Cá mặn nổi loạn - Chương 14.1
Cập nhật lúc: 2025-01-13 15:45:02
Lượt xem: 9
Lâm Kha Thành hỏi:
“Cái này mà là -8? Phù Tu Ninh đối xử với cậu ta tốt hơn tôi nhiều!”
Hệ thống đáp:
“Lần trước thực sự là -8.”
Lâm Kha Thành lập tức hiểu ý.
Cái -8 kia được gửi vào lần liên minh thứ hai. Gần đây, hắn bận rộn chuyện lễ kỷ niệm của trường, còn Tinh Thời thì vùi đầu tập luyện, liên minh giữa hai người đã hết hạn ba ngày trước. Nói cách khác, mười ngày trước Tinh Thời là -8, nhưng hiện tại không chắc đã như vậy.
Hắn ra lệnh:
“Liên minh xong lập tức yêu cầu bên kia gửi điểm hảo cảm.”
Dặn dò xong, hắn quay sang Tinh Thời, cười hỏi:
“Đàn em chuẩn bị đến đâu rồi?”
Tinh Thời đáp:
“Rất tốt.”
Lâm Kha Thành nghiêng người tới, đưa tay ra:
“Cố lên nhé, chúc các cậu buổi diễn tập thuận lợi.”
Tinh Thời hiểu ý, đặt nĩa xuống, đưa tay ra bắt.
Hai hệ thống đồng thời khởi động, hoàn tất ký kết hợp đồng.
Tay hai người hơi lơ lửng trên bàn, ngay trước mặt Phù Tu Ninh.
Phù Tu Ninh liếc qua. Đây là lần đầu hắn thấy ký chủ dám liên minh công khai ngay trước mắt mình, và cũng là lần đầu tiên hắn được tận mắt chứng kiến.
Hắn vốn đã biết nghi thức ký kết, tưởng chẳng có gì đặc biệt, nhưng ngay khoảnh khắc đó, hắn cảm nhận được dòng năng lượng lưu chuyển.
Rất nhỏ, nếu không phải từng xử lý qua nhiều ký chủ, hắn tuyệt đối không phát hiện ra.
Mỗi lần nhìn thấy hệ thống rời khỏi ký chủ, hắn đều cảm nhận được một làn sóng năng lượng tương tự.
Nhưng khi hệ thống thi hành hình phạt, hiện tượng này lại không xuất hiện. Hắn từng nghĩ chỉ khi rời đi mới có, hóa ra lúc liên minh cũng vậy.
Chẳng lẽ đây chính là lý do Tinh Thời liên tục liên minh?
Tinh Thời lại tiếp tục hút được một luồng năng lượng nhỏ, hài lòng rút tay về.
Hệ thống nhận được yêu cầu chia sẻ điểm hảo cảm từ đối phương, sau khi xin ý kiến ký chủ thì gửi qua.
Lâm Kha Thành đang bận, không hạ ý thức xuống, liền hỏi hệ thống:
“Bao nhiêu?”
Hệ thống trả lời:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ca-man-noi-loan/chuong-14-1.html.]
“-8.”
Lâm Kha Thành không thể tin:
“Sao có thể?”
Hệ thống đáp:
“Chương trình chia sẻ không thể làm giả, có lẽ… Phù Tu Ninh thấy túi bánh ngọt này chướng mắt, nên mới đưa cho người đáng ghét hơn?”
Lâm Kha Thành không chấp nhận nổi, định bảo Tinh Thời thử đưa thêm một cái nữa xem sao.
Anh ta đẩy toàn bộ bánh ngọt qua trước mặt Tinh Thời:
“Buổi diễn tập đầu tiên, tôi bận rất nhiều việc. Các cậu vừa ăn vừa nói chuyện nhé.”
Tinh Thời cười cảm ơn. Thấy đối phương nháy mắt ra hiệu rồi chỉ về phía Phù Tu Ninh, cậu nhớ tới giấc mộng làm nghệ sĩ của Lâm Kha Thành, liền hiểu ý, lấy một miếng bánh đưa qua:
“Ông chủ, ăn không?”
Phù Tu Ninh vừa suy nghĩ về chuyện năng lượng, vừa nhìn qua cậu.
Tinh Thời cười tươi, đưa miếng bánh lên trước một chút.
Phù Tu Ninh nhận lấy, quan sát cậu, tìm chuyện nói:
“Chương trình của các cậu ở vị trí thứ mấy?”
Tinh Thời đáp:
“Ở giữa.”
Phù Tu Ninh hỏi tiếp:
“Không để các cậu diễn cuối à?”
Tinh Thời lắc đầu giải thích:
“Hội trưởng ban đầu cũng tính vậy, nhưng sau nghĩ lại thấy nhóm thực tập sinh này, trừ tôi ra, đều không phải sinh viên trong trường, để cuối không hợp lắm. Họ quyết định sắp xếp ở giữa, để chương trình có cao trào liên tục.”
Phù Tu Ninh khẽ “ừ” một tiếng, không mấy bận tâm.
Hắn nghĩ: Việc Tinh Thời liên minh hẳn là để hút dòng năng lượng này, nếu không, chẳng có lý do gì phải liên minh mỗi tuần.
Vậy bây giờ Tinh Thời chỉ đang thử nghiệm, hay đã thực sự tìm ra được gì rồi?
[Tít tít]
[Điểm hảo cảm hiện tại: -7]
Tinh Thời đang định lấy nĩa xiên miếng trái cây, động tác khựng lại, ngẩng lên nhìn Phù Tu Ninh.
Phù Tu Ninh mặt không đổi sắc, quay sang nhìn sân khấu, đặt miếng bánh ngọt xuống bàn.