Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cá mặn nổi loạn - Chương 2.1

Cập nhật lúc: 2024-12-19 21:37:31
Lượt xem: 66

Chương 2: Độ hảo cảm hiện tại: -10

“Đừng chạy nữa, tôi nói rồi mà!”

“Kích hoạt chương trình trừng phạt cấp một!”

“Việc hôm nay rất quan trọng, cậu không thể bị kéo đi được. Dừng lại ngay đi, a a a!”

“… Kích hoạt chương trình trừng phạt cấp hai!”

Lời cuối cùng vừa dứt, cảm giác đau nhói như cơn sóng lan khắp tứ chi xương cốt.

Tinh Thời còn cách bức tường hai bước, lập tức bẻ cua, lao vào hành lang bên cạnh. Ở đó có một tấm biển ghi nhà vệ sinh, cậu đã nhìn thấy từ trước.

Tinh Thời chạy tới bồn rửa, vốc nước rửa tay rồi nhìn vào gương. Trong gương là gương mặt cậu, không xa lạ chút nào, chính là mặt của cậu.

Tinh Thời nhìn chăm chú thêm hai giây, sau đó quay người rời đi.

Trong lúc ăn, cậu đã quan sát được rằng ở đây không ai quen biết mình. Nếu đã là người xa lạ, cậu chỉ cần cởi áo khoác, thay đổi vẻ ngoài một chút là người vừa mới chạy điên cuồng chắc chắn không phải cậu nữa. Cậu bình tĩnh trở lại nhà ăn.

Trừng phạt cấp hai đã kết thúc. Cảm giác đau đớn này vẫn trong mức chấp nhận được. Hệ thống không thể khống chế cơ thể cậu, cũng chẳng thể “xóa sổ” như lời đe dọa. Hiện tại, ngoài mấy cái trừng phạt ra, nó dường như không làm gì được cậu.

Vừa hệ thống hóa lại thông tin, Tinh Thời vừa tiến về phía quầy đồ uống.

Hệ thống suýt thì bị dọa đến sập nguồn. Nhìn thấy cậu vẫn khỏe như vâm, còn có tâm trạng uống nước, nó phát điên kêu lên: “Trừng phạt cấp hai đối với cậu cũng vô dụng sao?!”

Nếu đổi lại là ký chủ khác, chỉ vừa kích hoạt thôi đã ngã sụp xuống đất rồi. Vậy mà tên này chẳng hề hấn gì.

Hệ thống hỏi với vẻ hoang mang: “Thần kinh của cậu có vấn đề gì sao?”

Tinh Thời thản nhiên đáp: “Ngưỡng chịu đau của tôi cao. Hay cậu thử lên cấp ba xem?”

Hệ thống lập tức im lặng.

Tinh Thời thầm nghĩ, cơ chế trừng phạt chắc chắn có điều kiện mới kích hoạt, liền nói thêm: “Vậy nên tôi đ.â.m vào tường cũng không đau đâu. Nếu không, cậu thử xem tôi làm thật không?”

Hệ thống cuống quýt hét lên: “Tôi nói!”

Tinh Thời rót một ly nước ép, hờ hững “ừ” một tiếng tỏ ý đang nghe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ca-man-noi-loan/chuong-2-1.html.]

“Tinh Thời, 19 tuổi, hiện là sinh viên năm nhất trường Z.”

Sau khi thỏa hiệp, giọng của hệ thống trở lại bình tĩnh:

“Vào kỳ nghỉ đông, cậu được một người săn tài năng phát hiện trong lúc làm thêm. Cậu đã ký hợp đồng với công ty truyền thông Văn Hóa Lục Nguyệt, trở thành thực tập sinh. Hôm nay là ngày thi tuyển vòng hai và chia lớp.”

Tinh Thời ngắt lời: “Không học đại học nữa sao?”

Hệ thống giải thích: “Vẫn học. Công ty cách trường cậu không xa, cậu vừa học đại học vừa tham gia tập luyện.”

Công ty Văn Hóa Lục Nguyệt, dù chỉ mới thành lập hai năm, nhưng đang trên đà phát triển mạnh mẽ.

Dưới trướng công ty có cả ảnh đế mới nổi và các tiểu sinh, tiểu hoa đang hot. Năm ngoái, hai thực tập sinh công ty đẩy ra đã chiếm hạng nhất và hạng năm trong một show tuyển chọn đình đám, làm dậy sóng toàn mạng.

Hệ thống tiếp tục:

“Năm nay, các nền tảng lớn sẽ tổ chức thêm nhiều chương trình tuyển chọn. Đầu năm nay, công ty đã tuyển thực tập sinh. Phùng Tử Phồn nhắc đến ‘những người được nhận thẳng’ chính là những người được phát hiện và ký hợp đồng trước thời hạn.”

“Hiện tại, tất cả những ai qua vòng sơ tuyển đều phải thi vòng hai. Hôm nay là ngày cuối cùng. Chiều nay, những người qua vòng này cùng với ‘người được nhận thẳng’ sẽ được chia lớp và bắt đầu tập huấn chuyên môn.”

Tinh Thời tỏ vẻ không hài lòng: “Tôi ký mấy năm?”

Hệ thống đáp: “Năm năm.”

Tinh Thời hỏi tiếp: “Phí hủy hợp đồng là bao nhiêu?”

Hệ thống: “Trong hợp đồng ghi rõ là hơn một triệu. Nhưng công ty Lục Nguyệt khá hợp lý, phí bồi thường có thể thỏa thuận. Tuy nhiên, với điều kiện ngoại hình của cậu, chắc chắn muốn bỏ đi cũng phải trả ít nhất sáu con số.”

Tinh Thời không kỳ vọng: “Ta có đủ tiền không?”

Hệ thống thẳng thắn: “Không đủ.”

Tinh Thời cầm vài cái bánh nhỏ và một đĩa hoa quả, quay lại chỗ ngồi.

Hệ thống lo lắng một lúc lâu, sợ cậu lại làm trò quái dị gì đó, bèn khuyên nhủ: “Làm minh tinh không tốt à? Vừa được nhiều người yêu thích, lại vừa kiếm được rất nhiều tiền.”

Lúc này, Phù Tu Ninh lại nghe thấy giọng nói của hệ thống, nhưng vẫn không ngẩng đầu lên.

Hắn có nghe thấy lúc tên ký chủ kia đột nhiên bẻ cua chạy vào hành lang. Khi đó đối phương chạy nhanh quá, hắn chỉ kịp nhìn thấy một bóng lưng mặc quần đen và áo khoác bò. Đến lúc chia lớp, chắc chắn hắn sẽ biết đó là ai.

Loading...