Cá chép nhỏ đầu bếp - Chương 60: --- Chuột Trù Vết Chỉ Tìm Nguồn
Cập nhật lúc: 2025-11-23 03:44:00
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Việc Vương Cát An đột ngột tự sát, tựa như một gáo nước lạnh tạt thẳng chảo dầu đang sôi, tuy tạm thời dập tắt cơn phẫn nộ trong nội bộ Đông Cung khi âm mưu độc địa vạch trần, nhưng cũng để một sự tĩnh mịch ngổn ngang và một màn sương mù càng thêm thăm thẳm.
Ánh nến trong điện chập chờn, rọi lên gương mặt Tiêu Cảnh, tuy vẫn còn xanh xao nhưng còn vẻ hôn mê, ánh mắt trở sự sắc bén và lạnh lùng thường lệ, tựa hồ thể xuyên thấu khó khăn mắt.
“C.h.ế.t , nghĩa là manh mối cũng đứt đoạn.” Giọng bình tĩnh, nhưng mang theo sự quyết đoán thể nghi ngờ, ngón tay khẽ chạm chiếc chăn gấm, “Thường thì những thứ c.h.ế.t vô tình để , còn đáng tin cậy hơn cả lời sống dày công thêu dệt. Cho cô điều tra rõ ràng! Phòng trực ban của Vương Cát An ở Thái Y Thự, tư trạch của , cho đến bất cứ ngóc ngách nào thường lui tới, lục soát từng tấc một! Bất cứ điều gì bất thường dù nhỏ nhất, bất cứ manh mối nào thể , đều bỏ sót!”
Mèo con Kute
Mệnh lệnh tức khắc ban . Những tay hảo thủ tinh thông điều tra, kiểm tra dấu vết và phá giải cơ quan bậc nhất trong “Ảnh Vệ” bí mật phái . Mục tiêu hàng đầu chính là căn phòng trực ban nhỏ hẹp, sơ sài tại Thái Y Thự. Nơi tấp nập, Vương Cát An nhân vật cốt cán, đồ đạc trong phòng trực ban đơn giản, nội thất cũ kỹ, sách y bàn cũng là loại thông thường, cuộc lục soát ban đầu dường như thu hoạch gì.
Tuy nhiên, Ảnh Vệ thi hành nhiệm vụ sự kiên nhẫn và nhạy bén vượt xa thường. Y chỉ giới hạn ở việc lật tung thứ, mà như thể đang chải từng sợi tóc, cẩn thận gõ từng viên gạch lát sàn, lắng tiếng vọng để phán đoán xem rỗng ; sờ từng tấm ván tường, kiểm tra xem dấu hiệu lung lay nào ; thậm chí còn thăm dò từng mối mộng, từng vết nứt nhỏ nhất của chiếc giường gỗ cũ kỹ .
Thời gian trôi qua từng chút một, ngay lúc gần như định rằng nơi gì bí mật, thì ngón tay y khi vuốt ve mặt của tấm ván giường nhiều , chạm một chỗ lồi lên vô cùng nhỏ, cảm giác khác hẳn với vân gỗ xung quanh.
Trong lòng khẽ động, y nín thở, lấy một lưỡi d.a.o mỏng như cánh ve sầu chuyên dụng, cẩn thận đưa mũi d.a.o khe hở gần như thể thấy, bằng sự kiểm soát lực tinh vi, khẽ cạy một cái.
Chỉ một tiếng “cách” nhỏ gần như thể thấy, một tấm gỗ mỏng ngụy trang cực kỳ khéo léo, hòa màu sắc và vân gỗ của ván giường, rơi xuống, để lộ một ngăn bí mật dài hẹp khéo léo tận dụng độ dày của ván giường!
Ngăn bí mật lớn, bên trong chỉ lặng lẽ hai thứ: một xấp giấy cũ kỹ vò nát trải phẳng nhiều , mép giấy còn sót dấu vết xé rách, dường như là một phần của bức thư nào đó; và một tấm phiếu cầm đồ cũ, đóng dấu son đỏ, giấy thô ráp.
Trái tim Ảnh Vệ đập mạnh mẽ và trầm . Y cẩn thận dùng ngón tay đeo găng lấy hai vật phẩm , đặt túi chống ẩm chuyên dụng, đó khôi phục ngăn bí mật về nguyên trạng, xóa dấu vết, lặng lẽ rời như từng ai đến.
Chứng cứ khẩn cấp đưa Đông Cung, trình lên long sàng của Tiêu Cảnh.
Đầu tiên, những mảnh thư vỡ kiểm tra kỹ lưỡng. Giấy là loại phổ biến thị trường, gì đặc biệt, nhưng chữ đó vội vàng và nguệch ngoạc, như thể đang chịu áp lực lớn, nội dung rời rạc, đầy những ám ngữ đáng lo ngại:
“…‘hàng’ nhận… nhất định cẩn trọng… ‘khoản’ chia ba thanh toán… ‘bệnh’ nhẹ nặng, cần nắm bắt đúng mực, vặn… mong ngươi ghi nhớ trong lòng, chớ phụ thác… nếu … ‘bệnh tình’ của con ngươi, e khó mà yên …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-chep-nho-dau-bep/chuong-60-chuot-tru-vet-chi-tim-nguon.html.]
Những từ ngữ đứt đoạn , “hàng” thể chỉ là “Thực Tâm Tán” chí mạng , “khoản” là thù lao, “bệnh” ngụ ý mức độ bệnh tình của Thái t.ử cần kiểm soát, còn “bệnh tình của con ngươi” là lời đe dọa trắng trợn đến tính mạng con cái. Điều gần như xác thực những suy đoán đó và phát hiện của Tô Niệm An.
Sự đột phá quan trọng hơn ở nét chữ. Trong đội ngũ Ảnh Vệ cũng chuyên gia tinh thông thuật giám định bút tích. Họ so sánh cực kỳ tỉ mỉ nét chữ mảnh giấy với các mẫu chữ hàng ngày của hàng chục quan viên, mưu sĩ khả năng liên quan đến Tô Viễn Đạo trong triều, thu thập qua nhiều kênh bí mật.
Sau quá trình so sánh và phân tích lâu dài và nghiêm ngặt, kết luận cuối cùng đưa : nét chữ nguệch ngoạc nhưng đặc trưng mảnh giấy, với thói quen hàng ngày của một mưu sĩ tâm phúc cực kỳ Tô Viễn Đạo, Thị lang Lại bộ, tin cậy và thường xuyên xử lý công văn cơ mật cho y – Thôi, sự tương đồng cao về cách khởi bút, kết bút, cách liên kết đơn giản các bộ thủ đặc trưng, và khí vận tổng thể trong kết cấu chữ!
Mặc dù đối phương rõ ràng cố ý sửa đổi một vài nét bút để che đậy, nhưng sự định hình động lực chữ mà một hình thành qua nhiều năm tháng, những đặc trưng cốt lõi của nó khó đổi .
Phát hiện , khiến trong mắt Tiêu Cảnh đột nhiên ngưng tụ một tia hàn quang đáng sợ! Tuy do Tô Viễn Đạo đích , nhưng mưu sĩ họ Thôi là tâm phúc tuyệt đối của y, gần như hình bóng của y. Nét chữ của xuất hiện mật thư gửi Vương Cát An, sự chỉ dẫn của nó còn là suy đoán nữa, mà gần như là bằng chứng xác thực!
Sau đó, tấm phiếu cầm đồ đặt đèn xem xét kỹ lưỡng. Vật phẩm cầm cố ghi là một khối “ngọc bội khắc văn chi trắng xanh”, thời hạn cầm đồ sáu tháng, hiệu cầm đồ là một tiệm tên “Hằng Xương Đường” ở Tây Thị, tiền quá cao, nhưng ngày tháng trùng khớp ngay khi Ảnh Vệ điều tra Vương Cát An nhận khoản tiền khả nghi .
“Hằng Xương Đường…” Ngón tay thon dài của Tiêu Cảnh khẽ gõ nhẹ mép tấm phiếu cầm đồ, ánh mắt sâu thẳm, “Gia cảnh Vương Cát An túng quẫn, nợ nần cờ b.ạ.c chồng chất, con nhỏ bệnh nặng, bất đắc dĩ cầm cố ngọc bội gia truyền để đổi lấy bạc cứu cấp, cũng hợp tình hợp lý. Thế nhưng, bản tính cẩn trọng đa nghi, cất giấu tấm phiếu cầm đồ cùng với mảnh mật thư quan trọng như ngăn bí mật… Phúc Thuận, ngươi nghĩ ?”
Phúc Thuận suy ngẫm một lát, cúi đáp: “Điện hạ minh. Lão nô cho rằng, cả hai khả năng đều thể. Hoặc là ngọc bội ý nghĩa đặc biệt đối với y, mong rằng ngày thể chuộc ; hoặc là… ‘Hằng Xương Đường’ , bản nó đơn giản như bề ngoài, lẽ cũng là một trong những cứ điểm liên lạc, giao dịch của đối phương. Vương Cát An cất giữ nó cùng mật thư, e là chuẩn hậu thủ, hoặc cảm thấy tấm phiếu cũng liên quan mật thiết.”
“Tra!” Tiêu Cảnh ngắn gọn, dứt khoát, “Âm thầm điều tra rõ ràng ngọn nguồn của Hằng Xương Đường , bối cảnh, chưởng quỹ, tiểu nhị, khách quen hàng ngày, tất cả đều điều tra kỹ lưỡng cho cô. Đặc biệt là, khối ngọc bội mà Vương Cát An cầm cố, hiện nay còn trong tiệm , hoặc trôi dạt về . Đây lẽ là một manh mối mới ngoài ý .”
“Dạ! Lão nô sẽ ngay.” Phúc Thuận lệnh.
Vương Cát An tuy tự vẫn, nhưng manh mối nhỏ bé song then chốt mà để khi c.h.ế.t, như một đốm sáng yếu ớt x.é to.ạc màn đêm đen kịt, một nữa chỉ phương hướng tiến lên cho cuộc điều tra tưởng chừng lâm bế tắc.
Chuỗi bằng chứng nhắm Tô Viễn Đạo, vì thế trở nên rõ ràng và vững chắc hơn. Và một tiệm cầm đồ tưởng chừng bình thường, cũng chính thức lọt tầm mắt gấp gáp của Đông Cung.