Cá Mặn Xuyên Sách - Chương 119 - Ngoại truyện 2
Cập nhật lúc: 2024-08-17 20:42:53
Lượt xem: 116
Vốn dĩ tuổi tác của Nhiễm Chương không quá lớn là bao, trước đây lại quanh năm suốt tháng chỉ vùi đầu vào việc luyện chơi game nên chẳng có bạn bè gì. Bây giờ bị nhiều "người bạn" nhìn chằm chằm như thế, Nhiễm Chương ngập ngừng một lát mới rụt rè lên tiếng: "Thì... Vẫn có thuốc chữa."
Cao Học Huy thở phào nhẹ nhõm: "Đến A Z cũng nói tôi còn thuốc chữa kìa!"
Để chứng minh mình sẽ không khiến cho đứa bé trong bụng Úc Tưởng bị phát hiện là mặt nhăn như khỉ trong lúc siêu âm, Cao Học Huy không dám đề cập một lời nào về những lời trước đó nữa.
Anh ta vỗ bàn, thúc giục: "Nhanh nào nhanh nào, chơi ván mới đi, hôm nay tôi nhất định sẽ cho mọi người vui tới bến luôn!"
Bầu không khí náo nhiệt ấy làm Anh Anh cũng vui lây, cô ta cúp máy, kiềm lòng không đặng bật cười thành tiếng.
Còn kẻ ở đầu dây bên kia điện thoại vẫn đang lải nhải gì, Anh Anh không rảnh để mà bận tâm tới nữa.
Anh Anh và những người khác ở đây chơi với Úc Tưởng suốt cả buổi chiều hôm đó. Khi hoàng hôn buông xuống, mấy đoàn người lần lượt tới hỏi thăm sức khỏe của Úc Tưởng, không những thế còn tặng quà.
Có bên thì Nguyên Cảnh Hoán và Hề Đình sai người đem đến, có Lăng Sâm Viễn nhờ người khác gửi hộ, tất nhiên không thể thiếu tổng giám đốc Tang, tổng giám đốc Trữ... Bọn họ thay phiên nhau đến, không ai chịu thua ai.
Như thể tất cả đều biết chuyện ngày mai Úc Tưởng sẽ đi khám thai vậy.
Có điều họ tặng quà, thăm hỏi hoành tráng thế này, ai không biết còn tưởng mai sẽ là ngày sinh của Úc Tưởng.
Ai nấy đều cực kỳ để ý đến, trông họ còn sốt ruột còn hơn cả bản thân Úc Tưởng nữa.
Đó là suy nghĩ trong lòng Anh Anh.
Úc Tưởng không thèm nhìn chồng quà cáp chất đống đó dù chỉ một lần, cô đứng lên: "Được rồi, mọi người về đi, lần sau chơi tiếp nhé."
Cao Học Huy vẫn chưa chơi đã lắm, nói một cách lưu luyến, bịn rịn: "Hờ, cậu cả mới gần về thôi mà đã đuổi người khác đi là sao hả?"
Nếu đổi lại thành những cô gái khác, họ chắc chắn sẽ đỏ mặt vì câu hỏi này.
Song, Úc Tưởng lại thẳng như ruột ngựa: "Chứ còn gì nữa? Anh thử nghĩ xem, cậu cả Trữ tan làm về nhà, vừa bật đèn lên đã thấy thân thể 'ngọc ngà' của anh nằm xả lai trên ghế sô pha thì còn ra thể thống gì nữa?"
Cao Học Huy: "..."
Đừng nói gì nữa người ơi.
Vợ chồng người ta toàn kiểu ngượng ngùng, bẽn lẽn vì bị người ta đùa giỡn, trêu chọc, còn đây Úc Tưởng và Trữ Lễ Hàn hùa nhau bắt nạt người ngoài mới ghê chứ.
Chốc lát sau, mỗi người ai về nhà nấy.
Trong lúc chơi game cùng với Anh Anh, họ có phát trực tiếp nửa tiếng.
Buổi livestream chỉ dài nửa tiếng đồng hồ này được lan truyền trên mạng xã hội với tốc độ rất nhanh.
Bấy giờ Tứ Lục mới biết rằng, hóa ra Anh Anh bắt máy cậu ta nhưng lại cúp máy ngang xương mà không nói một lời là vì đang ở cùng với những người tai to mặt lớn này.
Tứ Lục tức anh ách, thế nhưng thứ cảm xúc nhiều hơn cả trong lòng cậu ta vẫn là nỗi sợ hãi. Cậu ta sợ mình sẽ bỏ lỡ nhiều cơ hội kiếm tiền, sợ sẽ vuột mất cơ hội làm giàu tuyệt vời hơn.
Một quyết định dâng lên trong lòng cậu ta, có lẽ cậu ta cần nghĩ cách níu kéo Anh Anh để cô bạn gái này quay lại với mình thôi.
Thế là Tứ Lục lại gọi điện cho Anh Anh để mời cô ta ngày mai cùng ăn cơm tối. Bây giờ Anh Anh thân thiết với Úc Tưởng như thế, cậu ta cũng hoàn toàn có thể gia nhập "bữa tiệc" của họ mà...
Tuy nhiên, thứ truyền đến từ đầu dây bên kia lại là thông báo "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang bận hoặc không nhấc máy" không hồi kết.
Cậu ta bị chặn số rồi.
...
Buổi tối ngày hôm sau, Anh Anh suy nghĩ đắn đo rất lâu, cuối cùng cô ta quyết định vẫn gọi điện cho Úc Tưởng để hỏi thăm kết quả khám thai của cô.
Úc Tưởng bắt máy, giọng rất nhẹ nhàng cho thấy tâm trạng của cô có vẻ khá tốt, cô trả lời: "Kết quả khám thai tuyệt lắm, cô có muốn xem không?"
Anh Anh ngẩn người, tự hỏi liệu mình có xem thì có ổn không.
Thật ra tâm trạng của Úc Tưởng lúc này đúng là rất phơi phới, hệt như tâm trạng vào lần đầu tiên cô bước chân vào khu dân cư này với tờ hợp đồng nhận quà mừng một trăm hai mươi triệu trên tay.
Được nắm giữ một số tiền kếch xù là thế, nhưng tiền bạc thì không nên tiết lộ ra ngoài nên cô không thể chia sẻ niềm vui khoan khoái ấy đến người khác.
Nhưng cô có thể chia sẻ cảm xúc tích cực vào lúc này đến cho người khác.
Điện thoại của Anh Anh rung lên.
Bên kia nhanh chóng gửi một bức ảnh đến, đó là một bức ảnh siêu âm.
Kể cả người không biết đọc ảnh siêu âm vẫn có thể nhìn thấy rõ mồn một hình dáng thai nhi cuộn lại thành một hình tròn nhỏ trên ảnh - hai bóng hình mờ mờ chụm vào nhau.
Đợi đã... Trời mẹ ơi!
Anh Anh bỗng hoàn hồn, cảm thấy ngạc nhiên quá đỗi: Úc Tưởng sinh đôi ư?
Song, cô ta chưa kịp thôi thảng thốt thì một lát sau đã phát hiện có blogger cũng đăng bức ảnh đó lên, kèm theo một câu nói: Chút niềm vui trong ngày.
Hiếm có khi nào blogger lại đăng bài mà không gièm pha hay bới móc ai như vậy, là do không dám đắc tội cậu cả Trữ ư?
Anh Anh nhấn vào khu bình luận, nhận ra mình đã sai rồi.
Sau khi sự chấn động qua đi, cộng đồng mạng không hẹn mà cùng bình luận:
[Há há há, đừng bảo cô Úc lại chủ động đưa bài cho các anh đạt KPI nhé?]
Blogger trả lời: [Chuẩn rồi, chúng tôi còn phải trả ngược lại phí đăng bài cho cô Úc nữa cơ.]
[Hình tôi tôi đăng, quả không hổ danh là Úc Tưởng.]
[Tuyệt quá trời, anh đạt đủ KPI, cô Úc thì nhận được thù lao, bọn tôi thì được vui, ai cũng hạnh phúc tròn đầy cả.]
Bình luận này làm Anh Anh nhìn mà dở khóc dở cười.
Người khác đều cố gắng che giấu, còn Úc Tưởng thì lúc nào cũng thản nhiên công khai, thậm chí còn muốn kiếm tiền từ chính việc đó nữa chứ.
Hành động này của Úc Tưởng đã làm cho mọi người cảm nhận được khoảng cách giữa mình và cô đã được kéo gần lại thấy rõ, sự hiện diện của cô không còn là xa vời như những người nhà giàu khác thường tỏ ra nữa.
Anh Anh tắt khung bình luận đi, quay về trang hiện ảnh.
Cô ta nhìn chằm chằm vào bức ảnh, ngẩn ngơ nghĩ... Cậu cả Trữ đã xúc động nhường nào khi nhìn thấy ảnh siêu âm nhỉ? Cô ta không tài nào tưởng tượng được đó sẽ là một khung cảnh thế nào khi người đàn ông quý phái, điển trai ấy lộ vẻ ngỡ ngàng và hạnh phúc.
Chắc là sẽ... Vui mừng đến hóa điên luôn nhỉ?
Cậu cả Trữ có điên hay không thì không biết, nhưng còn hệ thống thì nó thấy mình sắp phát rồ rồi.
Thôi được, sau khi khám thai, tất cả các chỉ số đều đạt mức bình thường, thai nhi cũng ổn định.
Sau đó, hệ thống bị bắt làm mờ suốt cả buổi tối hôm đó.
Dù hệ thống nói kháy cỡ nào thì cũng không ai thèm nghe.
Thời gian sau đó, Anh Anh lại được rủ đến chơi game với Úc Tưởng.
Mọi người tới rồi đi, đi rồi lại tới.
Thoạt trông Úc Tưởng hầu như không cáu gắt hay lo lắng xuyên suốt thời gian mang thai.
Cô rất dễ thỏa mãn, lúc lười biếng tựa lưng vào ghế sô pha chỉ huy người khác rót nước trái cây cho mình thì cô cười, lúc "bàn tay vàng" hình người Nhiễm Chương giúp cô vừa nằm vừa thắng game cũng cười, lúc Cao Học Huy thua ê chề thì thậm chí cô còn cười phá lên.
Đôi khi Anh Anh thức khuya để chỉnh sửa video, trong lúc vô tình lướt vào Weibo Úc Tưởng sẽ thấy cô đăng đồ ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ca-man-xuyen-sach/chuong-119-ngoai-truyen-2.html.]
Lúc là đậu hủ.
Có lúc là canh thịt bò.
Thỉnh thoảng đổi món sang cá chiên...
Lần nào khu bình luận dưới bài đăng của cô đều rất náo nhiệt.
[Giết người giữa đêm kìa!]
[Nhìn thích ghê á, người có tiền nửa đêm đói bụng là có đồ ăn ngay. Còn tôi lúc mang thai mà đói thì chỉ dậy ăn hai cái bánh quy thôi.]
[Cậu cả Trữ đi mua hả?]
[Chắc ở nhà có giúp việc hay đầu bếp đó.]
Anh Anh cũng cực kỳ hâm mộ.
Cô ta cắm cúi chỉnh sửa video đến giờ này, bụng đã đói meo đến mức hóp lại luôn rồi, mấy quán ăn trên ứng dụng đặt đồ ăn quanh đi quẩn lại chỉ toàn đồ nướng, thức ăn nhanh, cô ta không muốn ăn món nào cả.
Úc Tưởng tiếp tục đăng game và đồ ăn lên mạng.
Mặc dù cô rất ít khi nhắc về Trữ Lễ Hàn trên mạng nhưng mỗi khi có fan quan tâm hỏi han: [Mấy tháng cuối thai kỳ có cực quá không ạ?], Úc Tưởng sẽ trả lời: [Chuyện này phụ thuộc vào cân nặng lúc đó của tôi, để xem cậu cả Trữ còn ôm tôi nổi không.]
Fan: [Ha ha ha!]
Không thể không nói, trang cá nhân trên Weibo của Trữ Lễ Hàn vừa nghiêm túc vừa lạnh lùng, thanh cao.
Từ đó đến nay, bài đăng cuối cùng của anh vẫn là bài chia sẻ lại ảnh cưới mà Úc Tưởng đăng, anh nói: Cảm ơn cô Úc.
Cũng từ đó mà toàn thế giới mới biết cách gọi "cô Úc" và "cậu cả Trữ" ấy là biệt danh mà hai người đặt để thể hiện tình cảm mà hai người dành cho nhau.
Bài đăng gần nhất thứ hai là bài chia sẻ game mà Úc Tưởng đăng nhầm ghi dùng điện thoại của anh để chơi game.
Chưa đến ba phút kể từ khi Úc Tưởng trả lời fan, Trữ Lễ Hàn trả lời Úc Tưởng rằng: [Được mà.]
Điều này làm cho sau đó Anh Anh đã phải nghi ngờ rất lâu rằng liệu có phải cậu cả Trữ cài đặt chế độ ưu tiên cho Úc Tưởng hay không.
Fan cũng giật cả mình.
[Mị cứ ngỡ cậu cả Trữ quên mật khẩu tài khoản rồi chứ.]
[Cậu cả Trữ is watching you.]
[Thế thì sao cô Úc dám phán mấy câu xanh rờn nữa được? Bọn mình thì không dám chửi thề trong khu bình luận rồi đó, nói chung thì cũng rén.]
Một thời gian sau, Anh Anh tiếp tục đến nhà Úc Tưởng để chơi game với cô.
Có một sự thật rằng khi đến giai đoạn sau của thai kỳ, ở phụ nữ có thai sẽ bắt đầu xảy ra hiện tượng xáo trộn tâm sinh lý. Sự thay đổi về tâm lý của Úc Tưởng được thể hiện ở hành động cô chỉ vào Trữ Sơn vừa bước chân vào nhà: "Ông là con lợn."
Trữ Sơn: ???
Dù sao cũng có nhiều người đang ở đây, ông ta cảm thấy hơi mất mặt nên vẫn cố gắng ngẩng cái mặt già nua lên, trách cứ: "Tôi là người lớn cơ mà..." Sao lại ăn nói như vậy với người lớn chứ?
Tuy nhiên, chưa kịp nói hết lời thì Cao Học Huy đang ngồi nhìn về phía ông ta.
Hai thằng con trai "quý hóa" của ông ta đều nhìn ông ta.
Tang Tâm Lan cũng không phải là ngoại lệ.
"Cô ấy nói ông là lợn thì là lợn, làm gì căng thế hả?" Lăng Sâm Viễn cười khẩy.
Cao Học Huy cũng không kiềm được lên tiếng: "Đúng đấy bác, bác là người lớn mà, sao bác hẹp hòi thế? Cô Úc là phụ nữ có thai mà!"
Tang Tâm Lan cũng nghiêm mặt nhìn Trữ Sơn: "Làm lợn sống khỏe hơn làm người mà?"
Trữ Sơn tức điên đến mức suýt chút nữa đã tăng huyết áp, nhưng vì cháu, vì cháu... Trữ Sơn đã thành công nuốt cục tức xuống bụng.
Ngay cả hệ thống cũng nhìn mà cạn lời chứ đừng nói là Anh Anh.
Mẹ kiếp, Úc Tưởng mang thai mà chỉ có một mình Trữ Sơn là bị ăn "phát đạn" có tính sát thương siêu khủng đó thôi.
Quả nhiên, đúng như Úc Tưởng đã nói, cô mà mang thai là chỉ có ghê gớm hơn thôi.
Về sau, những khi Anh Anh đến không đúng lúc sẽ bắt gặp cảnh Trữ Sơn phải gân cổ lên hát.
Ai không biết còn tưởng ông ta được trả tiền để hát, nhưng không, sự thật là Trữ Sơn hát xong còn phải cống tiền cho cô.
Rồi sau nữa, một hôm nọ, Úc Tưởng bỗng dưng nổi ý định dưỡng thai, bởi vậy mà khi Anh Anh đến nhà đã bắt gặp nguyên một dàn nhạc giao hưởng xịn xò.
Một thời gian sau, Úc Tưởng động thai sớm, được đưa vào bệnh viện.
Các tay săn ảnh ngồi rình đầy trong bãi cỏ bên ngoài bệnh viện, hành lang bệnh viện cũng chật cứng người, đứng có mà ngồi cũng có.
Ban đầu Anh Anh vốn có lịch phát sóng trực tiếp vào tối nay, nhưng vừa hay tin từ tổng giám đốc Thẩm là cô ta hớt ha hớt hải chạy đến bệnh viện, gia nhập đội quân hùng hậu chờ Úc Tưởng sinh xong ngay.
Hệ thống là người sốt ruột hơn bất cứ ai.
Bởi vì tính thời gian thì không lâu nữa sẽ đến lúc nhân vật tốt thí tên Úc Tưởng này hẹo theo dòng thời gian của nguyên tác.
Úc Tưởng trong phòng giải phẫu siết chặt lấy bàn tay của Trữ Lễ Hàn.
Ngón tay của Trữ Lễ Hàn rất dài, khớp xương mạnh mẽ, săn chắc, hơn nữa dường như còn nóng hơn cả thân nhiệt của cô bây giờ.
Cô có thể nhìn thấy đôi môi đang mím chặt của Trữ Lễ Hàn, có thể nhìn thấy tóc mái mướt mồ hôi trên trán anh, trông cũng khá là gợi cảm... Đôi mắt anh thì cứ như bị mồ hôi làm ướt, dưới ánh đèn phòng mổ sáng trưng, cô nhìn thấy cả chấm đỏ nơi đáy mắt anh trở nên rực rỡ hơn nữa.
Hệ thống luống cuống đến độ như một con gà mẹ sợ mất con.
Bây giờ nó đã bị ngăn cách tự động, không nhìn thấy gì cả, chẳng thể làm gì được ngoài chất vấn trong đầu Úc Tưởng: [Cô có đau không?]
[Sao cô chẳng nói gì cả?]
[... Tôi sợ lắm, tôi không rà được sóng điện não của cô.]
Úc Tưởng: Không sao đâu Tiểu Viên.
Úc Tưởng: Tôi chỉ đang nghĩ rằng sau vụ này là có thể sống an nhàn mãi về sau rồi!
Hệ thống: Ủa alo?
Nó tức muốn nổ phổi, tự nhiên nó hỏi mấy câu này làm gì vậy hả!
Thế nhưng sự nôn nóng của nó đã được xoa dịu một cách thần kỳ,
Không biết đã bao lâu trôi qua, tiếng thông báo của hệ thống lâu ngày không thấy vang lên trong đầu Úc Tưởng cùng với giọng của bác sĩ:
[Tích... Có sự thay đổi quan trọng trong tuyến thế giới.]
[Từ lúc Bàn Cổ sáng tạo ra thế giới đến thời kỳ nguyên thủy... Sinh mạng mới luôn là ánh sáng rạng rỡ và bất diệt trong dòng sông lịch sử của nền văn minh nhân loại.]
[Chúc mừng cô, kí chủ vĩ đại, cô đã tạo ra hai sinh linh mới, sánh ngang với thần linh. Cô đã được ban danh Đấng Tạo Hóa. Cô là tài sản vô giá. Cô đã viết lại cả thế giới bằng chính sức mình, đồng thời giúp nó trở nên nhiều màu sắc hơn, giàu sức sống và có chiều sâu hơn.]
[Thế giới sẽ được nâng cấp, từ cấp F lên cấp B.]
[À thì, chủ thần ngỏ lời với cô, cho hỏi cô Úc có muốn đến một thế giới khác, đổi một hệ thống khác không?]