Cá mặn nổi loạn - Chương 17.2
Cập nhật lúc: 2025-01-16 16:07:11
Lượt xem: 7
Cả nhóm bận rộn chuẩn bị.
Tinh Thời vừa gội đầu hôm qua, màu tóc nhuộm tạm thời đã phai, vì vậy cậu phải nhuộm lại trước khi trang điểm.
Chuyên viên tạo mẫu nhìn khuôn mặt đẹp không tì vết của cậu, xuýt xoa nói:
“Hai hôm nữa cậu ghé qua đây tẩy tóc đi, tôi sẽ nhuộm cho cậu màu vàng be hoặc hồng tím nhạt, chắc chắn sẽ rất hợp. Dùng thuốc nhuộm tạm thời như này không lên màu đẹp đâu.”
Tinh Thời không bận tâm lắm đến màu tóc, gật đầu đồng ý rồi đến studio chụp ảnh.
Khi Phù Tu Ninh đến, Tinh Thời vừa hoàn thành xong phần chụp của mình.
Tinh Thời thấy anh thì mỉm cười chào hỏi:
“Chào anh, sếp.”
Phù Tu Ninh gật đầu, ánh mắt lướt qua tạo hình của cậu. Cách phối đồ và kiểu tóc không khác mấy so với hôm qua, anh đoán công ty muốn giữ hình tượng nhất quán để khán giả dễ dàng nhận ra các thực tập sinh từ video.
Tinh Thời hỏi:
“Anh đến đây có việc gì sao?”
Phù Tu Ninh đáp:
“Thấy các cậu lên hot search nên tiện ghé qua xem.”
“Các cậu xong rồi thì làm gì tiếp?”
Tinh Thời nói:
“Chờ đăng bài trên Weibo thôi.”
Phù Tu Ninh gợi ý:
“Đi dạo với tôi một lát.”
Hai người đi vòng quanh một nửa công ty, sau đó tìm một góc yên tĩnh để trò chuyện.
Phù Tu Ninh hỏi:
“Lên hot search rồi, cảm giác thế nào?”
Tinh Thời nghiêm túc đáp:
“Cảm ơn công ty đã đào tạo.”
Phù Tu Ninh nhìn cậu chằm chằm:
“Nói thật đi.”
Tinh Thời đáp:
“Không có cảm giác gì cả.”
Phù Tu Ninh nhướng mày, cố tình hỏi thêm:
“Không nghĩ đến việc tận dụng cơ hội này để ra mắt à?”
Tinh Thời chân thành trả lời:
“Không. Em chỉ mới luyện tập được bao lâu đâu, còn phải học nhiều thứ nữa, làm người không nên mơ màng, phải giữ tâm thế bình thản trước vinh quang lẫn thất bại.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ca-man-noi-loan/chuong-17-2.html.]
Phù Tu Ninh nhìn cậu, ý cười thoáng hiện trong mắt, đang định khen thì bất ngờ có người chạy tới.
Du Ức trông rất phấn khích, vừa chạy vừa gọi:
“Tinh Thời!”
Thấy Phù Tu Ninh, cậu liền khựng lại, cúi chào một cách lễ phép rồi quay sang Tinh Thời với ánh mắt rạng ngời.
Tinh Thời ra hiệu:
“Sao thế?”
Du Ức tiến thêm hai bước, nói như reo:
“Tôi nghe thầy bảo sau khi công ty đăng bài, thần tượng của tôi sẽ chia sẻ lại bài đó!”
Tinh Thời ở chung ký túc xá với Du Ức, biết rõ thần tượng của cậu ta là Kỳ Trường Dật, liền chúc mừng:
“Không tệ, cậu có cơ hội chung khung hình với thần tượng rồi.”
Du Ức vui vẻ đáp:
“Đúng vậy!”
Hệ thống thì lo lắng:
“Cái gì đến cũng đến. Cậu nói xem, Kỳ Trường Dật liệu có mở ảnh dài ra xem từng người không?”
Tinh Thời thản nhiên:
“Anh ta xem hay không thì có gì khác biệt? Tôi đã lên hot search, ngay cả ba tôi cũng biết rồi.”
Hệ thống thở dài:
“Cũng đúng, nhưng cậu lên hot search đột ngột quá.”
Phù Tu Ninh nghe đến đây thì hơi bất ngờ, nhưng thấy hai người không tiếp tục thảo luận, liền quay sang hỏi Du Ức:
“Thần tượng của cậu là Kỳ Trường Dật?”
Du Ức ở trước mặt anh không dám lỗ mãng, thật thà đáp:
“Đúng ạ.”
Ánh mắt Phù Tu Ninh thoáng lướt qua Tinh Thời, sau đó giữ vẻ bề trên của một ông chủ tốt bụng:
“Kỳ Trường Dật cuối tuần này sẽ tới thành phố Z để roadshow, tôi sẽ nhờ cậu ấy ghé qua công ty gặp các cậu.”
Tinh Thời: “…”
Hệ thống: “…”
Cả hai im lặng vài giây, Tinh Thời nhắn một chữ gọn lỏn cho hệ thống:
“Tra.”
Hệ thống lập tức tra cứu, rồi cay đắng thông báo:
“Chính là bộ phim do ba cậu làm đạo diễn, và Kỳ Trường Dật là nam chính!”
Phù Tu Ninh vẻ mặt bình thản.
Tốt lắm, mọi thứ đến quá thuận lợi.