Cá Mặn Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:38:36
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai suy đoán sai.

Chờ tiếp đó, đến chỗ Giang Ngư tìm hiểu tin tức, nhanh biến thành t.ử Thái Thanh Tiên Tông.

phận Giang Ngư bại lộ còn nhanh hơn cả trong tưởng tượng.

Từ đến nay t.ử Kiếm Phong đều hiếu chiến hơn so với các phong khác, tông môn còn cất giấu một thiên tài, thể thèm để ý?

Không ít từng thấy dáng vẻ của Giang Ngư ở Bạch Ngọc tiên cung. Đêm đó, cực kỳ quen mắt, giống một t.ử Kiếm Phong .

Hơn nữa, thời gian , Chử Linh Hương đều cạnh Giang Ngư. Đệ t.ử Kiếm Phong chỉ cần điều tra một chút, ai mà quan hệ từ của hai cực kỳ ?

“Xứng đáng.” Trong một gian phòng yên tĩnh, giọng điệu Minh Đại thiếu vui sướng khi gặp họa, nàng Cơ Linh Tuyết trầm tĩnh nhắm mắt dưỡng thần, sung sướng : “Ngươi rộng lượng so đo với nàng . chuyện , vẫn sẽ gặp báo ứng.”

“Minh Đại.” Rốt cuộc Cơ Linh Tuyết mở mắt, ánh mắt quạnh quẽ chằm chằm nàng : “Ta với ngươi chuyện của và Giang Ngư sớm qua . Nàng còn từng giúp , thiếu nàng nhân tình.”

“Nếu ngươi còn chuyện kiểu thì khỏi chỗ của .”

Minh Đại phục thầm: “Ta thì . , những khác sẽ ?”

“Cho dù chuyện của ngươi qua, nhưng nàng bỗng nhiên thành t.ử Dược Phong thì thế nào? Hơn nữa, nàng lấy danh nghĩa t.ử Dược Phong tham gia đại bỉ tiên môn . Những t.ử Dược Phong thể chịu để yên chắc?”

Đại bỉ tiên môn mười năm một , thể tham gia đều là t.ử tư chất xuất chúng của các phong. Đại bỉ tiên môn là cơ hội thể giao lưu với thiên tài tông môn khác hiếm . Hơn nữa, nếu thể lộ diện ở đại bỉ tiên môn, chỉ thể đạt phần thưởng phong phú còn thể nổi danh ở bộ Tu Tiên Giới.

Có thể thấy một suất dự đại bỉ tiên môn quan trọng đến nhường nào.

Không ngoài dự tính, chuyện “Ngư Giang” lẽ tên thật là Giang Ngư, từng là t.ử Kiếm Phong, suất đến đại bỉ tiên môn mờ ám truyền , phản ứng lớn nhất Kiếm Phong, mà là Dược Phong.

Màn đêm buông xuống ít t.ử dò hỏi các Trưởng lão mang đội của Dược Phong, xác nhận phận Giang Ngư với bọn họ.

Hằng Tĩnh Trưởng lão suốt đêm đến tìm Giang Ngư, thấy Cơ Trường Linh ở chỗ nàng, dường như kinh ngạc, lấy bình tĩnh mới : “Sao ngươi ở chỗ ? Cũng đến vì chuyện Giang Ngư ?”

Giang Ngư nhận thấy thái độ Hằng Tĩnh Trưởng lão đối mặt với Cơ sư dường như khá cẩn thận.

Cơ Trường Linh ừ một tiếng, Hằng Tĩnh Trưởng lão quan hệ của hai bọn họ, tuy rằng kinh ngạc Cơ Trường Linh sẽ xuất hiện vì loại việc nhỏ , nhưng mắt quan trọng nhất vẫn là chuyện Giang Ngư.

Nàng : “Hiện tại đều ngươi là Giang Ngư, chúng hỏi xem ngươi định thế nào?”

Giang Ngư suy nghĩ một chút, trực tiếp trả lời, mà hỏi: “Ta thể tính thế nào?”

Hằng Tĩnh Trưởng lão thoạt cũng quá sốt ruột, thì : “Chỉ cần quậy quá lớn, thể cho các t.ử một câu trả lời, ngươi thế nào, chúng đều thể gánh vác cho ngươi.”

Giang Ngư vẫn luôn ngoài, hỏi Hằng Tĩnh Trưởng lão hiện tại t.ử các phong thái độ thế nào.

Hằng Tĩnh cho nàng, các phong khác thật vẫn , cảm xúc bên Dược Phong kịch liệt nhất. Các t.ử nghi ngờ tính công bằng khi chọn suất tham dự của Trưởng lão, một lời giải thích hợp lý.

Nàng cho Giang Ngư: “Nếu ngươi thật sự bại lộ phận thì cứ tu vi của ngươi khôi phục, hiện giờ t.ử Dược Phong, là lấy suất tham dự bằng thực lực.”

Giang Ngư hỏi: “Nói như , chẳng tham gia đại bỉ tiên môn, chứng minh thực lực của ?”

Cơ Trường Linh tiếp lời: “Hơn nữa, sẽ chứng thực phận t.ử Dược Phong của .”

Như Giang Ngư ngàn vạn chọn. Nàng tham gia tông môn đại bỉ, càng rời khỏi Linh Thảo Viên.

Giang Ngư trầm ngâm, hỏi: “Ta tông môn ý công khai chuyện là ‘Ngư Trưởng lão’?”

Nàng thở dài: “Ta cõng cái nồi cửa , càng để hiểu lầm cướp suất của những khác. Làm phiền Hằng Tĩnh Trưởng lão giải thích một chút, Bạch Ngọc Lệnh của đến từ .”

Hằng Tĩnh thấy nàng cau mày mặt ủ mày ê, kìm : “Công bố phận Ngư Trưởng lão của ngươi, các t.ử đều cống hiến của ngươi với tông môn, chẳng lẽ là chuyện ?”

Thân phận “Ngư Trưởng lão” đối với nhiều t.ử mà quý trọng hơn một suất đại bỉ tiên môn nhiều lắm.

Hằng Tĩnh Trưởng lão từng dẫn dắt vô tử, bao giờ gặp tuổi còn trẻ mà thể coi nhẹ danh lợi như Giang Ngư.

Người trẻ luôn tránh tuổi trẻ khí thịnh, hướng tới nổi danh, thể tranh đến nông nỗi như ?

nàng nhớ đến Giang Ngư còn trẻ thể từ chối lời mời chào của Dược Phong canh giữ ở Linh Thảo Viên thu hút, dường như tránh danh lợi như rắn rết như cũng như kỳ lạ.

Nàng gật đầu: “Ta hiểu.”

*

Sáng sớm ngày hôm , Hằng Tĩnh Trưởng lão triệu tập tất cả t.ử Dược Phong đến.

Tối hôm qua, ít nghỉ ngơi, lúc ánh mắt đều chằm chằm Hằng Tĩnh Trưởng lão, chờ một lời giải thích.

“Ta nhiều nghi vấn. Hôm nay gọi các ngươi đến, cũng là vì cho các ngươi một lời giải thích hợp lý, chớ ảnh hưởng đại bỉ tông môn ...”

Lúc , cũng ít chỗ khác chú ý đến động tĩnh của t.ử Dược Phong.

Minh Đại với Cơ Linh Tuyết: “Nghe Trưởng lão Dược Phong triệu tập t.ử Dược Phong, hôm nay sẽ cho một lời giải thích đấy.”

Nàng ở hả nghĩ trong lòng, xem Giang Ngư còn thể nhảy nhót thế nào. Chẳng qua Cơ Linh Tuyết thích nàng hạ thấp Giang Ngư, lời nàng cũng dám .

Đêm qua, t.ử Kiếm Phong tìm tới, Cơ Linh Tuyết còn cố ý cho bọn họ, chuyện của và Giang Ngư kết thúc, hy vọng đồng môn đừng trộn lẫn với chuyện Dược Phong.

Minh Đại chỉ thể âm thầm Cơ Linh Tuyết một lòng tu luyện, thật sự là quá bụng.

Nàng cầu nguyện ở trong lòng, loại lòng xa, vì ghen ghét mà quấy phá ám hại đồng môn như Giang Ngư, nhất là thể mượn cơ hội trục xuất khỏi môn phái mới .

*

Giang Ngư viện .

Khác với , nàng ở trong góc bắt mắt, ánh mắt nàng đều là hữu hảo, nhiệt tình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-man-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi/chuong-87.html.]

, ánh mắt t.ử Dược Phong nàng mang theo dò xét và đ.á.n.h giá, ngẫu nhiên còn mấy ánh mắt mơ hồ mang theo khó chịu.

Nàng thấy mấy gương mặt quen, là t.ử Dược Phong từng chuyện với nàng mấy ngày , mấy bọn họ nhíu mày, dáng vẻ thấy nàng chút nghi hoặc và lo lắng.

Hằng Tĩnh Trưởng lão thấy nàng, hiệu cho nàng lên đây.

Giang Ngư đến mặt , sắc mặt bình tĩnh, câu đầu tiên mở miệng chính là: “Chào , đúng là Giang Ngư.”

Tiểu viện vốn bình tĩnh lập tức ồn ào.

thẳng tính, hỏi thẳng:

“Không ngươi hẳn nên ở Linh Thảo Viên ? Vì xuất hiện ở Dược Phong chúng ?”

“Còn may! Lúc tu vi ngươi phế, một khi như , vì thể tham gia đại bỉ tông môn?”

“Có thể mời ngươi giải thích một chút, Bạch Ngọc Lệnh của ngươi là từ mà đến ?”

“...”

Giang Ngư nghĩ thầm những còn lễ phép, đều chờ một hỏi xong, mới xen mồm.

Vừa nàng mười mấy câu hỏi, cho nên tổng kết một chút, tò mò, đơn giản chỉ mấy vấn đề thôi.

Nàng giải thích: “Chuyện thứ nhất, đúng là t.ử Linh Thảo Viên, mà t.ử Dược Phong. Nói t.ử Dược Phong chỉ vì tuỳ cơ ứng biến.”

Nàng quan tâm những khác hỏi gì, tiếp tục : “Chuyện thứ hai, Bạch Ngọc Lệnh của đến từ Dược Phong. Các ngươi tự tra thì sẽ nên đến của Dược Phong thiếu một ai. Bạch Ngọc Lệnh của là tự lấy .”

“Về phần Bạch Ngọc Lệnh của ...”

Nàng vung ống tay áo lên, mấy trăm cây linh thảo tỏa linh khí bốn phía xếp thành một ngọn núi linh thảo nhỏ mặt nàng.

Linh khí quen thuộc , ánh mắt tất cả t.ử Dược Phong sáng ngời:

“Là linh thảo của Ngư Trưởng lão!”

“Linh thảo của Ngư Trưởng lão trân quý, nàng nhiều như ?”

“Khoan ! Ngư Trưởng lão, Giang Ngư, hai ...”

Trong lòng Giang Ngư thở dài thật mạnh, mặt cũng lộ nụ bình tĩnh: “Ta chính là Ngư Trưởng lão.”

...

Minh Đại qua vài vòng ở trong phòng, kìm nén cửa, tìm hiểu tin tức.

Đáng tiếc, bên Dược Phong bày kết giới, khác căn bản thám thính chút tin tức gì.

Nàng thở ngắn than dài tìm Cơ Linh Tuyết, Cơ Linh Tuyết mở mắt từ trong nhập định nhíu mày: “Ngươi nóng nảy như thế, hai ngày là đại bỉ tiên môn, tĩnh tâm nổi?”

“Ta sớm phần tâm tính của ngươi.” Minh Đại thể bạn với loại thiên tài như Cơ Linh Tuyết , nhiều năm như đều sinh bất kỳ ghen ghét gì, cũng tùy tiện hai câu thể đ.á.n.h lui. Nàng lẩm bẩm: “Sao bên Dược Phong chút tin tức nào chứ.”

Cơ Linh Tuyết quản nàng cũng lười quản nàng , nhắm mắt , tiếp tục nhập định.

Minh Đại thấy nàng như , cũng cảm thấy thú vị, tự chạy ngoài.

Từ xa, nàng thấy hai t.ử Dược Phong từ đối diện tới.

Minh Đại dừng chân kỹ, thấy mặt mày hai mang , thoạt cực kỳ vui sướng.

Sao thế ? Nhìn dáng vẻ bọn họ, Minh Đại cũng đoán nổi rốt cuộc tình hình của Giang Ngư thế nào.

nàng vẫn kìm nổi, lên phía chào hỏi : “Hai vị sư Dược Phong! Chào hai .”

Hai t.ử Dược Phong thấy nàng , cũng dừng bước chân, chào hỏi nàng .

Minh Đại hỏi với giọng điệu tùy ý: “Hai vị sư , một tin tức, Ngư sư của Dược Phong các ngươi, thật là Giang Ngư sư tỷ ở Kiếm Phong của chúng . Có việc ?”

Hai gã t.ử Kiếm Phong liếc , đầu tiên là nở nụ , ngay đó tiếc nuối thở dài.

Đệ t.ử bên trái : “Ôi, là hiểu lầm thôi. Trước Giang Ngư sư đúng là t.ử Kiếm Phong, nhưng hiện tại nàng là t.ử Linh Thảo Viên, cũng ở Dược Phong chúng .”

Giọng điệu Minh Đại vui vẻ: “Cho nên, các ngươi đều , nàng là Giang Ngư?”

! Ngư Giang chỉ là tên giả mà nàng tùy tiện lấy dùng.”

Minh Đại lộ vẻ vui sướng khi gặp họa, nhanh cảm thấy thích hợp: Hai t.ử Dược Phong nhắc tới Giang Ngư đều tươi đầy mặt, nào dáng vẻ phẫn hận?

Bọn họ đoạt suất tham dự, chẳng lẽ nên phẫn nộ ?

Nàng kỳ quái : “Nếu nàng là t.ử Linh Thảo Viên, giả danh nghĩa Dược Phong các ngươi, cầm Bạch Ngọc Lệnh của Dược Phong. Trong đó chẳng lẽ mờ ám gì ?”

Hai gã t.ử Dược Phong đều đồ ngốc, ít nhiều Minh Đại ý nhằm Giang Ngư.

Một t.ử trong đó nghiêm mặt : “Vị sư , lời cũng thể bậy. Bạch Ngọc Lệnh của Giang Ngư sư là nàng tự bằng bản lĩnh của , hề cướp suất của Dược Phong chúng .”

Một khác cũng phụ họa: “ thế. Về phần mượn danh nghĩa Dược Phong chúng , Giang sư đều dụng ý của nàng.”

“Chúng còn ước gì nàng thật sự là t.ử Dược Phong đấy.”

là như thế.”

 

 

Loading...