Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:35:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Hoàng thượng, Hoàng hậu giá lâm!”

 

Theo tiếng xướng cao vút của quan trực, Hoàng đế và Hoàng hậu sánh bước bên tiến .

 

Chư vị trong điện đều đồng loạt quỳ rạp, ngay cả Công chúa Mạnh Cơ của Nam Man cũng đặt tay lên ngực, thể hiện lễ nghi riêng của dị tộc.

 

Sở Nhược Yên lén lút ngẩng đầu lên, chỉ thấy lưng Đế hậu, ngoài Trưởng công chúa và vài vị Vương gia Hoàng tử khác, gần nhất chính là Yến Trừng.

 

Hắn vẫn an tọa chiếc xe lăn, đôi mày thanh tú, ánh mắt hờ hững nhàn nhạt, khoác chiếc áo hồ cừu dày cộm, sắc mặt trông hơn hẳn.

 

Hoàng đế chủ vị, cất giọng uy nghiêm:

 

“Chư vị ái khanh, bình .”

 

Bách quan dậy, lượt tìm chỗ an tọa. Điều khiến Sở Nhược Yên bất ngờ là, Yến Trừng tự lăn xe về phía chỗ nàng.

 

“Hi hi, Sở tỷ tỷ, nam nhân của tỷ tới kìa!”

 

Mạnh Cơ nháy mắt, gian tà ghé tai nàng thầm thì. Lòng nàng khẽ run lên, vội cúi thấp đầu xuống hơn.

 

Chỉ thấy chiếc xe lăn dừng ngay mặt nàng, chậm rãi xoay , chiếm lấy vị trí bên cạnh.

 

Trái tim đang treo lơ lửng của nàng kịp buông lỏng đôi chút, thì Mạnh Cơ bước tới mặt Yến Trừng, đ.á.n.h giá từ xuống một lượt:

 

“Không ngờ ngươi tuấn tú đến thế! Đáng tiếc, là kẻ tàn phế!”

 

Yến Trừng chỉ liếc nàng bằng ánh mắt hờ hững. Mạnh Cơ vỗ tay:

 

“Vương cũng thường dùng ánh mắt . Thảo nào , ngươi chính là kình địch lớn nhất trong đời !”

 

Cả đại điện bỗng chốc lặng như tờ.

 

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Mạnh Cơ.

 

Nàng là sứ thần của Nam Man, lo bái kiến Hoàng đế , chú ý đến một vị thần tử Đại Hạ thế ! Đây rõ ràng là hành động coi Đại Hạ !

 

Sắc mặt Hoàng đế lập tức sa sầm. Các lão Ngự sử suýt chút nữa kìm mà lớn tiếng quở trách.

 

lúc , Trưởng công chúa An Thịnh khẽ mỉm , cất lời: “Hoàng , thấy vị tiểu công chúa quả là thẳng thắn, cho dù Yến nhi mất đôi chân, Nam Man các nàng vẫn còn quyến luyến…”

 

Lời rõ ràng ngụ ý: Dù là Yến gia tàn phế, cũng khiến Nam Man e dè!

 

Nụ của Mạnh Cơ cứng . Hoàng đế thư thái : “Trưởng công chúa . Mạnh Cơ công chúa đến từ nơi xa xôi, từng thấy sự rộng lớn của Trung Nguyên. Trong tháng hòa đàm , phiền Trưởng công chúa dẫn nàng ngoài ngắm cảnh, mở mang kiến thức.”

 

Lời chẳng khác nào châm chọc Nam Man là vùng đất hoang vu nơi biên cương. Ánh mắt Mạnh Cơ thoáng hiện sự giận dữ, nhưng nụ môi nàng càng thêm ngọt ngào: “Hoàng thượng, kiến thức thì cần mở mang nữa . Ở Hổ Lao Quan, chúng thần chiêm ngưỡng ít văn hóa Hán tộc các , nổi danh nhất là vở hí kịch tên gọi ‘Lý Lăng ký’, yến tiệc hôm nay, chúng thần thể diễm phúc xem một ?”

 

Vừa dứt lời, sắc mặt cả điện đại biến.

 

Thái phó Vinh giận dữ quát: “Mạnh Cơ công chúa, ngươi đây là cố tình sỉ nhục Đại Hạ ?”

 

Vở ‘Lý Lăng ký’ kể chuyện tướng quân Lý Lăng thời Hán Vũ Hung Nô bắt giữ, trở thành hàng tướng.

 

Lời khác nào đang nhắc chuyện tướng trấn thủ Hổ Lao Quan bỏ thành đào tẩu, Nam Man bắt hàng tướng!

 

Mạnh Cơ híp mắt, chút sợ hãi: “Hoàng thượng, sai điều gì ?”

 

Hoàng đế phẫn nộ, Hoàng hậu bàn vội nắm tay ông: “Hoàng thượng, nhẫn nhịn nhất thời, tránh loạn đại cục.”

 

Chiến sự phía nam đang căng thẳng, mất hai trọng địa là Hàm Cốc Quan và Hổ Lao Quan, tình thế như ngàn cân treo sợi tóc.

 

Khó khăn lắm mới đàm hòa, nếu để Nam Man mượn cớ lật chiến sự, Đại Hạ sẽ thiệt hại lớn!

 

Hoàng đế hít sâu một , cố nén cơn thịnh nộ. Bỗng nhiên, một giọng thanh lạnh cất lên.

 

“Công chúa Mạnh Cơ nếu xem hí kịch, bản thủ phụ xin chọn một vở cho ngươi, ‘Dương công truyện’ thế nào?”

 

Thời Bắc Tống giao chiến với Khiết Đan, bảy con trai nhà họ Dương đều c.h.ế.t trận, nhưng nữ tướng nhà họ Dương tiếp tục cầm binh, cuối cùng đoạt giang sơn.

 

Ngụ ý hiện tại thua thiệt cũng , Yến gia vẫn còn, đất đai nhất định sẽ thu hồi!

 

Sắc mặt Mạnh Cơ đại biến, Hoàng đế đập bàn to: “Hay! Vậy để nội đình diễn ‘Dương công truyện’!”

 

“Mạnh Cơ công chúa!” Mạnh Cơ rốt cuộc dậy, cố gắng hành lễ: “Vừa lỡ lời, mong Hoàng thượng lượng thứ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-188.html.]

Khí thế nàng yếu , Hoàng đế thấy thư thái, cũng thuận thế : “Công chúa từ xa đến, hẳn là nghỉ ngơi . Thôi thì hãy xem vũ khúc, dưỡng thần một phen.”

 

Vừa dứt lời, vũ cơ nối bước tiến .

 

Âm nhạc nổi lên, ca múa vui vầy.

 

Thế nhưng Sở Nhược Yên, cũng như đa mặt trong điện, đều thầm toát mồ hôi lạnh.

 

Yến tiệc ngày hôm nay, mở tiệc giương cung bạt kiếm.

 

May mà Thủ phụ Yến Trừng giữ cục diện.

 

“Sở tiểu thư, phu quân của nàng quả thực lợi hại. Không giường, giống ?”

 

Sở Nhược Yên uống liền sặc. Nàng đầu trừng mắt , chỉ thấy Mạnh Cơ tươi, hề chút ngượng ngùng.

 

“Mạnh Cơ công chúa! Nàng…”

 

“Đừng ngại ngùng chứ, mau cho , nam nhân nhà họ Yến đều lợi hại như ? Nhất là...” Mạnh Cơ ôm cánh tay nàng, ghé tai thủ thỉ vài câu, khiến Sở Nhược Yên vốn nổi danh là trầm cũng trợn trừng đôi mắt, hai tai đỏ bừng, lập tức phắt dậy, rời khỏi.

 

một đôi tay đặt lên vai nàng. Ngẩng đầu —“Tiểu Lục?”

 

Yến Chiêu vẫn đeo mặt nạ, nhưng ánh mắt trống rỗng, tựa như rút sạch linh hồn.

 

Nàng lập tức nhớ lúc , Sở Nhược Lan cũng hồ đồ lời Mạnh Cơ.

 

“Nàng ?”

 

Mạnh Cơ vui vẻ : “Ngươi quả là thông minh, đoán đúng ý như ! thể cho ngươi . Chiêu ca ca của , còn chơi chán. Khi nào chơi chán , sẽ trả cho các ngươi, ?”

 

Sở Nhược Yên theo bản năng đưa tay kéo Yến Chiêu , nhưng Mạnh Cơ nhanh một câu bằng tiếng Nam Man, Yến Chiêu lập tức lùi bước.

 

Nàng cảm thấy lạnh toát sống lưng, vội sang sang bên cạnh.

 

Yến Trừng rõ ràng cũng chú ý đến tình huống bên , lông mày nhíu .

 

Lúc ca vũ kết thúc, Mạnh Cơ cao giọng gọi: “Hoàng thượng!”

 

Mọi đều đổ dồn ánh mắt về phía nàng, chỉ thấy Mạnh Cơ bước giữa điện: “Nghe nữ tử Đại Hạ các tài nghệ hơn . Hôm nay, mở mang kiến thức, phép chăng?”

 

Hoàng đế : “Công chúa từ xa tới là khách quý. Vậy để Lục Âm Phường dâng lên một khúc ca vũ.”

 

“Không! Ta Mạnh Cơ sinh lưng ngựa, xưa nay thích ca hát múa may. Xin Hoàng thượng ban ân, tỷ thí xạ nghệ với Tam tiểu thư nhà họ Sở!”

 

Cả điện rúng động.

 

Đây là quốc yến, nếu tỷ thí xạ nghệ, sơ suất một chút là thể đổ máu!

 

Sở Nhược Lan kinh ngạc sững sờ, còn hiểu đắc tội gì với Mạnh Cơ công chúa, thì một tiếng kêu t.h.ả.m thiết. Tiểu Giang thị trở về từ chỗ Thái hậu, bủn rủn tay chân, lăn lóc bò điện.

 

“Hoàng thượng! Con gái thần phụ vốn tay chân vụng về, từng học qua xạ nghệ. Xin Công chúa Mạnh Cơ chọn khác!”

 

Hoàng đế sa sầm mặt: “Vậy trong điện ai thể tỉ thí với công chúa Mạnh Cơ?”

 

Mạnh Cơ là nữ tử, ứng chiến cũng là nữ tử.

 

hôm nay đều là tiểu thư danh môn kinh thành, sống an nhàn sung sướng, nếu luận thơ vẽ tranh còn , chứ đến b.ắ.n tên thì ai cũng dám bước .

 

Hoàng đế thấy ai ứng chiến, sắc mặt càng u ám. Gia Huệ bước : “Phụ hoàng! Nhi thần nguyện.”

 

Chữ “nguyện” còn dứt, “vút” một tiếng, một chiếc đũa bạc bay vút qua má nàng, khéo hất rơi chiếc khăn che mặt.

 

Gia Huệ kinh hãi ngước đầu lên, thì chiếc đũa bạc chính là do Mạnh Cơ phóng tới!

 

Nàng thản nhiên vỗ tay, giọng điệu bất cần: “Thật ngại quá, tay lỡ trượt !”

 

Một chiêu , xạ nghệ quả thật siêu phàm hơn cả nam nhi Đại Hạ! Gia Huệ ôm lấy má, vội vàng rút lui.

 

Toàn trường điện im lặng như tờ.

 

Đám sứ thần Nam Man liền thể mà rộ lên sằng sặc, châm chọc: “Ha ha ha! Nghe đồn Đại Hạ các ngươi đất thiêng tài, nào ngờ một chuyện nhỏ nhoi như tiễn thuật khiến các vị sợ hãi rụt rè cả đám. Khó trách chiến trường, quân Nam Man chúng đ.á.n.h cho các ngươi tan tác!”

 

Chúng thần Đại Hạ tức giận, song dám thốt nên lời. lúc , một giọng bình thản, ôn hòa vang lên:

 

“Ta nguyện ý tỷ thí với ngươi.”

 

---

Loading...