Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:32:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Không !" – Sở Nhược Yên dứt khoát phủ định.

 

Yến Trừng mở miệng nàng cắt lời:

 

"Yến Trừng, ngăn , mà là Trưởng công chúa giỏi mưu sâu kế hiểm, nàng dùng trăm phương ngàn kế dụ dỗ chúng tìm Tôn bà tử, cái gọi là chân tướng trong miệng bà , chỉ e lúc đang chờ tự chui đầu lưới… Huynh cứ thế mà đến, chẳng là dê miệng cọp ?"

 

Nói xong, cả hai đều ngẩn .

 

miệng cọp?

 

Yến Trừng giống một con dê non yếu ớt đó ?

 

Nam nhân khẽ nhếch môi :

 

"A Yên, nàng lặp nữa xem?"

 

Sở Nhược Yên bối rối mặt :

 

"Tóm , ý đừng , khi chân tướng rõ ràng, nhất đừng gặp nàng . Vạn nhất… vạn nhất…"

 

Nàng tiếp.

 

Yến Trừng nghi hoặc hỏi:

 

"Vạn nhất ?"

 

Sở Nhược Yên mím chặt môi, im lặng lên tiếng.

 

Trong mộng, chính tay đồ sát bộ hoàng tộc, trong đó cả vị Trưởng công chúa !

 

Đầu của An Thịnh treo tường thành, gương mặt vẫn giữ nguyên nụ dữ tợn, bất chấp điều, cho thấy sự điên cuồng cùng cực.

 

Nếu khi tìm chân tướng của Tôn bà tử, thì trong mắt , An Thịnh chính là sinh mẫu của !

 

Có thể khiến bất chấp luân thường đạo lý, tự tay g.i.ế.c ruột, nàng thật sự dám tưởng tượng xảy chuyện gì!

 

nàng vô cùng lo sợ, sợ gặp An Thịnh nàng dùng lời lẽ kích thích, mê hoặc…

 

"A Yên… A Yên?"

 

Giọng trong trẻo lạnh lùng của nam nhân truyền đến, Sở Nhược Yên hồn, do dự một chút nắm lấy tay :

 

"Huynh hứa với , đừng gặp nàng ?"

 

Trong đáy mắt nữ tử chan chứa nỗi u sầu, xen lẫn nỗi sợ hãi mà từng thấy bao giờ…

 

Yến Trừng đang định giải thích – đây là con đường nhanh nhất, trực tiếp nhất để tìm Tôn Tài!

 

Đột nhiên một ngón tay mềm mại khẽ đặt lên môi .

 

Ngay đó đôi mắt long lanh như nước hồ thu thu nhỏ mắt , nàng khom , gương mặt ngọc ngà, trắng nõn ngước lên, chỉ cách đến nửa tấc, khẽ hỏi:

 

"Huynh đồng ý ?"

 

Hô hấp của nhất thời nghẹn .

 

Yến Trừng thấy môi lưỡi khô khốc, cố nén mặt :

 

"Đừng càn…"

 

Song đầu ngón tay nàng nghịch ngợm lướt nhẹ môi y, giọng càng thêm mềm mại như nước chảy:

 

"Huynh hãy hứa với , Tam... lang?"

 

Một ngọn lửa cuồng nhiệt bỗng bùng lên, như thiêu đốt y!

 

Y khàn giọng hỏi:

 

"Nàng gọi là gì?"

 

"Tam lang…"

 

Vừa dứt lời, y kìm nữa, bàn tay to trực tiếp ôm lấy gáy nàng, cúi đầu hôn xuống thật mạnh mẽ.

 

Khác hẳn với đầu cuồng bạo, nụ hôn chứa sự chiếm đoạt nhưng xen lẫn nỗi nhẫn nại tận cùng, dẫu vẫn run rẩy chẳng thể che giấu.

 

Sở Nhược Yên phần căng thẳng, nhưng nghĩ đến mục đích khiến y đồng ý, nàng liền dè dặt đáp đôi chút.

 

"!"

 

Mắt nam nhân chợt tối sầm, nơi đuôi mắt ánh đỏ lan rộng.

 

Y buông nàng :

 

"A Yên… là nàng tự chuốc lấy đấy!"

 

Nói đoạn hình y nghiêng xuống, cả nàng kéo lòng.

 

Sở Nhược Yên cảm nhận nhiệt độ y đang dâng cao, đỏ mặt tim đập thình thịch:

 

"Khoan còn đồng ý với !"

 

y hôn đến mức ngượng ngùng, âm cuối của nàng mang chút run rẩy, càng thêm mê hoặc lòng .

 

Yến Trừng giờ phút tâm trí loạn, nào còn màng chi nữa, chỉ buột miệng thốt :

 

"Ta đồng ý với nàng."

 

Không ngờ lời dứt, vị cô nương như cá chạch thoắt cái thoát khỏi lòng y, chạy thẳng cửa:

 

"Nếu về qua đêm, Phụ chắc chắn sẽ trách mắng nặng nề, xin cáo lui đây!"

 

Mắt Yến Trừng tối sầm, vung tay định phóng ám khí chặn cửa!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-144.html.]

Nào ngờ tay áo trống rỗng — lúc nàng nắm tay y, tiện tay lấy sạch cả đám ám khí?

 

Y yên tại chỗ, một cơn giận từng trong đời bốc lên ngùn ngụt!

 

Lần đầu tiên trong đời, y hận bản dậy nổi đến thế!

 

lúc , gương mặt khiến y yêu khiến y hận đột nhiên thò từ ngoài cửa:

 

"Cái đó…" – Sở Nhược Yên hổ gãi mũi, "Ta dặn Mạnh Dương mang nước nóng đến , cứ tắm rửa nhé…"

 

Dứt lời, nàng lập tức chuồn mất.

 

Yến Trừng hướng nàng biến mất, cúi đầu hai cái " dậy nổi" của

 

Y gằn từng chữ:

 

"Hừ, trúng kế …"

 

Vừa lúc đó Mạnh Dương ôm thùng nước , ngơ ngác hỏi:

 

"Ơ? Công tử, trúng kế gì ? Còn ai thể khiến trúng kế ?"

 

"Ra ngoài!" – Ánh mắt Yến Trừng sắc lạnh như lưỡi kiếm.

 

Mạnh Dương giật vội vàng đặt thùng nước xuống lui . Vừa khép cửa , gãi đầu lẩm bẩm:

 

"Kỳ lạ thật, nửa đêm nửa hôm Công tử đòi rửa ráy?"

 

Nghe thấy động tĩnh, Lão Từ khoác áo bước , thấy liền híp mắt:

 

"Tuổi trẻ hỏa khí thịnh vượng, mà."

 

Mạnh Dương còn đang mơ hồ hỏi, Lão Từ liền liếc một cái hiệu câm miệng, đoạn ghé tai nhỏ:

 

"Tiểu Mạnh , Công tử nhà trúng mỹ nhân kế , giờ đang chỗ phát tiết hỏa khí đấy thôi."

 

Mạnh Dương bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng càng thêm bội phục Sở Nhược Yên.

 

Có thể khiến Công tử cam tâm tình nguyện trúng kế mà còn nuốt cục tức bụng, Thiếu phu nhân quả nhiên là đầu tiên!

 

Bên .

 

Tuy giới nghiêm, nhưng nhờ xe ngựa và lệnh bài của phủ Yến, Sở Nhược Yên vẫn thuận lợi về phủ.

 

May mắn Chu ma ma sớm để cửa hông, nàng len lén chui , liền Phúc Bảo lao đến đụng trúng!

 

Con vật nhỏ một ngày gặp nàng thì mừng rỡ vô cùng, nhảy loạn trong lòng. Bỗng như đ.á.n.h gì, chiếc mũi ch.ó cứ ngửi đông ngửi tây, cổ họng khẽ gầm gừ tỏ vẻ bất mãn.

 

"Đừng ngửi nữa, ở đây con ch.ó nào khác …"

 

Nàng hạ giọng, song nghĩ đến Yến Trừng thấy trong lòng bất an.

 

Đành xách cổ nó lên mà viện. Vừa bước thấy Chu ma ma chờ ở cửa:

 

"Cô nương, rốt cuộc về !"

 

Ngọc Lộ động tĩnh cũng chạy :

 

"Cô nương! Cuối cùng cũng về! Rõ ràng sáng nay phủ Trưởng công chúa là trưa sẽ về, kết quả giờ , bọn nô tỳ lo c.h.ế.t !"

 

Sở Nhược Yên thấy hai vẫn ngủ, trong lòng áy náy:

 

"Là , hôm nay việc gấp, quên báo một tiếng. Lần nếu chuyện gì, cứ đến phủ Yến tìm ."

 

"Phủ Yến?" – Ngọc Lộ trợn tròn mắt:

 

"Cô nương! Quốc công gia dặn là cho qua với An Ninh Hầu nữa cơ mà!"

 

Chu ma ma như lường sự việc:

 

"Lão nô rõ . Ngọc Lộ, thôi nào, để Cô nương nghỉ ngơi."

 

" mà…"

 

"Không nhưng nhị gì hết, xuống bếp với ngươi." – Dứt lời bà sang Sở Nhược Yên, ánh mắt đầy ẩn ý:

 

"Cô nương, tuy từng xuất giá, nhưng chuyện nam nữ cũng nên tiết chế một chút…"

 

Nói kéo Ngọc Lộ , để Sở Nhược Yên ngơ ngác.

 

Khi phòng, nàng gương đồng sửa soạn dung nhan, lúc mới phát hiện vệt son đỏ bên môi – vết son hôn đến nhòe nhoẹt!

 

"Yến Tam!"

 

Nàng thẹn thùng sinh giận dỗi, vội vàng lau sạch dấu vết đó, đồng thời thầm cảm thấy may mắn vì đêm khuya chạm mặt Phụ bất kỳ ai khác.

 

Nếu , sợ rằng nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng chẳng thể gột sạch oan tình!

 

Cứ thế mà ngủ một giấc yên lành. Sáng hôm tỉnh dậy, Ngọc Lộ mang nước rửa mặt.

 

Tiểu nha mặt đỏ ửng, hổ :

 

"Cô nương, tối qua…"

 

"Không gì hết! Các ngươi nghĩ sai !" – Nàng cố vẻ điềm nhiên như , dọa cho Ngọc Lộ dám tiếp, nhưng qua mắt Chu ma ma.

 

Chẳng qua bà cũng gì, chỉ bưng điểm tâm . Sở Nhược Yên đang định dùng bữa thì…

 

Một bóng lật tường nhảy — chính là Mạnh Dương!

 

"Thiếu phu nhân! Nguy !"

 

Ngọc Lộ kinh hãi ngăn , nhưng giọng Mạnh Dương vang :

 

"Tứ tiểu thư của phủ Yến hoài nghi thế Công tử là giả, cáo giác lên Hình bộ. Sáng nay, Dự Vương đích đến áp giải Công tử !"

 

---

Loading...