Cá Mặn Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi - Chương 123

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:40:26
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba ngày , một chiếc phi thuyền.

Giang Ngư ghé bên cạnh, sóng biếc mênh m.ô.n.g , hỏi: “Sư , chúng cứ chạy như , để mấy Hồng Quang Trưởng lão, thật sự chứ?”

Nàng đầu về phía , mười vạn hải đảo trong nắng sớm, cách càng ngày càng xa.

Đại bỉ tiên môn tạm dừng, thời gian , lục tục ít t.ử tiên môn rời khỏi Thái Hư Tiên Tông. Trưởng lão các tông đều còn ở Thái Hư.

Bọn họ khác với các tử, về bí cảnh, về áo đen và sương xám, cùng với Trưởng lão Liễu Diệp Tông khả nghi đó... Từng chuyện, đều cần cùng bàn bạc.

Cơ Trường Linh duỗi tay đội mũ choàng gió thổi lệch cho nàng, ôn hòa : “Các Trưởng lão sẽ xử lý .”

Vứt bỏ cảm giác trách nhiệm và tội , rời xa những việc rắc rối, Giang Ngư vẫn vui vẻ.

“Muội để tin cho tiểu... phượng hoàng, thấy .”

Từ ngày đó vạch trần phận của tiểu phượng hoàng, tránh Giang Ngư, thế nào cũng chịu gặp nàng.

Trước khi , Giang Ngư đành để một phong thơ cho .

Nghe chữ “thơ” , Cơ Trường Linh nhàn nhạt nàng một cái, gì.

Giang Ngư tiếp nhận ánh mắt , bất đắc dĩ hỏi: “Sư , còn tức giận ?”

Đã nhiều ngày qua, các t.ử Thái Thanh Tiên Tông cũng lục tục rời .

Ngày hôm qua, từ khi Giang Ngư tỉnh , Đông Sư Vân vẫn luôn xuất hiện bỗng nhiên vọt tới mặt nàng, đưa cho nàng một phong thơ, đó bình tĩnh liếc Cơ Trường Linh bên cạnh nàng một cái rời đầu .

Giang Ngư hiểu mở , mới phát hiện đây thế mà là một phong... Ặc, thư tình phiên bản Tu Tiên Giới.

Giang Ngư khiếp sợ xong, theo bản năng sắc mặt Cơ Trường Linh.

Dường như bất ngờ với chuyện . Chỉ là từ hôm qua đến bây giờ, đều là dáng vẻ vẻ như bình thường nhưng cận vẫn cảm thấy quá thích hợp.

Đan Lân thông minh rõ ràng cũng nhận , sớm trong kiếm trốn tránh, lấy cớ rằng: “Khoảng thời gian ngoài lâu quá , cần nghỉ ngơi.”

Chống ánh mắt trong veo của Giang Ngư, Cơ Trường Linh cụp mi: “Huynh tức giận.”

“Vậy là vui.” Giang Ngư xuống dựa : “Muội thật sự suy nghĩ từ lúc nào.”

Nàng kéo ống tay áo Cơ Trường Linh: “Muội thích khác, chỉ thích .”

Khóe miệng Cơ Trường Linh nhếch lên: “Huynh .”

“Huynh chỉ hào phóng như từng nghĩ.” Cơ Trường Linh tự xét : “Chuyện , sư sai, Đông Sư Vân cũng sai. Sư ưu tú, động tâm là chuyện hết sức bình thường.”

Giang Ngư thì nở nụ .

Tay nàng theo ống tay áo với tìm tay Cơ Trường Linh, dễ như trở bàn tay nắm lấy, mười ngón tay đan .

“Sư , yêu cầu quá nghiêm khắc với bản .” Nàng gần nhan sắc như tiên trong gang tấc, càng trong lòng càng thích.

“Muội là yêu của . Huynh thấy khác thổ lộ tâm ý với , trong lòng vui là chuyện bình thường.” Nàng nhéo ngón tay bạn trai nghịch: “Nếu thờ ơ, mới thể hoài nghi để bụng đấy.”

Nàng cho ví dụ: “Lúc ở bí cảnh, ma vật chế tạo ảo cảnh khác ở bên để kí.ch thích . Muội cũng cực kỳ tức giận.”

Nàng nhiều như , ghé sát một chút, tầm mắt Cơ Trường Linh thể đối diện với .

Giang Ngư chớp mắt to, hỏi : “Muội nhiều như , vui hơn chút nào ?”

Cơ Trường Linh bất đắc dĩ : “Huynh thật sự chỗ nào vui, cũng tin.”

“Hừ.” Giang Ngư hừ khẽ một tiếng: “Huynh nên học tập . Huynh bộ Tu Tiên Giới bao nhiêu mến mộ Thanh Huyền Chân Quân ? Nếu ghen với từng thì sớm chua c.h.ế.t !”

“Vậy sư sẽ ghen vì ?”

Giang Ngư ngẫm nghĩ lắc đầu.

Nàng mẫn cảm nhận thấy bàn tay đang nắm tay cứng .

Nàng kiềm nghiêng đầu sang sắc mặt Cơ Trường Linh yên tĩnh, tỏ rõ vui buồn.

Nàng phì thành tiếng: “Sư , bắt đầu nghĩ nhiều ?”

Nàng quơ quơ nắm tay hai , : “Muội ghen là bởi vì nhiều mến mộ như nhưng hề liếc bọn họ một cái nào mà.”

Bốn bề vắng lặng, nàng thò gần, dùng sức hôn một cái lên mặt bạn trai.

Nhìn ánh mắt ngạc nhiên của Cơ Trường Linh, Giang Ngư tủm tỉm : “Sư , tin tưởng như . Có cũng càng tin tưởng tình cảm của với hơn nữa ?”

Trong lòng nàng kinh ngạc: Theo lý mà , giữa nàng và sư , rõ ràng là sư thiên phú càng , diện mạo càng xuất sắc, càng nhiều mến mộ yêu thích.

ngược , sư càng thêm lo lo mất hơn cả nàng.

Giang Ngư nghĩ cuối cùng quy kết cho sư đầu tiên yêu đương, khá ngây ngô.

Thật đáng yêu.

*

Hai vốn chuẩn về thẳng Linh Thảo Viên, Giang Ngư bỗng nhiên nhớ năm ngoái nhận lời mời của Dư gia, tháng hai năm là ngày vui của Dư Túc và tiểu thư Chu gia.

Lúc nàng rảnh, thể uống một chén rượu mừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-man-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi/chuong-123.html.]

Nàng việc , Cơ Trường Linh lập tức nghiêm túc chọn lựa mấy lễ vật thích hợp với phàm nhân đưa cho phu thê tân hôn.

Đan Lân tránh ở bản thể cũng xông , hóa thành hình , hứng thú bừng bừng tham gia hôn điển. Cô bé còn cố ý biến ảo đôi mắt thành màu đen, miễn cho thường kinh sợ.

Huyện Trường Lưu ở ngay đường về Thái Thanh Tiên Tông, tiện đường.

Giống , cách khá xa, ba xuống khỏi phi thuyền bộ tiến trong huyện Trường Lưu.

Đầu xuân tháng hai, nên là lúc ý xuân dạt dào, sức sống bừng bừng.

huyện Trường Lưu, Giang Ngư ngạc nhiên phát hiện cảnh tượng mắt giống như trong tưởng tượng của .

Năm ngoái, nàng tới huyện Trường Lưu, nơi hẻo lánh nhưng dựa núi gần sông, mưa thuận gió hoà. Tuy thể phồn hoa hơn các thành trì lớn nhưng cuộc sống của dân chúng ở huyện Trường Lưu cũng coi như áo cơm lo, yên lặng an .

mắt, tiểu thương hai bên đường ít một nửa, dân chúng đường đều vội vàng, mặt phần lớn đều là vẻ sầu khổ.

Rõ ràng cuộc sống như ý.

Giang Ngư kinh ngạc: “Mới ngắn ngủi mấy tháng, huyện Trường Lưu biến thành như ?”

Nàng định ngăn đường đường dò hỏi một phen, nhưng đối phương nàng là bên ngoài, sắc mặt đại biến, vội vàng rời như tránh rắn rết.

Giang Ngư và Cơ Trường Linh liếc , : “Đi Dư gia xem.”

Tòa nhà Dư gia còn đó, ba Giang Ngư tìm, gã sai vặt gác cửa vẫn nhận nàng, bất ngờ vui mừng miệng hô tiên nhân dẫn ba .

Mặt khác nhanh chóng thông báo cho chủ nhà.

Rất nhanh, cả nhà Dư gia đều đón ba .

“Bái kiến ba vị tiên trưởng.”

Trong Dư gia, quen thuộc với Giang Ngư nhất là chú cháu Dư Canh và Dư Ích ngày đó Thái Thanh Tiên Tông xin giúp đỡ.

Sau khi hành lễ xong, Dư Canh về phía Giang Ngư. Ông rõ tính cách Giang Ngư nên lời khách sáo giả dối, mặt mang theo vui sướng rõ ràng: “Giang tiên nhân, ngài thời gian rảnh đến đây?”

Giang Ngư cho bọn họ xưng “tổ tông”, Dư gia đều gọi nàng là Giang tiên nhân.

Giang Ngư : “Ta nhớ rõ cuối tháng là ngày vui của Dư Túc nhỉ?”

Trong lòng Dư Canh phán đoán nhưng chân chính Giang Ngư đến đây vì hôn sự của cháu trai thì vẫn là vô cùng bất ngờ vui mừng. Ông dẫn ba Giang Ngư : “Hôn sự của Túc Nhi còn mười ngày nữa. Trước đó vài ngày con đến thành Tín Nguyên chuẩn đưa thiệp mời cho ngài, báo là ngài xa tham gia đại điển gì đó, còn đang tiếc cho Túc Nhi phúc phận .”

Sau khi trò chuyện một lúc, Giang Ngư thích một đám cung kính khom lưng với như . Nàng tự nhiên, Dư gia càng căng thẳng. Nàng bèn để những khác tự việc của , chỉ để Dư Canh và hai Dư Túc chuyện.

Trong phòng vắng bớt, Giang Ngư hỏi nghi hoặc trong lòng: “Vừa ở bên ngoài, thấy hình như huyện Trường Lưu khá tiêu điều, gặp biến cố gì ?”

Điều đầu tiên nàng nghĩ đến tất nhiên là tai họa.

Thật chỉ là dân chúng bên ngoài.

Dư gia là nhà giàu một hai ở huyện Trường Lưu, Giang Ngư tới rõ ràng thể cảm nhận khí thế giàu sang rực rỡ.

Mà mới chứng kiến, các chủ t.ử từ lớn đến bé của Dư gia hơn nửa đều là quần áo nửa cũ nửa mới, bên trong phủ cũng yên lặng hơn ít.

Dư Canh nàng hỏi mặt lộ nụ khổ: “Không thiên tai gì cả. Năm ngoái khi ngài rời lâu, quận Phượng Dương chúng Quận Thủ mới tới. Không bao lâu , huyện Trường Lưu cũng đổi một loạt quan viên.”

Ông thở dài biến cố gần nửa năm qua.

Huyện lệnh mới tới là cấp của Quận Thủ. Nghe Quận Thủ đến từ Thần Đô là tâm phúc của Hoàng đế bệ hạ, quyền thế cực lớn.

“Gần nửa năm, thuế má tăng ba , thêm mười mấy danh mục, tăng lên gấp hai.”

Cho dù là hộ nông dân phía huyện Trường Lưu buôn bán nhỏ trong thành đều chịu nổi sưu cao thuế nặng như . Không bình thường, đến nhà giàu củ cải lắm như Dư gia đều chịu nổi.

Giang Ngư khiếp sợ: “Như ai quản?”

Dư Canh lắc đầu: “Dư gia chúng cũng coi như là chút quan hệ, con bỏ bạc lót đường khắp nơi tin tức, chỉ là quận Phượng Dương, nhiều nơi đều đổi Quận Thủ, đều là từ Thần Đô tới. Nghe , đây là ý chỉ của bệ hạ.”

Nếu chỉ là hành vi đơn độc của quan địa phương lẽ còn khả năng phản kháng.

nếu là Hoàng đế Đại Chu hạ mệnh lệnh, bọn họ thể tìm ai?

Giang Ngư chợt hỏi: “Đại Chu đổi Hoàng đế ?”

Dư Canh hoảng sợ, nhớ tới đây là tiên nhân, e ngại hoàng quyền thế tục, vô cùng kinh hoảng lắc đầu.

“Vậy thật là lạ.” Lúc Giang Ngư tới, vì hiểu thế giới nên xem ít tư liệu.

Hoàng đế hiện tại của Đại Chu cũng là phụ Cơ Linh Tuyết, tuy rằng coi là bá chủ minh thần võ, nhưng cũng coi như là minh quân.

Nàng về phía Cơ Trường Linh: “Loại chuyện , tu sĩ tiên môn đóng giữ các Quận, sẽ quản ?”

Cơ Trường Linh ngẫm nghĩ: “Chúng sẽ trực tiếp mặt mà liên hệ tông môn. Tông môn lẽ sẽ phái tu sĩ, Thần Đô trực tiếp điều tra tình huống.”

Chàng nhớ tới cái gì, cùng Giang Ngư liếc .

Dưới tình huống bình thường, lúc lực chú ý của các đại tiên môn đều ở đại bỉ tiên môn.

Mà nếu đại bỉ tiên môn xảy vấn đề lớn, các đại tiên môn ốc còn mang nổi ốc, ai sẽ dư thừa tinh lực chú ý chuyện thế gian đây?

 

 

Loading...