Cả nhà Đại tướng chết trận, Kinh thành chờ ta hủy hôn. - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:18:53
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện , nàng định hỏi từ đêm qua.
Ngay cả lời thốt trong cơn điên loạn, cũng ít nhiều là tiếng lòng của Lão Thái Quân.
Phương quản sự kinh hãi sự nhạy bén của nàng, do dự hồi lâu mới dám cất lời:
“Khải bẩm Thiếu phu nhân, lão nô dám giấu giếm. Không chỉ Lão Thái Quân ưa Hầu gia, mà ngay cả lúc Đại tướng quân và phu nhân còn sinh thời, cũng thường xuyên lạnh nhạt với ngài .”
“Cái gì?”
Điều quả thực ngoài dự đoán của nàng.
Đại tướng quân vốn công chính nghiêm minh, dẫu ưa, chẳng lẽ đến mức thờ ơ lạnh nhạt? Huống hồ, Yến Trừng chính là đứa con ưu tú nhất của Yến gia.
Phương quản sự khổ một tiếng, đáp: “Chuyện thì thật dài dòng. Chẳng Thiếu phu nhân từng danh Đại sư Liễu Không ở chùa Hộ Quốc?”
“Ta qua.”
Vị Đại sư Liễu Không là tử của Huyền Phương hòa thượng tiền triều, nổi tiếng là bậc thầy về thuật đoán mệnh tướng .
Tương truyền năm đó, khi Thừa Ân Hầu dẫn đến dâng hương, Liễu Không chỉ liếc mắt một cái liền đoán nàng mang quý khí ngập trời. Quả nhiên, lúc đại tỷ thi Lục nghệ, Hoàng đế gặp nàng liền động lòng, đầy nửa năm phong Quý phi, thậm chí còn sủng ái hơn cả Hoàng hậu chính thất.
Sắc mặt Phương quản sự càng lúc càng ảm đạm: “Nếu Thiếu phu nhân rõ thì . Chính vị Đại sư , khi Hầu gia tròn một tuổi đoán mệnh cho ngài — ngài mang ‘cô tinh nhập mệnh’, mệnh yểu với lục , cả đời khắc cha , ...”
“Cái gì?” Sở Nhược Yên kinh ngạc thốt lên, “Thảo nào Lão Thái Quân gọi là ‘tai tinh’?”
Phương quản sự im lặng, xem như mặc nhận.
Sở Nhược Yên kinh hãi che miệng , tất thảy nghi hoặc từ đến nay đều giải đáp giờ phút .
Khó trách Lão Thái Quân dùng kéo đ.â.m …
Khó trách thốt câu chí mạng “tại chỉ ngươi còn sống”…
— chẳng quá đỗi hoang đường ?
“Nếu già tin mệnh lý thì cũng đành. Đại tướng quân… phụ của là bậc chính trực, mẫu là nữ trung hào kiệt, lẽ nào chỉ vì một câu đoán mệnh mà sinh lòng xa cách với con ruột ?”
Phương quản sự trầm mặc. Kỳ thực, ban đầu lão cũng tin, cũng cảm thấy Đại tướng quân và phu nhân quá đỗi lạnh nhạt với Hầu gia.
hôm nay — bảy cỗ quan tài đưa về, vẫn còn đặt trong linh đường lạnh lẽo. Lão còn mặt mũi nào để phản bác điều đó nữa?
Sở Nhược Yên lập tức thấu rõ lập trường của lão quản sự. Ngay cả từ nhỏ lớn lên, tình cảm sâu đậm như lão còn dễ dàng tin theo, huống hồ là những kẻ ngoài cuộc? E rằng, chẳng ai là đóng đinh cây cột “tai tinh khắc mệnh” .
Trong khoảnh khắc , nàng chỉ cảm thấy chuyện thật hoang đường và phi lý. Tên ma thần trong mộng, kẻ từng tàn sát khắp hoàng thành, dường như cũng lý do để trở thành hình dạng đó.
“Chuyện , bao nhiêu kẻ ?”
Nàng lạnh giọng hỏi. Phương quản sự ánh mắt băng lãnh đó ép đến mức vô thức khai thật: “Trừ chủ tử , chỉ còn lão nô .”
Sở Nhược Yên lúc mới an tâm, trầm ngâm hồi lâu dặn dò: “Chuyện , từ miệng ngươi truyền đến tai , tuyệt đối để lọt đến tai kẻ thứ ba!”
Phương quản sự ngẩn ngơ gật đầu, đợi nàng khuất mới sực tỉnh. Phong thái của vị Thiếu phu nhân … thật sự phần tương đồng với Hầu gia.
Trở về tân phòng.
Sở Nhược Yên lập tức gọi Ngọc Lộ , sai nàng mua d.ư.ợ.c liệu.
“Kim sang d.ư.ợ.c của Hồi Xuân Đường, Đại hoạt lạc của Tế Thiện Đường, cùng với Ngọc Lộ tán nữa… tất cả đều mua về một ít.”
Nàng bệnh lâu ngày nên tự thành thầy thuốc, rõ những thứ hiệu quả cầm máu, giúp sinh cơ . Vết thương của Yến Trừng Lão Thái Quân đâm, e rằng vẫn bình phục...
Ngọc Lộ ghi chép tên thuốc, nghiêng đầu hỏi: “Thưa tiểu thư, nô tỳ nhớ giờ hề dùng đến những thứ d.ư.ợ.c phẩm , nay mua về để dự trữ?”
Vì cây nhân sâm ngàn năm, tiểu nha đầu sinh lòng tin mù quáng thể trạng của chủ nhân.
Sở Nhược Yên khẽ ngẩn .
, rốt cuộc nàng đang cái việc gì thế ?
Nàng đến đây là để giám sát, thậm chí là g.i.ế.c — giờ lo lắng giúp đỡ ?
“Tiểu thư? Tiểu thư?”
Ngọc Lộ đưa tay vẫy vẫy mặt nàng. Sở Nhược Yên ôm trán, thở dài một tiếng: “Ngọc Lộ, nếu một kẻ… sẽ gây họa cho ngươi, , là cho cả gia đình ngươi, nhưng hiện tại vẫn thật sự tổn hại các ngươi, ngươi sẽ ứng phó ?”
“Dĩ nhiên là g.i.ế.c c.h.ế.t luôn cho dứt điểm!”
Ngọc Lộ đáp chút do dự. Sở Nhược Yên im lặng, thêm lời nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-10.html.]
Đêm qua, nàng cũng mang suy nghĩ tương tự. khi thấy dáng vẻ điên loạn của Lão Thái Quân, nàng chợt bừng tỉnh — nếu g.i.ế.c Yến Trừng, phủ tướng quân sẽ sụp đổ ngay tức khắc.
Gia tộc bảo vệ biên cương Đại Hạ suốt mười mấy năm trời … sẽ lụi tàn chỉ trong một đêm, bao giờ thể vực dậy nữa.
Thế nên nàng quyết định — nhẫn nại, đợi đến khi Yến gia chuyển nguy thành an…
“Ngươi hãy mau mua t.h.u.ố.c . Trong tay còn đủ ngân lượng chứ?”
Ngọc Lộ mỉm rạng rỡ: “Tiểu thư yên tâm! Hồi môn của , còn cả phần thưởng ban từ trong cung, vẫn còn đến vài ngàn lượng ngân lượng mà!”
Sở Nhược Yên gật đầu, thầm tính toán đến gặp Lý thị một chuyến. Đêm qua Lý thị bảo sẽ bộ đồ đạc trong Thọ An Đường bằng đồ gỗ, nhưng với tình cảnh Yến gia hiện tại, đủ tiền chi tiêu …
Nào ngờ nàng còn kịp , nha của Lý thị hối hả chạy :
“Tam Thiếu phu nhân! Mau, mau đến tiền sảnh xem một chút, phu nhân đám vây kín !”
Sở Nhược Yên lập tức theo nha đến đó. Chưa đến nơi thấy tiếng cãi vã ồn ã vọng từ xa.
“Nhị Thiếu phu nhân, chúng kính trọng phủ Tướng quân, nhưng quý phủ cũng để chúng đường sống chứ?”
“Phải đó! Tiểu nhân buôn bán nhỏ nhoi, thể chịu nổi kiểu lưu sổ sách mãi , chi bằng hết xin quý phủ thanh toán chút nợ cũ?”
“Thanh toán tiền vải vóc ở cửa hàng nhà ! Không nhiều, chỉ vỏn vẹn hai trăm ngân lượng thôi!”
“Còn nhà , quý phủ mua cả chục đầu heo mấy tháng nay, thôi thì giảm giá cho một chút, chỉ cần tám mươi ngân lượng là đủ!”
Lý thị đám đông thương nhân, nào nấy tay cầm sổ nợ, bao vây kín mít.
Thuở , khi bà nắm giữ quyền nội quản, khoản chi tiêu vẫn luôn thanh toán cuối năm.
Nào ngờ, Yến gia gặp biến cố lớn, mấy kẻ bán rau bán thịt, cùng các chưởng quầy tiệm lớn nhỏ, đều lũ lượt kéo đến đòi nợ ráo riết.
“Xin yên tâm, xin hãy yên tâm! Phủ họ Yến tuyệt đối quỵt nợ, nhất định sẽ trả đủ tiền bạc cho quý vị!”
Lời trấn an của bà chẳng ai lọt tai, lập tức kẻ lên tiếng hỏi ngược : “Nhị Thiếu phu nhân, xin hỏi hiện giờ trong phủ còn bao nhiêu ngân lượng?”
Lý thị hỏi đến choáng váng đầu óc, theo bản năng đáp: “Còn năm trăm lượng…”
Tiền sảnh vốn ồn ào nay lập tức nổ tung.
“Năm trăm lượng? Số tiền riêng nợ gạo dầu của chúng còn đủ!”
“ , quý phủ lấy gì mà trả?”
Một phủ Tướng quân đường hoàng biến thành cái chợ ồn ào náo động.
Sở Nhược Yên khẽ nhíu đôi mày thanh tú, giọng trong trẻo nhưng đầy uy lực vang lên: “Tất cả câm miệng cho !”
Lập tức, bộ ánh mắt trong đại sảnh đều đồng loạt hướng về phía nàng.
Sở Nhược Yên bình thản bước . Lý thị thấy nàng thì sửng sốt: “Tam , tới đây?”
Rõ ràng là nha bên cạnh Lý thị sợ bà bắt nạt nên tự ý mời nàng tới.
Sở Nhược Yên cũng truy cứu, chỉ bước lên , nhẹ giọng : “Muội tới để hỏi ý tỷ về việc đổi bài trí cho tổ mẫu. Tối qua tỷ bộ bằng gỗ ? Muội liền hỏi thăm một lượt các thợ lành nghề, họ dùng gỗ Tử đàn cũng , mà gỗ Hoàng hoa lê cũng thỏa, vẫn đang phân vân thể định đoạt, nên mới tới đây thỉnh giáo ý kiến của tỷ.”
Lý thị nhất thời ngẩn .
Chuyện đó đúng là , nhưng bà chỉ định mua mấy bộ bàn ghế bằng gỗ thông thường.
Gỗ Hoàng hoa lê, gỗ Tử đàn, thậm chí là loại Nam mộc vân vàng quý hiếm — bọn họ lấy tiền mà mua nổi?
Trong đám đòi nợ cũng chưởng quầy của cửa hàng gỗ.
Nghe nàng xong, ánh mắt của lập tức sáng rực lên như chói lọi: “Vị chính là Tam Thiếu phu nhân mới về phủ ? Ngài thật sự bộ bài trí trong phòng Lão phu nhân bằng Tử đàn mộc ?”
Sở Nhược Yên nhướng mày: “Ai chỉ một bộ? Ta mới bộ nội thất cả căn phòng.”
“Cái gì?”
Chưởng quầy tiệm gỗ kinh ngạc đến mức suýt tin tai .
Bất kể là Tử đàn Hoàng hoa lê, đó đều là thượng phẩm gỗ quý, giá trị bậc nhất thị trường hiện tại.
Một bộ bài trí bằng Tử đàn mộc ít nhất cũng ngàn lượng, nếu cả phòng… chẳng là giá trị hơn vạn lượng bạc ?
Lý thị sợ đến run bắn, vội vàng kéo tay nàng .
Sở Nhược Yên nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay bà, trấn an: “Sao thế? Chẳng lẽ quý hiệu đủ năng lực cung ứng ư? Nếu , xin mời tìm nhà khác đủ sức mới hãy mở lời với bản phu nhân.”
---