Cả Gia Đình Trung Lương Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Cứu Cả Nhà - Chương 91: Muốn năm gian cửa hàng

Cập nhật lúc: 2025-09-02 02:22:45
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nếu ngươi tìm nước, sẽ tặng ngươi một gian cửa hàng!" Tiểu Béo buột miệng .

"Cửa hàng gì, cửa hàng ở , kinh doanh gì?" Tang Ninh lập tức hỏi.

Nàng là con cá nhỏ chẳng hiểu gì, nhỡ là một cái bẫy thì !

"Dãy phố , từ phía Tây đếm sang mấy chục gian cửa hàng đều là của , năm gian vì ăn thua lỗ nên đóng cửa, ngươi gian nào thì tự chọn!"

Tiểu Béo cũng dứt khoát, quanh co lòng vòng, trực tiếp chỉ một dãy cửa hàng với nàng.

"Tốt! Đây là đó! Các lão gia, các vị phụ lão xung quanh hãy chứng cho !" Tang Ninh vỗ bàn, hướng về đám đông xung quanh hô lên.

đáp lời: "Người nhà họ Hoắc cứ yên tâm! Lời lão gia Từ là lời vàng ngọc! Ngươi hãy mau tìm nước !"

Ối, Tang Ninh bắt đầu nhận Tiểu Béo.

Người hình như còn khá giữ chữ tín?

"Chát!"

Tiểu Béo cũng dùng sức vỗ mạnh xuống bàn một cái.

Bàn tay mập mạp của kiểm soát lực, mắt cũng để ý, lập tức đổ bát mì sợi.

Nước sốt b.ắ.n tung tóe khắp , khắp mặt.

Tang Ninh: "..."

Mọi : "..."

Chủ quán vội vàng lấy khăn đến lau cho .

Tiểu Béo giật lấy khăn, gạt sang một bên, chỉ Tang Ninh đầy khí thế: "Ngươi đừng coi thường hán tử Tây Bắc chúng !

Đừng chỉ là một gian cửa hàng cỏn con, nếu ngươi tìm nước, ngươi chính là ân nhân cứu mạng của thể bách tính Lương Châu, ngươi bảo khấu đầu gọi cha cũng !"

Chà!

Lại gọi cha ư?

Người ở đây quen gọi khác là cha ?

"Nếu ngươi tìm nước, cũng cần đến cổng thành khấu đầu, bổn lão gia sẽ dẫn đến đích phá nhà ngươi! Hừ!"

Tiểu Béo vung tay ném bạc xuống, chắp tay lưng, ưỡn cái bụng béo, một lấm lem nhưng vẫn oai vệ bỏ .

"Nếu ngươi tìm nước, lão gia Từ thật sự sẽ dẫn đến phá nhà ngươi, lời đùa ."

Chủ quán thương hại Tang Ninh một cái.

"Không đùa thì thôi."

Nhìn Tang Ninh vẻ mặt thèm để ý, chủ quán bất lực lắc đầu.

Gà Mái Leo Núi

Đại nhân quận thủ còn dẫn tìm hơn một tháng , cũng thấy bóng dáng nước .

Người kinh thành mới đến , còn quen hết thành Lương Châu dám lớn tiếng khoác lác như .

Ai mà tin cho !

Thời gian trôi vút, nhanh đến sáng ngày thứ ba.

Những ngọn núi ở phía xa lột bỏ tấm áo đen, lộ một màu xanh biếc.

Hoắc Tĩnh Nhã mở cửa sân, lập tức đội hình hùng hậu bên ngoài cho sợ hãi.

Trong thoáng chốc, nàng cứ ngỡ thấy cảnh tượng Hầu phủ tịch biên khi xưa.

Cảnh tượng đó để một bóng ma tâm lý thể xóa nhòa trong lòng nàng.

Nàng kinh hãi thét lên một tiếng, sắc mặt trắng bệch.

"Sao ? Chẳng lẽ các ngươi tìm nguồn nước?" Sắc mặt Bạch Nghĩa vô cùng khó coi.

Hắn nguyên do.

Hai ngày nay, hành tung của nhà họ Hoắc vẫn luôn phái theo dõi.

Tang Ninh căn bản hề tìm nước, hoặc là ở nhà, hoặc là dạo quanh trong thành.

Nàng dựa cái gì mà tìm nước, dựa mơ mộng ?

Hơn nữa, phương pháp lọc nước mà nàng dạy căn bản hiệu quả đến thế!

Nước bùn vàng đúng là thể lọc nước trong, nhưng mất hai canh giờ mới lọc một gáo, tốn bao nhiêu bông vải và công sức, đúng là quá phiền phức.

Hắn nghi ngờ Tang Ninh đang lừa .

Có tiếng bánh xe lăn truyền đến.

Phía Hoắc Tĩnh Nhã, thiếu niên với dung mạo lạnh lùng chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt .

Đây là đầu tiên Hoắc Trường An chính thức xuất hiện mặt .

Bạch Nghĩa vẫn luôn cho rằng, vị Tứ công tử duy nhất còn của Hoắc gia nghiền nát xương sống, rơi xuống bùn lầy.

Cho nên chuyện mới để nữ nhân , chủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-gia-dinh-trung-luong-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-cuu-ca-nha/chuong-91-muon-nam-gian-cua-hang.html.]

Thế nhưng, thiếu niên đón ánh bình minh đến, đôi mắt thần, dù tàn phế nhưng một chút bệnh tật, dù mặt hủy hoại nhưng vẻ ti tiện.

Toàn như cây trúc xanh sừng sững núi biếc, cương trực bất khuất, hề cong gãy.

Bạch Nghĩa thậm chí còn cảm thấy, thể dậy ngay lập tức.

"Xin , nương tử của còn tỉnh, chư vị đến quá sớm ."

Đám mặt, quận thủ, huyện lệnh, Tô tướng quân, Nguyệt Bất Viên, Tiểu Béo Từ Ngũ Đức, cùng một đám lớn quan sai, thôn dân, đông nghịt một mảng.

Trông hệt như cảnh tịch biên nhà cửa .

Đôi mắt hẹp dài, lóe lên một tia lãnh quang đầy sát khí.

"Giờ mà còn ngủ ?" Từ Ngũ Đức "chậc chậc" hai tiếng.

Chồng dậy , vợ mà dậy, quá lười biếng!

"Nếu là vợ , sớm bỏ!"

"Đó là vợ ." Hoắc Trường An châm biếm.

"Nương tử của giống , nàng quý giá hơn bất cứ ai, dù tính mạng của cả thành bách tính đều đặt lên nàng, ngủ đủ ăn no mới tinh thần dẫn các ngươi tìm nước, chư vị hãy đợi một lát, còn lâu mới hết ba ngày, đến khi mặt trời lặn cũng muộn."

Từ Ngũ Đức dám tin: "Ngươi để quận thủ đại nhân, Tô tướng quân và huyện lệnh đại nhân ở đây chờ một phạm nhân ?"

Đôi mắt thiếu niên khẽ nheo , trở bình thường.

Ha!

Toàn bộ quan viên Lương Châu đều bó tay chịu trói trong việc tìm nước, đặt bộ hy vọng lên một phạm nhân, lẽ cũng là đầu tiên trong lịch sử.

Mà còn dám miệng.

Hắn Từ Ngũ Đức lãnh đạm hỏi: "Ngươi là vị đại nhân nào?"

"Ta là... là thương hộ lớn nhất thành Lương Châu, Từ Ngũ Đức!"

"Ồ, lão gia Tiểu Béo."

Lão gia Tiểu Béo...

Mọi về phía Từ Ngũ Đức, biểu cảm kinh ngạc, càng kinh ngạc hơn là, Từ Ngũ Đức những tức giận, mà còn chút đắc ý.

Chuyện gì thế ?

Mắng béo mà còn vui ?

"Nếu lão gia Tiểu Béo thật sự vì bách tính và các đại nhân mà sốt ruột, hãy thành tâm thành ý giải quyết vấn đề cho họ.

Nương tử của cũng là tiểu thư khuê các xuất , quen sống phú quý , một gian cửa hàng trống rỗng đáng tiền lẽ nàng để mắt tới, nếu đưa năm gian, lẽ nàng sẽ lập tức dậy dẫn các ngươi đến chỗ nguồn nước."

Năm gian cửa hàng!

Sao cướp luôn !

Hắn quan , dựa cái gì mà bách tính lấy những thứ thưởng cho Hoắc gia.

Từ Ngũ Đức vẫn tỏ vẻ đầy nghĩa khí.

"Nếu nương tử ngươi thật sự thể dẫn chúng tìm thấy nước, vì bách tính, hy sinh năm gian cửa hàng thì ?"

Hoắc Trường An lạnh.

Tên béo lợn c.h.ế.t tiệt ỷ Tang Ninh hiểu chuyện, giở trò gian xảo, tay hùng.

Hôm nay nhất định khiến chảy máu!

"Hoắc gia mang mang tội, danh nghĩa thể cửa hàng. Tuy nhiên, thể chỉ ký kết quyền sử dụng. Quận thủ đại nhân, quyền hạn ?"

Ánh mắt Bạch Nghĩa kinh ngạc.

Không ngờ một công tử nhà Hầu phủ phú quý như điều .

, luật pháp quy định, phạm nhân tịch biên tài sản, khi mãn hạn tù, danh nghĩa thể nhà cửa, cửa hàng, nếu cũng sẽ sung công ngay lập tức.

luật pháp quy định rõ ràng, thể sở hữu quyền sử dụng cửa hàng.

Do đó, trong trường hợp , là thể , hơn nữa tiền lệ từ .

"Có." Bạch Nghĩa .

Sắc mặt Từ Ngũ Đức lập tức đổi.

Hắn đương nhiên , nhưng... ngờ tên phế nhân hiểu!

"Tốt! Chúng tham lam, năm gian cửa hàng, năm năm quyền sử dụng!" Hoắc Trường An cho phép phản bác.

"Không !" Từ Ngũ Đức hét lớn.

Hoắc Trường An như : "Sao ? Vừa nãy còn tặng nương tử của năm gian cửa hàng, bây giờ cửa hàng vẫn là của , chúng chỉ quyền sử dụng năm gian cửa hàng trong năm năm mà đồng ý? Chẳng lẽ lão gia Tiểu Béo lừa gạt nương tử của ?

Miệng thì hô vì bách tính mà xuất tiền xuất sức, thực chất chỉ là lừa gạt chúng , lừa gạt bách tính, một đồng cũng bỏ danh tiếng?"

Đừng tưởng nhiều sách là !

Hắn là thích truy cứu đến cùng.

Trước đây kể chuyện sư phụ giảng về chuyện , nhất quyết rõ thật giả, vì thế chạy đến nhà tội thần sách...

Loading...