Cả Gia Đình Đại Tướng Chết Trận, Kinh Thành Chờ Ta Huỷ Hôn - Chương 303: Ngươi muốn kháng chỉ?
Cập nhật lúc: 2025-08-11 07:28:43
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không còn lấy cớ đưa tới nhị phòng, tam phòng nữa, thẳng là đưa đến chùa Ngọa Phật.
Ấy là thì đến c.h.ế.t mới thể về!
Phương quản sự kinh hồn bạt vía, vội cúi đầu thấp giọng:
“Dạ, lão nô sẽ rõ với Mạnh Dương, chỉ là bên phía Hoàng thượng…”
“Chuyện đó ngươi cần quản,Ta chủ ý.”
Hai ngày kế tiếp, Yến Trừng cáo bệnh triều.
Hoàng đế tìm , cũng đành bó tay thể mở miệng.
Đến mồng sáu tháng hai, ngày lành tháng , cưới gả đại cát.
Từ sáng sớm, phủ họ Tào rộn ràng bận rộn. Lão phu nhân đích sắp xếp trong ngoài, tinh thần đặc biệt phấn chấn.
Tước Linh gương đồng, trong lòng vẫn còn thấp thỏm. Sở Nhược Yên bên chuyện với nàng một hồi, liền thấy Sở Tĩnh vịn eo bước :
“Cô mẫu đến ! Mau, bên mời !”
Nàng vội nhường chỗ, Sở Tĩnh nha dìu đến, trông thấy nữ nhi điểm phấn trang điểm xinh , hốc mắt liền đỏ hoe.
“Nương! Yên lành thế gì chứ!” Tước Linh cuống quýt quỳ xuống bên chân bà, Sở Tĩnh lấy khăn tay chấm nhẹ nơi khóe mắt:
“Không gì, nương chỉ là nghĩ đến… Linh nhi của nương cũng sắp xuất giá …”
Hồi tưởng năm xưa: phủ Thừa Ân hầu, Tước Quý, Trương Cát, lão phu nhân họ Tước… tất cả như cảnh cũ trong mộng.
Tước Linh cũng thấy sống mũi cay cay:
“Nương, đều nhờ phụ và tổ mẫu che chở, chúng mới hôm nay… Chỉ tiếc, tiếc là phụ vẫn tỉnh , thể tận mắt thấy con xuất giá…”
Nói , lệ trào như suối.
Hỉ nương giật , Sở Nhược Yên vội đưa khăn cho nàng:
“Biểu tỷ, đại hỷ chi ngày đừng chứ, coi chừng hỏng cả trang dung!”
Tước Linh hít mũi gật đầu, Sở Tĩnh nắm tay nàng khẽ dỗ:
“Được Linh nhi, đừng nữa. Nếu phụ con còn sống, cũng nhất định con hân hoan vui vẻ xuất giá… Không nữa, nào, để nương chải tóc cho con.”
Tước Linh vội khuyên:
“Nương, thể tiện, để phu nhân phúc chải giúp ?”
Song Sở Tĩnh nhất quyết:
“Con cả đời chỉ xuất giá một , nương thể thiên vị khác. Nào, đây.”
Tước Linh cảm động khấu đầu đồng ý, Sở Nhược Yên cảm thấy n.g.ự.c bức bối, liền nhân lúc ngoài hít thở.
“Cô nương, ? Lão nô thấy dạo gần đây luôn khỏe, cần mời đại phu chẩn trị một phen?” Chu ma ma lo lắng hỏi.
Sở Nhược Yên ôm ngực, nghỉ một lát mới đáp:
“Về hãy … Ta cũng cảm thấy mấy nay lạ lạ, lúc nào cũng mỏi mệt, còn buồn nôn nữa…”
“Buồn nôn?”
Chu ma ma chau mày định hỏi tiếp, thì tiếng pháo nổ vang rền đội đón dâu đến !
Tạ Tri Châu cưỡi ngựa cao lớn, khoác hỉ bào đỏ rực, còn rạng rỡ hơn cả ngày đăng khoa Thám hoa lang.
Chỉ thấy đón Tước Linh từ tay Sở Tĩnh, nhẹ nhàng dìu nàng lên kiệu hoa…
Đoàn rước dâu đến tận phủ Nam Bình bá, đến lúc lễ thành, Sở Nhược Yên mới thở phào một .
Dù mấy ngày , việc hôn sự của nhị với biểu ca Hoài An liên tục trắc trở, nàng cũng thấp thỏm lo hôm nay xảy chuyện tương tự.
May , sự hanh thông.
lúc , Ngọc Lộ vội vã chạy tới:
“Cô nương, Nhị cô nương họ Vinh đến, chuyện mười phần khẩn cấp gặp !”
“Nhị cô nương họ Vinh?” Sở Nhược Yên sững mới nhớ là Vinh Tố, liền hỏi:
“Nàng là chuyện gì?”
“Chưa kịp , hiện đang ở tiền viện, bảo rằng đông tai tạp tiện rõ!”
Sở Nhược Yên thấy nàng nghiêm túc như , vội với Tạ Dao Chi một tiếng lập tức ngoài.
Ngoài viện phủ Nam Bình bá.
Vinh Tố đang nắm khăn tay, tới lui. Thấy nàng đến, lập tức chạy đến:
“Trường Lạc huyện chủ! Người , Hoàng thượng ý ban cho Yến tam ca ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-gia-dinh-dai-tuong-chet-tran-kinh-thanh-cho-ta-huy-hon/chuong-303-nguoi-muon-khang-chi.html.]
Sở Nhược Yên kinh hãi, Ngọc Lộ trừng mắt:
“Nhị cô nương chớ ăn hàm hồ! Tốt lành Hoàng thượng ban cho Thủ phụ gia?”
Vinh Tố vội đáp:
“Là thật đấy! Vài hôm phụ bóng gió hỏi , nhưng hiểu rõ. Đến sáng nay buổi thiết triều, ông hỏi thẳng, liệu còn tình ý với Yến gia… Còn đó là ý chỉ của Hoàng thượng, chỉ cần gật đầu, Hoàng thượng sẽ theo lễ ban hôn như với Thượng thư Đậu gia, để Yến tam ca cưới bình thê, ngang vai ngang vế với !”
Bình thê? Ngang vai ngang vế?
Sở Nhược Yên nhất thời hiểu, khi ngẫm mới rõ, trong lòng dấy lên cảm giác nực :
“Quốc sự đủ cho Hoàng thượng bận ? Cớ gì còn nhúng tay chuyện gia thất của thần tử?”
Lời dứt, chợt một giọng cao cao tại thượng vang lên:
“Trường Lạc to gan! Dám phỉ báng phụ hoàng! Người , tát miệng nàng cho bản cung!”
Quay đầu , thấy Công chúa Gia Huệ dẫn theo Cố Phi Yến và vài vị quý nữ đến, cách đó xa.
Sở Nhược Yên cau mày, Vinh Tố vội chắn phía :
“Công chúa hiểu lầm , Trường Lạc huyện chủ hề phỉ báng Hoàng thượng, chỉ là cùng thần nữ trò chuyện dăm câu kỳ sự thôi.”
Gia Huệ công chúa nhướn mày lạnh:
“Vậy ? Vinh Tố, bản cung nhớ ngươi vốn ái mộ Thủ phụ cơ mà? Giờ giúp tình địch đỡ ?”
Vinh Tố Sở Nhược Yên, khẽ lắc đầu, đầy chua xót:
“Công chúa quá lời . Dù Vinh Tố cảm mến Thủ phụ đến , nhưng lòng chỉ huyện chủ, cưỡng cầu cũng chẳng . Vinh Tố… buông bỏ …”
Lời , Cố Phi Yến bên cạnh cúi đầu thấp hơn.
Gia Huệ công chúa khẩy:
“Giờ do ngươi quyết định nữa! Phụ hoàng định ý, ngươi cửa chỉ là chuyện sớm muộn!” Rồi sang Sở Nhược Yên, vênh váo mỉa mai:
“Thế nào? Mùi vị mới thế dễ chịu chứ? Bản cung còn thể cho ngươi , chỉ Vinh Tố, cả thứ nữ nhà Tả Thượng thư, nữ nhi nhà phu nhân Bảo Hưng bá… tất cả đều sẽ gả cho Yến Trừng ! Ai bảo ngươi bất hiếu với Thái phu nhân, để bà cáo trạng Hoàng thượng!”
Sở Nhược Yên khẽ khinh miệt, chẳng rõ nên chê nàng ngu ngốc.
Vài câu tự bán đồng bọn!
“Nếu thật như công chúa , Trường Lạc chỉ thể…”
Chưa dứt lời, một thanh âm rõ ràng trầm lạnh vang lên:
“Không thể.”
Sở Nhược Yên giật , ngoảnh thì thấy Yến Trừng khoác tử bào, bước nhanh đến, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng.
Nàng định lên tiếng, nhưng bụng cuộn lên, nôn nao chịu nổi.
Chỉ đành mím môi, cố nén.
Lúc , động tĩnh nơi đây quá lớn, bàn tiệc trong viện ít dậy xem.
Gia Huệ công chúa trông thấy hai tay nắm tay, trong lòng càng thêm phẫn hận, lớn tiếng:
“Yến Thủ phụ, phụ hoàng hạ thánh chỉ, ngươi chẳng lẽ vì một nữ nhân mà kháng chỉ?!”
Ánh mắt Yến Trừng lướt qua nàng, tràn ngập khinh miệt. lúc , một từ đám đông bước là Cố Dự, chủ hôn cho Tạ Tri Sở và Tước Linh hôm nay.
Chỉ y cất giọng sang sảng:
“Thủ phụ tất hạng kháng chỉ… Chỉ là hôm nay là ngày đại hỷ của Thám hoa và cô nương họ Tước, Công chúa chi bằng về uống rượu mừng ?”
Gia Huệ khẩy, đột nhiên đẩy Vinh Tố .
Vinh Tố loạng choạng đẩy giữa sân, nàng lớn:
“Cố đại nhân, rượu mừng tất nhiên uống! Chỉ là bản cung thật tò mò, bao giờ mới uống rượu cưới của Thủ phụ và Nhị cô nương họ Vinh đây?”
Sự tình càng lúc càng ầm ĩ, Cố Dự đành thấp giọng khuyên:
“Thủ phụ, là ngài một lời ?”
Nam Bình bá cũng gật đầu:
“Phải đó, Thủ phụ, cưới vợ nạp vốn là việc hỉ sự, chi bằng…”
Lời còn dứt, chợt Yến Trừng lãnh đạm cất lời:
“Không cưới, nạp.”
Gia Huệ công chúa cả mừng:
“Vậy là ngươi kháng chỉ?!”
Ánh mắt Yến Trừng lạnh băng quét tới, khiến Gia Huệ lạnh sống lưng. lúc , Doãn Thuận từ ngoài chạy .
“Hoàng thượng chỉ, truyền Thủ phụ và Trường Lạc huyện chủ lập tức yết kiến, chậm trễ!”