Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cá mặn nổi loạn - Chương 10.3

Cập nhật lúc: 2025-01-06 17:34:00
Lượt xem: 25

Tinh Thời yêu cầu hệ thống tiếp tục cung cấp thông tin về thời đại học, cho đến sự kiện mới nhất: vụ ám sát của Triệu Kiện Bách.

Trước đó, là vụ nữ sinh cực đoan bám theo anh ta ra tận ngoài trường, cả hai cùng gặp tai nạn xe, cô gái trở thành người thực vật.

Dữ liệu lấy góc nhìn của Phù Tu Ninh làm trọng tâm, đơn giản hóa bằng những mô tả ngắn gọn, không thể hiện được suy nghĩ của bên còn lại. Nhưng Tinh Thời đã có một suy đoán.

Cậu hỏi:

“Cậu nói nhiệm vụ quyến rũ này bắt đầu từ khi nào?”

Hệ thống:

“Năm năm trước.”

Tinh Thời im lặng.

Phù Tu Ninh hiện là sinh viên năm ba. Năm năm trước... chính là học kỳ hai năm lớp 10.

Sau vài giây, cậu mới lên tiếng:

“Các cậu nói anh ta mắc hội chứng phản xã hội à?”

Hệ thống quả quyết:

“Đúng vậy.”

Tinh Thời kéo hồ sơ về học kỳ đầu năm lớp 10, hỏi thẳng:

“Căn cứ vào đâu?”

Hệ thống giải thích:

“Chủ hệ thống dự đoán anh ta sẽ mắc hội chứng phản xã hội trong tương lai, nên muốn can thiệp ngay từ khi anh ta còn niên thiếu.”

Tinh Thời cười nhạt, đầy châm biếm:

“Liệu có khả năng dự đoán của hệ thống chủ vốn cũng nằm trong dòng chảy định mệnh, chính sự can thiệp của các người mới khiến anh ta phản xã hội không?”

Hệ thống thở dài:

“Khi đến đây, chúng tôi phải xem qua hồ sơ của Phù Tu Ninh. Lúc đó tôi cũng đã có ý nghĩ này, nhưng chuyện đã đến nước này rồi, chúng tôi chỉ có thể cố gắng cứu vớt anh ta.”

Tinh Thời thầm nghĩ: Cứu vớt? Giống săn b.ắ.n thì có.

Nhưng thôi, bất kể lý do là gì, thật hay giả, cậu đều phải phá hủy hệ thống.

Chỉ có điều, lần này không phải là vấn đề “gọi ba” nữa. Phù Tu Ninh phải gọi cậu là ba ruột.

Ý thức của cậu rời khỏi không gian trong não, không chút chân thành nói:

“Được rồi, cố lên.”

Hôm sau là cuối tuần, trường Tinh Thời được nghỉ, nhưng công ty thì không.

Cường độ huấn luyện của thực tập sinh rất cao, ngày nghỉ rất ít. Những người đi học như Tinh Thời buộc phải có mặt tại công ty vào thứ bảy và chủ nhật.

Thỉnh thoảng thực tập sinh toàn thời gian được nghỉ một ngày, nhưng số người thực sự nghỉ không nhiều. Ai cũng muốn được ra mắt, ai cũng cố gắng luyện tập hết mình.

Tinh Thời ở công ty suốt hai ngày, đến tối chủ nhật thì được anh em trong nhóm trả bữa ăn.

Sau đó, lại là những ngày vừa học vừa tập luyện. Đến thứ sáu, cậu gặp Phù Tu Ninh ở trường.

Phù Tu Ninh lái xe qua, thấy cậu liền dừng lại, hỏi:

“Đi đâu đấy?”

Tinh Thời đáp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ca-man-noi-loan/chuong-10-3.html.]

“Cổng Nam.”

Phù Tu Ninh ra hiệu cậu lên xe, rồi tiếp tục lái:

“Đi làm gì?”

Tinh Thời đáp:

“Hẹn gặp đàn anh Lâm.”

Phù Tu Ninh tưởng cậu lại đi lấy đồ ăn, nhưng nghe vậy liền liếc nhìn cậu:

“Không phải tôi đã bảo hạn chế tiếp xúc với cậu ta sao?”

Tinh Thời giải thích:

“Anh ấy nhất quyết muốn mời cơm, nói nếu không mời thì áy náy, nên tôi đồng ý. Tôi chỉ đi ăn thôi, không bàn sâu gì cả.”

Phù Tu Ninh biết cậu thông minh, gật đầu đồng ý.

Hệ thống háo hức chờ đợi một lúc rồi hỏi:

“Sao Điểm hảo cảm không động đậy gì? Hôm nay cậu mặc không đẹp à?”

Tinh Thời nhàn nhạt đáp:

“Chứng tỏ giá trị bình thường của tôi trong mắt anh ta chính là -8.”

Hệ thống suy nghĩ một chút:

“Cũng đúng, dù sao thì yêu mà không tự biết, vượt qua giai đoạn này là ổn thôi.”

Tinh Thời lướt qua chủ đề, dặn dò:

“Tìm cho tôi ít thông tin, tôi định thử thăm dò Lâm Kha Thành.”

Phù Tu Ninh:

“?”

Đây là “không bàn sâu” mà cậu nói à?

Hai người trò chuyện vài câu thì đã đến gần Cổng Nam.

Lâm Kha Thành vừa tới không lâu. Không mời được Phù Tu Ninh, anh ta tính trước tiên xây dựng mối quan hệ với Tinh Thời.

Ai ngờ may mắn thế nào, Tinh Thời lại được chính Phù Tu Ninh đưa đến.

Lâm Kha Thành lập tức nở nụ cười, tiến lên định bắt chuyện vài câu, tốt nhất là khiến Phù Tu Ninh cùng đi ăn với họ.

Nhưng ngay khoảnh khắc đó, một âm báo vang lên trong não.

[Tít tít]

[Điểm hảo cảm hiện tại: -5]

Lâm Kha Thành:

“!!!”

Hệ thống của anh ta:

“!!!”

Mất nửa năm mới khó khăn tăng được 1 điểm, giờ thì một bước về vạch xuất phát.

Cả người lẫn hệ thống lập tức rạn nứt:

“Tại sao?!”

Loading...