Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 165
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:34:42
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chúng nhân đồng loạt đầu về phía cửa cung, chỉ thấy Tần vương vận một trường bào màu tía thêu mãng xà, tay chắp lưng, dáng vẻ ung dung bước .
Mái tóc dài của y vẫn còn xõa xuống, kịp búi gọn, cổ còn lờ mờ vài vết hồng tích, hiển nhiên là y hề thời gian chỉnh trang tử tế.
Sắc mặt Sở Nhược Âm khẽ run rẩy, nàng cúi đầu thấp hơn.
Mộ Dung Cận liếc qua nàng một cái lập tức , tỏ vẻ bận tâm, chắp tay thi lễ với Thái hậu:
“Mẫu hậu.”
Thái hậu hiền hòa gật đầu:
“Cận nhi, con vội vàng tới đây? Nếu là vì tiện tỳ …”
“Mẫu hậu.” Mộ Dung Cận ngắt lời, đầu trầm giọng quát về phía :
“Còn chần chừ gì nữa, mau giải lên đây!”
Vừa dứt lời, chỉ thấy Phó Trác bước , tay y xách theo một như xách gà:
“Giục cái gì mà giục, bắt tên tiểu tử khiến lão tử đây suýt chút nữa ngã! Không đ.á.n.h cho vài trận thì hả giận đây?”
Nói đoạn, ném mạnh Phí Khánh xuống đất, chẳng khác nào quăng một bao tải rách. Đầu rỉ máu, rõ ràng đ.á.n.h một trận nhừ tử.
Phó Hoàng hậu kỹ, kinh ngạc thốt lên:
“Người chẳng Phí Khánh ? Thập , rốt cuộc là gì?”
Phó Trác lắc nhẹ cổ tay, hừ lạnh một tiếng:
“Nhị tỷ, ngay cả tỷ cũng nhận kẻ phản bội ? Cái thứ ăn cây táo rào cây sung dám cả gan hạ xuân d.ư.ợ.c ! May mà Cửu ngăn cản kịp thời, nếu , dâng lên quỳ Mẫu hậu chịu tội, là !”
Sắc mặt Phó Hoàng hậu đại biến, Quý phi họ Tạ bên cạnh cũng lạnh sống lưng, hít một khí lạnh.
Mới tới một canh giờ, thế mà bọn họ bắt ?
Quay đầu sang Ngọc Như, chỉ thấy sắc mặt nàng cũng trắng bệch thất thần, trong lòng thoáng lạnh.
Ngược , Sở Nhược Âm về phía Tần Vương, ánh mắt ôn hòa hơn vài phần.
Thì đào tẩu giữa trận, mà là tìm hung thủ thật sự...
“Chuyện... chuyện rốt cuộc là ?” Thái hậu ngỡ ngàng hỏi.
Mộ Dung Cận mở miệng:
“Hôm nay nhi thần cùng Phó Trác nhập cung, vốn định nếm thử thứ rượu ngon mà ủ. Ai ngờ việc gấp rời , nhi thần bèn tự rót vài chén. Ban đầu thấy gì khác lạ, nào ngờ bước vài bước, nóng bừng như lửa đốt. Khi tiến đến Dục Tú cung, thần trí nhi thần mơ hồ, suýt chút nữa nổ mà c.h.ế.t!”
“Cái gì?!” Thái hậu trừng lớn mắt:
“Cận nhi con...”
Mộ Dung Cận khẽ gật đầu:
“Mẫu hậu yên tâm, may nhờ Sở nhị cô nương kịp thời tay cứu giúp, nhi thần mới bảo tính mạng. Sau khi tỉnh phát giác bất thường, nhi thần lập tức cùng Phó Trác điều tra, mới tra kẻ cả gan hạ độc!”
Nói đoạn liếc Phó Trác, lập tức giẫm một chân lên mu bàn tay tên :
“Còn mau khai thật?!”
Phí Khánh mặt mày sưng húp, rên rỉ t.h.ả.m thiết:
“Khai, tiểu nhân khai! Tiểu nhân nhận bạc, lệnh bỏ Tỉnh tửu hoa rượu của Quốc cữu gia!”
“Cái gì?!”
Cả điện đường tức khắc xôn xao.
Tỉnh tửu hoa cùng Chấn nhi kiều là hai loại xuân d.ư.ợ.c nổi danh. Chỉ điều, Tỉnh tửu hoa chuyên dùng cho nam nhân, Chấn nhi kiều chuyên dùng cho nữ nhân. Dược tính chúng cực mạnh, nếu trong nửa nén nhang giải, tất sẽ thất khiếu chảy m.á.u mà c.h.ế.t!
Bởi , nhà quý tộc khi dùng đều cực kỳ cẩn thận, chỉ dám dùng trong khuê phòng.
Lần Tần Vương hề hấn gì, quả thực là nhờ may mắn gặp Sở Nhược Âm...
Ánh mắt Thái hậu lập tức sắc bén, định mở miệng thì Phó Hoàng hậu giành , giận dữ quát:
“Ai sai ngươi hạ dược? Nói mau!”
Phó Hoàng hậu quả thực doạ sợ!
Nếu Tần Vương trúng độc mà là Thập của , tội danh loạn cung đình chắc chắn rơi đầu Phó gia !
Hiện giờ cuộc chiến ngôi vị Thái tử căng thẳng như thế, nếu xảy chuyện , đám ngự sử còn lập tức dâng tấu hạch tội Phó gia ?
Một khi nhà đẻ của Nhị hoàng tử sụp đổ, thì Ngũ hoàng tử của Quý phi sẽ danh chính ngôn thuận lên ngôi, huống hồ Hoàng thượng vốn ý định như thế!
Nghĩ tới đây, Phó Hoàng hậu lòng lạnh toát, đợi Thái hậu mở lời, chủ động hỏi tội.
Phí Khánh run rẩy, rạp đầu xuống đất dám hé miệng. Phó Hoàng hậu trầm giọng:
“Dụng hình!”
Từ đến nay nàng vốn khoan hòa, ít khi dùng hình, nhưng liên quan đến ruột thịt, lúc nàng cũng khác gì sói bảo vệ con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-165.html.]
Phó Trác nhếch miệng :
“Không cần ai khác, để !”
Hắn xoa tay tới vài bước, như nhớ điều gì, ngượng ngập sang Sở Nhược Yên:
“Ngươi... ngươi hãy mặt .”
Sở Nhược Yên khẽ chớp mắt, khó hiểu.
Con sói con còn hung tợn bức , nay đỏ mặt:
“Ta tay dễ coi, coi chừng ngươi sợ.”
Khóe môi Sở Nhược Yên khẽ nhếch. — Sau núi chùa Hộ Quốc, nàng từng tận mắt thấy Yến Tam g.i.ế.c như gặt cỏ, cảnh tượng mắt đáng là gì?
để khỏi mất thời gian, nàng cũng ngoan ngoãn mặt .
Chốc lát , liền vang lên tiếng gào t.h.ả.m như lợn chọc tiết.
Phí Khánh chịu nổi, tới hai thở rống to:
“Ta khai, khai hết! Là Ngọc Như cô cô!”
Cả điện tức khắc lặng ngắt.
Mọi đồng loạt đầu , chỉ thấy Quý phi Tước thị mồ hôi lạnh đầm đìa, hai tay siết chặt khăn, thốt nên lời. Còn Ngọc Như, nàng phịch một tiếng quỳ sụp xuống đất:
“Nô tỳ oan!”
Phí Khánh tiểu Quốc cữu hành hạ đến mồ hôi đầm đìa, lúc thở hồng hộc, :
“Chính là nàng ! Nàng đưa cho tiểu nhân một trăm lượng hoàng kim, vật chứng đang ở trong phòng !”
Phó Hoàng hậu lập tức phân phó một thái giám lục soát. Nửa nén nhang , ôm một cái rương trở :
“Tìm thấy , đều ở đây!”
Mở rương , hoàng kim lấp lánh, xếp ngay ngắn chỉnh tề.
Mộ Dung Cận tiến lên nhấc một thỏi lên xem:
“Mẫu hậu, Hoàng tẩu, chi bằng để hai vị tự giám định.”
Nói đoạn, hai thái giám dâng hoàng kim lên.
Tô Thái hậu và Phó Hoàng hậu nhận lấy xem, đồng thanh kêu lên:
“Xuất xứ Nội Cung?!”
Phía thỏi vàng rõ ràng khắc bốn chữ , rành rành là vật phẩm trong Đại Nội!
Tô Thái hậu lập tức đem thỏi vàng nện lên đầu Ngọc Như:
“Ngươi còn gì để ?”
Ngọc Như sắc mặt trắng bệch, hôm nay khó thoát, dứt khoát dập đầu:
“Nô tỳ nhận tội! Là nô tỳ xúi giục! Bởi vì... bởi vì nhà họ Sở ỷ thế h.i.ế.p !”
Chư vị nhà họ Sở sắc mặt trầm xuống, chỉ nàng tiếp:
“Ai ai cũng , nhà dựa thế Quốc công mà chèn ép Tạ gia chúng , khiến Hầu gia vợ chồng chia lìa, tuyệt hậu đoạn tử. Nô tỳ bất bình Tạ gia, bèn âm thầm hành động! Vừa Nhị cô nương họ Sở đang tú nữ ở Trữ Tú cung, bèn mua chuộc cận với Tiểu Quốc cữu, định mượn tội loạn cung cấm mà xử tử nàng , xem như rửa hận Hầu gia!”
Sở Hoài Sơn xong liền khinh miệt hừ một tiếng, Phó hoàng hậu cũng lạnh lùng đáp:
“Ồ? Vậy ? Là để đối phó nhà họ Sở, là nhắm bổn cung?”
Người sáng suốt đều , đây rõ ràng là độc kế ‘nhất tiễn song điêu’ (một mũi tên trúng hai đích)!
G.i.ế.c Sở Nhược Âm, cũng khiến danh tiếng Phó gia vấy bẩn — kẻ đắc lợi nhất, cần cũng rõ là ai!
Thế nhưng Ngọc Như vẫn nhất quyết c.ắ.n chặt:
“Chỉ là đối phó nhà họ Sở! Toàn bộ là do một nô tỳ bày mưu, Quý phi nương nương hề !”
Tước Quý phi run rẩy, ánh mắt quyết tuyệt của Ngọc Như, trong lòng lạnh lẽo tàn nhẫn, liền trầm giọng :
“ thế! Con tiện tỳ dám lưng bổn cung việc ác! Mẫu hậu, tỷ tỷ, là bổn cung quản thúc hạ nhân nghiêm, xin cứ trọng phạt!”
Quân cờ vứt bỏ.
Phó hoàng hậu nghiến răng, còn định mở miệng chất vấn, nhưng Thái hậu cắt lời :
“Đủ , nếu là của hạ nhân, cũng chẳng thể đổ cho Quý phi. Thế , ai gia phạt ngươi bế môn ba ngày, chỉnh đốn Diêu Quang điện, ngươi tâm phục khẩu phục chăng?”
Tước Quý phi mừng rỡ như trút gánh nặng, lập tức quỳ xuống:
“Nhiếp chính vạn phúc! Thần tâm phục khẩu phục!”
“Mẫu hậu!”
Phó hoàng hậu cất tiếng, Thái hậu nhàn nhạt liếc nàng một cái:
“Hoàng hậu, ngươi là chủ của lục cung hậu viện, nên rộng lượng một chút. Đã lời khai nhận tội, ngươi còn truy cùng đuổi tận ?”
---