Cá Mặn Xuyên Sách - Chương 67
Cập nhật lúc: 2024-08-16 19:05:54
Lượt xem: 125
Sau khi Úc Tưởng ăn bữa sáng mới biết, người phụ nữ đó là vệ sĩ mà Trữ Lễ Hàn mời đến để bảo vệ cô. Hơn nữa, lúc nhàn rỗi, cô ấy sẽ khiêm luôn trách nhiệm của một người trợ lý sinh hoạt.
Úc Tưởng nghe xong thì cạn lời.
Trữ Lễ Hàn không khỏi nhướn mày, hỏi cô: "Sao cô không nói gì?"
Tuy Trữ Lễ Hàn vẫn biết, với tính tình của Úc Tưởng, ắt hẳn cô sẽ không cảm thấy ngại ngùng. Tuy nhiên anh vẫn rất tò mò, không biết lúc này cô đang nghĩ gì.
Úc Tưởng chỉ có một suy nghĩ duy nhất, phải chăng trùm phản diện có phần giàu một cách quá đáng sao?
Sau đó cô ngẩng đầu lên, mỉm cười và hỏi: "Lần trước ở biệt thự nhà họ Trữ, hình như giá thuê chị gái vệ sĩ kia khá đắt thì phải?"
Trữ Lễ Hàn: "..."
Trữ Lễ Hàn thong thả đứng dậy, anh nói: "Cô không cần phải nghĩ đến những vấn đề đó."
"Tôi chỉ nghĩ, dù sao thì tôi cũng xem như một người phụ nữ giàu có, ngộ nhỡ có ngày cần thuê cô ấy thì sao?"
"Mẹ cô ấy từng làm người tình của Trữ Sơn, sau đó bà ta đã tự sát. Ba cô ấy không nuôi nổi cô ấy nên đã dẫn cô ấy đến và bán cho nhà họ Trữ. Trữ Sơn nuôi cô ấy trưởng thành, cho dù cô ấy không thích nơi biệt thự nhà họ Trữ đi chăng nữa thì cũng sẽ không rời khỏi nơi đó." Trữ Lễ Hàn hơi cúi xuống, sửa lại nếp gấp ống tay áo.
Úc Tưởng muốn nói lại thôi.
Cô đã đụng chạm nhầm chỗ rồi, cảm giác như hỏi câu không nên hỏi.
Một khi đề cập đến chuyện nhà của người khác, cố gắng tìm hiểu sâu hơn cho cảm giác như là một hành động vượt qua giới hạn rồi.
Có điều, trông Trữ Lễ Hàn dường như chỉ thuận miệng nhắc đến mà thôi.
Anh cầm notebook lên rồi quay người đi ra ngoài.
Sau khi Trữ Lễ Hàn đi rồi, Úc Tưởng mới biết tên của nữ vệ sĩ kia.
Cô ấy tên là Dư Đồng.
Cô ấy lớn hơn Úc Tưởng mười mấy tuổi.
Sau đó, Dư Đồng bắt đầu nhận nhiệm vụ cực kỳ quan trọng, đó là... Nhận hàng chuyển phát nhanh thay cho Úc Tưởng.
Nhận hàng chuyển phát nhanh thật sự quá mức phiền phức, Úc Tưởng cảm thấy có vẻ như cậu cả Trữ đã giải quyết xong một vấn đề có độ khó không nhỏ trong cuộc đời cô.
Úc Tưởng ngồi trên tấm thảm dày của biệt thự và lấy một chiếc máy tính mới ra. Cô kết nối máy tính với ổ cứng di động và gửi quảng cáo do Nguyên Cảnh Hoán quay cho người phụ trách ở Huy Quang.
Người phụ trách bên đó giật mình, hỏi cô: [Làm xong nhanh như vậy sao?]
Úc Tưởng: [Đúng thế, có thể dùng bản này không?]
Người phụ trách nghĩ thầm, ngay cả kịch bản gốc, bọn họ cũng chưa được xem đâu, hơn nữa đây là lần đầu quay quảng cáo. Tính đi tính lại, lúc nêu ý kiến đánh giá, bọn họ nên nói uyển chuyển một chút mới được.
Ai bảo chẳng rõ sau lưng cô còn có mấy pho tượng phật cao quý cơ chứ.
Người phụ trách: [Cô Úc đợi chút nhé, bên chúng tôi sẽ xét duyệt video.]
Úc Tưởng: [Ok.]
Cô thoát khung chat và nghĩ thầm, khoảng thời gian gần đây, cô đã nỗ lực làm việc cực kỳ chăm chỉ, sắp không chơi game được hai ngày, điều dường như không tưởng.
Úc Tưởng trượt xuống dưới, dự định tìm đến ảnh đại diện của Nhiễm Chương.
Thế nhưng cô lại nhìn thấy tin nhắn từ Nguyên Cảnh Hoán và Ninh Ninh gửi đến. Nguyên Cảnh Hoán đến trước, Ninh Ninh theo ngay phía sau.
Nguyên Cảnh Hoán: [Cô Úc vẫn ổn chứ?]
Nguyên Cảnh Hoán: [Tôi sẽ giúp cô.]
Ồ, anh ta muốn giúp cô báo cảnh sát hay gì?
Úc Tưởng định lướt qua tin nhắn của anh ta.
Giọng hệ thống vang lên bên tai Úc Tưởng: [Cô vốn dĩ khiến người ta làm việc cho mình, còn lừa anh ta, lợi dụng anh ta để gặp gỡ trùm phản diện thêm lần nữa. Hiện giờ, ngay cả tin nhắn của người ta cũng không muốn trả lời, cô đúng là...]
Úc Tưởng: ?
Úc Tưởng: Tội lỗi chồng chất, chặt hết tre làm sách cũng ghi hết tội?
Hệ thống: [Thì ra cô cũng biết à.]
Úc Tưởng lắc đầu: Anh ta lừa tôi, tôi lừa anh ta, xem như hòa nhau.
Hệ thống: [Anh ta lừa cô chỗ nào?]
Úc Tưởng: Cục cưng à, cậu không nhìn ra sao, anh ta đang bắt chước Trữ Lễ Hàn đấy? Cậu thật sự cho rằng sức quyến rũ của tôi lớn đến thế à, trong thế giới này, ai cũng vừa gặp đã yêu tôi, lao lên lấy lòng?
Hệ thống muốn nói lại thôi.
Nó vẫn luôn cảm thấy như vậy đấy. Nhưng trải qua quãng thời gian này, bây giờ, nó có cảm giác vô cùng hoang mang đối với sức quyến rũ của Úc Tưởng.
Hệ thống im re.
Mười mấy giây sau, nó lên tiếng lần thứ hai: [Trong nguyên tác vốn không có sự xuất hiện của anh ta.]
Hệ thống khựng lại một chút rồi cảm thán như con người: [Thế giới này tồi tệ quá, ai cũng ôm mục đích khác nhau.]
Hệ thống vốn định ép buộc Úc Tưởng đi theo cốt truyện nguyên tác, thế nhưng sau khi cùng trò chuyện đến đây, ý nghĩ đó của nó lặng lẽ không một tiếng động chìm xuống.
Úc Tưởng nào biết hệ thống đang suy nghĩ vấn đề gì, cô cúi đầu, mở khung chat với Trữ Lễ Hàn và bấm gửi cho cậu cả Trữ một bao lì xì.
188.88.
Bên dưới có ghi chú là "Phí thuê mướn."
Dĩ nhiên, phí thuê mướn được nhắc đến ở đây là chỉ số tiền bỏ ra để thuê Dư Đồng làm vệ sĩ.
Sau khi gửi đi, người phía bên kia cũng không có bất kỳ phản ứng nào.
Úc Tưởng không quá để ý, cô nhanh chóng tắt khung chat đi.
Đúng lúc đó, di động của Úc Tưởng rung lên vài cái liên tiếp.
Cô mở Weibo ra lần nữa.
Người phụ trách của Huy Quang: [!!!]
Anh ta gửi liên tục mấy tin, đồng thời bên dưới còn hiện biểu tượng đang nhắn tiếp.
[Trời má, trời má.]
[Cô không gửi nhầm chứ? Đó có phải thầy Nguyên Cảnh Hoán không?]
[Cô và thầy Nguyên Cảnh Hoán có quen biết? Cô thuyết phục anh ấy cùng quay quảng cáo này sao?]
[Cô chờ một chút, tôi sẽ gửi cho cấp trên xem ngay lập tức.]
Sau đó, người phụ trách bên kia thoáng cái đã mất hút.
Úc Tưởng chỉ trả lời lại một chữ: [Ừm.]
Nửa tiếng sau, người phụ trách mới quay lại, anh ta vừa mở miệng đã nói: [Tiền quảng cáo đã được gửi đến tài khoản ngân hàng của công ty văn hóa Khải Tinh, cô có cần kiểm tra đối chiếu một chút không ạ? Tiền thuế sẽ do bên cô tự chi trả.]
Úc Tưởng nhẹ nhàng "Chậc" một tiếng: "Anh Nguyên này có ích ghê."
Cô chưa từng gặp bên A nào thanh toán một cách nhanh gọn lẹ như vậy.
Đây chẳng phải chỉ nằm thôi đã kiếm được một khoản tiền rồi sao?
Dù cho cô đã sở hữu số tiền lên đến hơn một tỷ nhưng thân từng là người dân lao động bình thường, kiếm thêm được một tệ, cô vẫn rất vui.
Vì khi ký hợp đồng, bên B là công ty văn hóa Khải Tinh nên khoản tiền đó cũng chuyển thẳng vào tài khoản công, lượn một vòng rồi mới chui vào túi tiền của Úc Tưởng.
Úc Tưởng gọi điện thoại đi hỏi tổng giám đốc Thẩm.
Tổng giám đốc Thẩm vui mừng khôn xiết, nói đã nhận được tiền.
"Tôi sẽ bảo bộ phận tài vụ chuyển khoản cho em ngay." Tổng giám đốc Thẩm nói.
Úc Tưởng: "Công ty có chiết khấu phần trăm không?"
Tổng giám đốc Thẩm xấu hổ cười nói: "Bên Livinan đã đàm phán xong xuôi cả rồi, kiếm được một số tiền rất lớn, đã đủ rồi. Nguyên Cảnh Hoán giúp em quay quảng cáo, phía công ty cũng không giúp sức gì."
Úc Tưởng nhướn mày.
Xem ra tổng giám đốc Thẩm này không phải người tham lam... Điều này cũng tốt đây.
Ở đầu dây bên kia, tổng giám đốc Thẩm cúp điện thoại, lòng tự nhủ, tiền của Nguyên Cảnh Hoán sao anh ấy dám đụng vào? Chẳng may rơi vào trong mắt của cậu cả Trữ và cậu Lăng sẽ biến thành anh ấy cùng một giuộc, giúp đỡ nhau đục khoét nền tảng, miệng anh ấy có dài bằng người cũng không thanh minh nổi!
Ba phút sau.
Úc Tưởng nhận được thông báo chuyển khoản, ba triệu ba trăm nghìn.
Vì vậy, cô nhắn tin trả lời với người phụ trách bên kia: [Ok.]
Người phụ trách lập tức hỏi lại ngay: [Chúng ta sẽ dùng video này chứ?]
Úc Tưởng: [Đúng vậy.]
Người phụ trách: [Cô tự đăng lên tài khoản chính hay bên tôi...]
Úc Tưởng: [Nếu đăng từ tài khoản bên anh thì có tính là dẫn sự chú ý không?]
Người phụ trách thầm nói, cô đây đúng là chẳng chịu bỏ qua chút việc nhỏ bé không đáng kể này.
Người phụ trách: [Cứ xem là vậy. Do đó, những vấn đề xảy ra sau khi đăng video, lượng truy cập bên phía tài khoản chính phủ và người hâm mộ sẽ tăng mạnh, chúng tôi sẽ căn cứ vào số liệu để thanh toán thêm thù lao cho cô một lần nữa.]
Người phụ trách bằng lòng đưa ra lời hứa như vậy, anh ta chẳng hề do dự một chút nào.
Trời mới biết Nguyên Cảnh Hoán đắt đỏ, quý giá cỡ nào!
Úc Tưởng: [Bên anh đăng lên đi.]
Vừa hay bớt việc cho cô. Bên Huy Quang có người chuyên phụ trách duy trì, quản lý số liệu. Chẳng may có anh hùng bàn phím nào không có mắt làm rùm beng lên, bọn họ biết cách thao túng dư luận.
Người phụ trách mừng như điên, liên tục nói phải tiếp tục hợp tác với Úc Tưởng.
Úc Tưởng lười đáp lại, cô thoát ra và mở khung chat với Liêu Giai Phi và chuyển cho cô ta mười nghìn tệ.
Liêu Giai Phi: [?]
Úc Tưởng: [Kết toán tiền quảng cáo, mời mọi người đi ăn cơm.]
Liêu Giai Phi: [Cô không tự đến được à?]
Úc Tưởng: [Nằm trên ghế sô pha thoải mái quá, không bò dậy nổi.]
Liêu Giai Phi: [...]
Trước đây, nữ phụ trong nguyên tác không ít lần hành hạ đồng nghiệp.
Nữ phụ xin nghỉ, không thèm làm việc, hầu như công việc đều ném cho đồng nghiệp làm thay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ca-man-xuyen-sach/chuong-67.html.]
Đến mức thiên hạ này ai mà chẳng một người làm việc của hai người.
Úc Tưởng cũng không keo kiệt khi mời những đồng nghiệp lâu năm cùng ăn một bữa cơm.
Đầu bên kia, vẻ mặt Liêu Giai Phi đầy phức tạp nhận tiền. Cô ta muốn hỏi Úc Tưởng, cô không sợ cô ta sẽ cuỗm mất số tiền này sao? Nhưng nghĩ kĩ lại, Liêu Giai Phi cảm thấy không cần thiết.
Liêu Giai Phi hít một hơi thật sâu, đáy lòng nảy sinh cảm giác tức cười. Từ xưa đến nay cô ta chưa từng thấy có ai mà đến cả việc đi mời mọi người ăn một bữa cơm cũng phải nhờ người khác làm thay.
Nhưng tâm trạng Liêu Giai Phi vẫn rất vui vẻ, cô ta ngẩng mặt lên, tươi cười nói: "Tối nay mọi người muốn đi liên hoan không?" Cô ta huơ huơ điện thoại di động: "Sếp lớn mời cơm."
Mọi người sửng sốt một lúc rồi nhanh chóng phản ứng lại: "Úc Tưởng muốn mời cơm á? Cô ấy đâu?"
"Người không đến nhưng tiền đến." Liêu Giai Phi đáp.
Mọi người lần lượt nở nụ cười: "Má, đỉnh cấp vậy sao?"
Những nhân viên mới nghe vậy còn tưởng mọi người đang nói mỉa nhưng họ nhanh chóng phát hiện ra, dường như mọi người thật lòng thật dạ khen Úc Tưởng.
Nhóm đồng nghiệp vui sướng chọn buffet hải sản bậc nhất thành phố Hải, sau đó cùng nhau tụ tập ăn một bữa.
"Tôi đến thành phố Hải lâu lắm rồi, cuối cùng cũng dám đến ăn thứ đồ này!"
"Tôi phải chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè mới được."
Bầu không khí cực kỳ sôi nổi và hào hứng.
Phong cách làm việc của Úc Tưởng khác hẳn với mọi người. Cô vắng mặt càng khiến mọi người được thả lỏng, vui vẻ cười đùa hơn, trong lòng bọn họ nhớ đến cô là được rồi.
Chỉ có mỗi Ninh Ninh, cô ấy đến công ty thời gian dài như vậy nhưng đôi khi vẫn còn một số chỗ không hợp.
Cô ấy có phần buồn rầu mà không rõ lý do.
Sao đàn chị không gửi tin nhắn cho cô ấy chứ? Do cô ấy và đàn chị không đủ thân thiết chăng?
Tài khoản game của tập đoàn Huy Quang đăng video mới, bọn họ cũng chặn trước tài khoản của Úc Tưởng.
Trên diễn đàn hóng hớt nhanh chóng có bài post mới.
[Đơn hàng thương mại đầu tiên của Úc Tưởng đã hoàn thành.]
[Không biết cô ta có chia tiền cho Nhiễm Chương không? Không biết fan của Nhiễm Chương có muốn xé nát cô ta ra không?]
[Đừng nhắc đến Nhiễm Chương nữa! Mẹ nó, chị em mau chóng xem video bên phía chính phủ đăng đi!]
Phần lớn người hâm mộ của Nguyên Cảnh Hoán nhanh chóng phát hiện ra video và khi nó được đăng lên quảng trường ngôi sao thì càng có nhiều người hâm mộ tràn vào.
Đồng thời kéo theo không ít quần chúng ăn dưa.
[Sao trong video có cả thầy Nguyên vậy?]
[... Vãi, người đầu tiên trong số tất cả những người nổi tiếng trên mạng có đơn hàng quảng cáo dàn dựng khủng như thế?! Khủng đến mức cả nhà tôi đều khiếp sợ.]
[Tôi nói rồi, không cố gắng quay phim chụp ảnh, liên quan đến cái thứ kia làm gì?]
[Nguyên Cảnh Hoán thật sự không bị tư bản uy h.i.ế.p đấy chứ?]
[? Lầu trên không có não à? Cô không thấy trong sự kiện, cậu cả Cao nói chuyện với Úc Tưởng với thái độ thân thiện nhiệt tình như thế nào à? Úc Tưởng thật sự muốn đào mỏ, còn dùng tiền để uy h.i.ế.p Nguyên Cảnh Hoán? Người ta tùy ý ký một cái hợp đồng, không nói kiếm được nhiều, tầm mấy triệu có gì mà không được?]
[Sao bên trong video còn có Chờ mùa hạ?]
[Quá vô lý. Rõ là đơn hàng kinh doanh của Úc Tưởng, thế mà trong quảng cáo cô ta chỉ lộ mặt có mười giây, vừa mở màn đã ngỏm củ tỏi rồi… Đúng là làm không công cho người khác mà.]
@Chờ mùa hạ: Vô cùng biết ơn Ngư Ngư, thật sự cảm ơn cô.
Mọi người càng mờ mịt hơn.
Không đúng, chị gái làm không công cho người ta đó, sao còn cảm ơn Úc Tưởng thế?
Ở một bên khác, trong phòng làm việc.
Có người không dằn lòng nổi, hỏi: "Cũng không kém là bao nữa? Chúng ta có thể đăng bài thanh minh chưa?"
Người đàn ông trung niên bên cạnh nói: "Chưa đủ đâu, chờ chút đi. Tôi hiểu mạng xã hội, càng hiểu lối suy nghĩ của đám anh hùng bàn phím hơn. Chẳng mấy nữa bọn họ sẽ đố kị, đánh vào việc Úc Tưởng dễ dàng có được điều cô ta muốn. Người hâm mộ của Nguyên Cảnh Hoán cũng sẽ bất mãn vì điều đó. Còn cả tài khoản tích V tên là Chờ mùa hạ kia nữa, người hâm mộ của cô ta cũng giống thế... Chờ bọn họ cãi vã hăng thêm chút, lúc đó mới lên tiếng là thích hợp nhất."
Anh chàng trẻ tuổi ngồi trước máy tính gật đầu: "Chú Nhiễm, chú đúng là có nhiều kinh nghiệm phong phú."
Người đàn ông trung niên cong môi mỉm cười: "Cư dân mạng không nghĩ ngợi nhiều, rất dễ bị thao túng. Trước đây, chẳng phải Tiểu Chương không nghe lời tôi, đừng tham gia hạng mục thi đấu. Tôi chỉ đơn giản kích động người hâm mộ, khiến bọn họ mắng nó, không cho phép nó tham gia đấy thôi?"
Người đàn ông trung niên càng nói càng hưng phấn, ông ta rót cho bản thân một ly rượu vang đỏ.
"Tôi đã nói rồi, nó nhảy vào công ty đó không có tương lai, rồi nó sẽ phải ngoan ngoãn quay về... Là người một nhà, sao tôi hại nó được chứ?"
"Sau lưng Úc Tưởng này có sếp lớn..."
"Vậy thì sao? Người mắng cô ta là nhóm cư dân mạng chứ có phải tôi đâu. Tôi và cô ta không thù không oán, ai có thể tìm đến đầu tôi được? Hơn nữa, các sếp lớn cũng sẽ không quản loại chuyện tạp nham này đâu."
Nửa tiếng nữa trôi qua.
Anh chàng trẻ tuổi không nhịn nổi nữa: "Chú Nhiễm, hướng gió thảo luận của mọi người dường như không đúng cho lắm."
Nhiễm Binh tụt hứng nhíu mày.
Ông ta đặt ly rượu xuống rồi đi lại gần xem.
Thì ra nhóm cư dân mạng bản lĩnh cao cường đã đào bới được nhiều thông tin hơn.
[Các người hãy xem danh sách nhà sản xuất ở cuối quảng cáo đi, xỉu ngang, đội hình này quá đẳng cấp!]
[Nhiếp ảnh gia nổi tiếng Hàn Lượng, phần hiệu ứng là công ty MG chịu trách nhiệm! Mẹ ơi, công ty này năm ngoái mới giật giải thưởng lớn tầm cỡ quốc tế! Kịch bản gốc do cô Ngân Tử làm, cô Ngân Tử là tác giả của tác phẩm "Ba vầng thái dương", tôi siêu thích bà ấy!]
[... Nhìn đi, Chờ mùa hạ đúng là phải cảm ơn Úc Tưởng rồi. Cô ấy có thể tham dự vào video quảng cáo này, hợp tác với những người cấp bậc như thầy Nguyên, sự thật là cô ấy đã trèo cao rồi.]
[Úc Tưởng đỉnh quá đi mất. Mẹ kiếp, tôi chỉ tò mò, ekip có quy mô như thế do ai cung cấp...]
Những người mắng Úc Tưởng không nhiều?
Nhiễm Binh nhíu mày.
Chàng trai trẻ hỏi ông ta: "Có đăng nữa không ạ?"
Ông ta lạnh giọng đáp: "Đăng!"
Ngày hôm nay.
Úc Tưởng nhận được nhiều lượt tìm kiếm hơn, thậm chí còn mạnh mẽ chiếm lấy ba vị trí đầu trong mục tìm kiếm.
Đầu tiên, paparazi tung ảnh chụp, trong hình, trợ lý của Nguyên Cảnh Hoán đang tặng cho Úc Tưởng máy sưởi cầm tay, điều đó chứng minh quan hệ của hai người không tầm thường, không giống với lời đồn đoán trên mạng, rằng Úc Tưởng mượn quyền thế của ông trùm sau lưng, ép buộc Nguyên Cảnh Hoán.
Thứ hai, người quản lý cũ phụ trách tuyển thủ esport thiên tài nổi tiếng Nhiễm Chương, cũng chính là chú ruột của anh ta đã đăng một bài post dài thanh minh kèm theo lên án Úc Tưởng, không biết cô đã dùng thủ đoạn gì để lừa gạt Nhiễm Chương đến công ty văn hóa Khải Tinh.
Từ đó trở đi, Úc Tưởng muốn lấy Nhiễm Chương làm cầu nối, thuận lợi nhận được vài hợp đồng thương mại. Mà bản thân Nhiễm Chương, kể từ khi chuyển đến công ty Khải Tinh về sau anh ta rất ít khi phát sóng trực tiếp, cũng không hề nhận bất kỳ đơn hàng thương mại nào. Anh ta hoàn toàn mất đi giá trị thương mại, vinh quang và ánh sáng của Nhiễm Chương đều bị Úc Tưởng giấu đi hết.
Ông ta không hy vọng Úc Nhiễm làm trễ nải tương lai của Nhiễm Chương. Nhiễm Chương còn chưa tốt nghiệp đại học, nếu tương lai không có cơm ăn, anh ta có thể làm gì được? Ông ta thân là chú của Nhiễm Chương, nhìn tình cảnh đó quả thật rất đau lòng. Cuối bài có viết:
Tiểu Chương, bố mẹ của cháu, còn cả ông bà nội đều ở nhà chờ cháu quay về.
Người xem cảm thấy phẫn nộ, cũng làm bọn họ rơi lệ.
Một bên là người nhà.
Một bên là Úc Tưởng, một người xa lạ.
Bài thanh minh đầu tiên có pha lẫn scandal của Nguyên Cảnh Hoán, một bài thì khiến cộng đồng mạng sục sôi.
Thời điểm chuyện đó xảy ra, Úc Tưởng vừa mới cùng Nhiễm Chương mở trò chơi mà hai người đã gần hai ngày không hề đếm xỉa đến, bọn họ phát sóng trực tiếp chơi game.
Úc Tưởng không hề nhìn đến phòng livestream.
Nhưng bên quan sát phòng phát sóng trực tiếp nhận thấy số người xem một đường tăng vọt lên đến năm mươi triệu, còn đáng sợ hơn so với lần trước.
"Chờ chút đã, đột nhiên có việc gấp." Chất giọng lạnh lẽo của Nhiễm Chương từ đầu dây bên kia vang lên, dường như còn mang theo một chút giận dữ.
Úc Tưởng: "Hả? Được, tùy anh."
Nhiễm Chương định rời đi, anh ta nghĩ ngợi một lát rồi bổ sung thêm một câu: "Cô đừng xem mấy nền tảng xã hội."
Úc Tưởng: ?
Lúc này không phải thời điểm để nhắc nhở cô đâu nhỉ? Càng nói đừng xem, cô lại càng muốn xem thử.
Úc Tưởng thành thật mò vào phòng phát sóng trực tiếp của Nhiễm Chương một cách thuận lợi.
Người bên trong tranh cãi ngất trời, vừa vào đã thấy các cư dân mạng tình cảm mãnh liệt thể hiện quan điểm bất đồng, Úc Tưởng còn đọc được tên của cô bên trong đó.
"Di động của mình suýt thì bị sập nguồn. Xem ra cần phải thay cái mới rồi." Úc Tưởng nói.
Phòng phát sóng trực tiếp đang phát, làn sóng bình luận nhảy ra liên tục.
[Có phải A Z bị Úc Tưởng quyến rũ rồi không?]
[A Z, anh mau nói đi! Đừng phát nữa!]
Úc Tưởng: ?
[A Z còn đang học đại học, chưa đi học xong, rất dễ bị lừa gạt!]
[Úc Tưởng, cô mau cút ra đây.]
[Mời cô Úc làm rõ mối quan hệ với người khác, lại còn quay quảng cáo với thầy Nguyên nữa chứ!]
Hệ thống: [Lại chơi quá đà rồi à?]
Úc Tưởng: "Đây là độ hot chân chính của tôi đấy."
Hệ thống: ?
Úc Tưởng nhìn chằm chằm vào số lượng người xem ở góc trái vẫn luôn tăng vọt.
Đã đột phá hai chục triệu lượt xem rồi.
Úc Tưởng nói: "Người tôi muốn là Nhiễm Chương, lúc này cần gì phải đáp trả lại? Cứ để như thế này, quay về chơi game tiếp. Tám triệu lượt xem online có thể lấy được đơn hàng kinh doanh hơn năm triệu. Hai chục triệu lượt xem, có lẽ sẽ lấy được đơn hàng hơn mười triệu chăng?"
Hệ thống: ???
Úc Tưởng mở Weibo, thưởng thức những người hăng say chiến đấu, mắng chửi trên internet.
Sau đó, cô mở Wechat ra.
Đúng lúc Trữ Lễ Hàn vừa nhận gói lì xì cô đã phát, đồng thời trên Weibo của cô hiển thị có thêm một lời mời kết bạn.
Úc Tưởng hoang mang ngẩng đầu: "Có người mời tôi xuất bản sách."
Hệ thống: ?
Úc Tưởng: "Bảo tôi viết một cuốn sách, làm cách nào để chỉ dùng ba câu nói đã khiến cho đàn ông đổ ngàn vàng vào người tôi, tranh giành người tình, đi ăn máng khác, cam nguyện làm ván gỗ cho tôi dẫm đạp... In ấn ba triệu cuốn."
Hệ thống: ???
Con mẹ nó, cái thế giới loài người không hợp theo lẽ thường này!