đều thở phào nhẹ nhõm.

 

Mạnh Cơ hậm hực:

 

“Xem như vận ngươi !”

 

Nàng đặt quả táo lên đỉnh đầu, miệng vẫn ngừng lầm bầm:

 

“Bản công chúa chính là sứ thần Nam Man. Nếu ngươi dám b.ắ.n trúng , Vương cùng bộ binh mã Nam Man sẽ quyết tha cho Đại Hạ!”

 

Thế nhưng lời đe dọa chẳng hề tác dụng. Sở Nhược Yên ngập ngừng :

 

“Công chúa thứ . Sở Nhược Yên từ bé chỉ ở khuê phòng học cầm kỳ thư họa, còn về tiễn thuật thì quả thực hề tinh thông…”

 

Nàng lóng ngóng, động tác như mới, kéo dây cung phát tiếng cọt kẹt.

 

Sắc mặt Mạnh Cơ đại biến:

 

“Vậy ngươi chớ b.ắ.n nữa!”

 

Sở Nhược Yên hỏi :

 

“Công chúa đây là nhận thua ?”

 

Mạnh Cơ c.ắ.n chặt môi, hai chữ “nhận thua” quả thực thốt . nữ tử mặt, tay cầm cung run rẩy, tư thế sai lệch, mồ hôi lạnh của nàng liền túa như mưa.

 

Đoàn sứ thần Nam Man đồng loạt hô lớn:

 

“Nếu ngươi dám b.ắ.n trúng công chúa , quân mã Nam Man tất sẽ san bằng Đại Hạ, khiến bọn ngươi c.h.ế.t đất chôn!”

 

Sở Nhược Yên hề giận dữ, còn thông cảm gật đầu:

 

“Trường Lạc rõ. Ta sẽ cố gắng b.ắ.n trúng mặt Công chúa…”

 

chính dáng vẻ , cùng đầu mũi tên chênh vênh, nghiêng ngả , khiến Mạnh Cơ hoảng sợ đến tâm loạn như ma.

 

Ai dám đ.á.n.h cược vận mệnh của ? Dù xé xác nàng , nhưng nếu ngay lúc nàng hủy dung hoặc mất mạng thì…

 

Ngay lúc tâm thần nàng rối loạn, bỗng:

 

Vút!

 

Mũi tên rời dây cung. Mạnh Cơ cũng đồng thời cúi rạp thể xuống, vội vàng né tránh!

 

Tiếng hoan hô vang dậy như sấm nổ. Sở Nhược Yên khóe môi khẽ nhếch, tiến tới nhặt quả táo lên:

 

“Mạnh Cơ Công chúa, thua .”

 

Thua

 

Nàng thua

 

Bốn chữ vang vọng trong tâm trí Mạnh Cơ, khiến nàng chợt hiểu tất cả:

 

“Ngươi cố ý!”

 

Nàng dám ứng chiến, tất nhiên là sợ tiễn pháp! Nàng chỉ giả vờ yếu kém để dọa sợ hãi, cuối cùng bức né tránh mà chịu thua cuộc.

 

giờ gì cũng muộn màng. Mạnh Cơ c.ắ.n răng :

 

“Được! Bản công chúa nhận thua!”

 

Lời dứt, quần thần Đại Hạ ai nấy đều hân hoan mừng rỡ.

 

Chỉ thấy nàng xoay phất tay áo:

 

“Phò mã, ngươi hãy đem văn thư hòa đàm trình lên Hoàng đế Đại Hạ .”

 

Sở Nhược Yên và Yến Trừng đồng loạt nhíu mày , chỉ thấy Yến Chiêu hai tay nâng cao văn thư, chậm rãi bước lên.

 

Doãn Thuận vội vàng :

 

“Vẫn nên để nô tài mặt…”

 

Hoàng đế khoát tay:

 

“Không . Nam Man lòng hòa đàm, Đại Hạ cũng thể thất phong độ, cứ để Phò mã Nam Man đích dâng lên.”

 

Thế là Yến Chiêu nâng văn thư tiến đến long ỷ, hình khom xuống, ngay khi định dâng lên thì:

 

Soạt!

 

Hắn đột nhiên rút từ trong văn thư một thanh đoản đao, đ.â.m thẳng tim Hoàng đế!

 

---

Loading...