Cá chép nhỏ đầu bếp - Chương 28: --- Ám lưu câu kết
Cập nhật lúc: 2025-11-23 03:43:14
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyến Đông Cung của Tô Chỉ Nhu, như một viên đá ném hồ nước tĩnh lặng, những gợn sóng bề mặt nhanh chóng tan , nhưng những dòng chảy ngầm sâu thẳm bắt đầu lặng lẽ dâng trào. Nàng mang theo vẻ ưu tư và quan tâm đủ để từ biệt Thái tử, khi xe ngựa rời khỏi những cung điện trùng trùng điệp điệp đó, nụ dịu dàng đúng mực mặt nàng dần dần phai nhạt.
Xe ngựa lóc cóc chạy con đường lát đá xanh, trong xe hương trầm lượn lờ. Tô Chỉ Nhu tựa đệm mềm, đầu ngón tay vô thức quấn lấy chiếc khăn lụa.
Từng cảnh tượng trong thư phòng cứ thế lặp trong đầu nàng – dung nhan tái nhợt mệt mỏi của Thái t.ử điện hạ, ánh mắt xa cách lạnh nhạt , ánh gần như từng dừng nàng, và… khi cáo lui, khóe mắt nàng thoáng thấy bóng dáng cung nữ tên Tô Niệm An đang bưng một đĩa điểm tâm gì đó về phía thư phòng.
Một nữ đầu bếp.
Một tỳ nữ thấp kém mặc cung phục thô sơ, cúi đầu rụt rè.
Lại thể thường xuyên chốn trọng địa thư phòng của Thái tử? Lại thể nhận lời đ.á.n.h giá "cũng tạm " thậm chí " " từ ? Lại thể khiến như Phúc Thuận cam chịu sự tồn tại của nàng?
Đôi lông mày thanh tú của Tô Chỉ Nhu khẽ cau . Nàng tự cho tài sắc gia thế đều xuất chúng, phụ địa vị vững chắc trong triều, bản nàng gia tộc đặt nhiều kỳ vọng, mục tiêu nhắm thẳng ngôi vị chủ nhân Đông Cung.
Hôm nay nàng ăn mặc lộng lẫy đến đây, lời ân cần, lễ nghi chu , nhưng thể gây chút gợn sóng nào trong lòng vị Thái t.ử , ngược dường như khắp nơi đều toát lên một loại ngăn cách vô hình.
Và sự ngăn cách , liệu liên quan đến nữ đầu bếp quá đỗi " trọng dụng" ? Điện hạ bệnh lâu, tâm trạng , nếu lúc kẻ nào đó lợi dụng chút tài nghệ nấu nướng, tìm cách xu nịnh, thậm chí…
Nàng dám nghĩ sâu hơn, chỉ cảm thấy một luồng uất khí nghẹn ứ nơi lồng ngực. Tuyệt đối thể dung thứ cho bất kỳ sự bất ngờ nào, cản trở con đường thanh vân của nàng và cả Tô gia.
Mèo con Kute
Trở về phủ, nàng cho hầu lui hết, chỉ giữ ma ma tâm phúc hầu hạ nàng từ nhỏ. Trầm ngâm một lát, nàng hạ giọng dặn dò: “Ma ma, ngày mai tìm một cơ hội thỏa, đưa lời cho Trương phó tổng quản Ngự Thiện Phòng trong cung.”
Ma ma là già trong phủ, hiểu rõ tâm tư tiểu thư, liền tiến gần hơn: “Tiểu thư xin cứ căn dặn.”
“Cứ rằng…” Ánh mắt Tô Chỉ Nhu khẽ lạnh , giọng ép xuống càng thấp, “Vị Tô cô nương mới trọng dụng ở Đông Cung , thật là phô trương lắm. Nghe mỗi ngày dùng yến huyết, nhân sâm, nhung hươu đều là cực phẩm, hao phí ít, chỉ sợ… còn xa hoa hơn cả phần của mấy vị nương nương trong cung. Hôm nay tình cờ , thật sự giật , thu liễm như , e rằng phúc của Đông Cung, cũng đạo dưỡng bệnh của Điện hạ. Xin Trương phó tổng quản… nên để tâm khuyên nhủ nhiều hơn mới .”
Nàng những lời vô cùng "đường hoàng", tràn đầy vẻ lo lắng cho Đông Cung, quan tâm đến Điện hạ, nhưng nhẹ nhàng đưa những từ ngữ chí mạng như "xa hoa", "vượt quá quy chế", " thu liễm".
Ma ma tâm lĩnh thần hội, lập tức gật đầu: “Lão nô hiểu . Nhất định sẽ truyền đạt ‘sự quan tâm’ của tiểu thư đến Trương phó tổng quản một cách thỏa đáng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-chep-nho-dau-bep/chuong-28-am-luu-cau-ket.html.]
Tô Chỉ Nhu hài lòng gật đầu, bưng chén bên tay lên, nhẹ nhàng thổi lớp bọt, dáng vẻ tao nhã. Nàng cần tự tay gì, chỉ cần gieo một hạt giống nghi ngờ, tự khắc sẽ nàng tưới tắm, để nó mọc thành một cây độc đằng đủ sức siết chặt mối đe dọa.
Ngày hôm , trong một gian phòng vẻ mấy bắt mắt bên ngoài cung. Ma ma tâm phúc của Tô Chỉ Nhu "tình cờ" gặp tiểu thái giám tâm phúc của Trương Đức Thắng, cũng phụng mệnh chủ t.ử cung mua sắm.
Sau vài chén , ma ma như chuyện phiếm thường ngày, đem lời dặn của tiểu thư hôm qua, sửa đổi chút ít, dùng giọng điệu đầy vẻ ưu tư mà :
“…Ôi, tiểu thư nhà cũng là bụng, thấy sự chi dùng ở Đông Cung như , thật sự kinh hãi. Ngươi xem, một nữ đầu bếp, dù tài nghệ đến mấy, cũng thể vượt quá quy củ như thế chứ? Nghe riêng yến huyết dùng để hầm canh mỗi ngày, bằng phần của Quý phi nương nương ở tiểu trù phòng ! Cứ thế mãi, ắt sẽ bắt chước, chỉ hỏng cung quy, nếu còn liên lụy đến thanh danh của Điện hạ, thì ? Trương phó tổng quản phụ trách Ngự Thiện Phòng, là thấu hiểu quy chế nhất, hợp lẽ nên nhắc nhở nhiều hơn mới …”
Tiểu thái giám mà mắt sáng rực, liên tục . Trở về cung, lập tức kể chi tiết, thậm chí còn thêm mắm thêm muối, bẩm báo với Trương Đức Thắng.
Trương Đức Thắng đang bực bội vì tính kế Tô Niệm An thành, ngược còn tự rước họa , nay lời , quả đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh!
“Xa hoa vượt quá quy chế”!
Đây quả là một tội danh g.i.ế.c thấy máu! Độc ác hơn, và khó chối cãi hơn nhiều so với lời cáo buộc trộm d.ư.ợ.c liệu! Hơn nữa, nó do một quý nữ ngoài cung "vô tình" tiết lộ, liên quan gì đến , Trương Đức Thắng!
Trên gương mặt âm trầm của lập tức lộ vẻ hưng phấn, xoa tay trong phòng trực: “Tốt! Tốt lắm! Tô tiểu thư quả là… thấu tình đạt lý! Quan tâm cung quy!”
Hắn đột ngột dừng , dặn dò tiểu thái giám tâm phúc: “Hãy cho nhà theo dõi sát vật liệu mà tiểu trù phòng Đông Cung lĩnh dùng! Từng khoản một, đều ghi nhớ rõ ràng cho ! Đặc biệt là những thứ quý giá, yến huyết, nhân sâm, bào ngư, vi cá… bỏ sót thứ nào! Ta xem, một nữ đầu bếp như nàng , rốt cuộc thể phô trương đến mức nào!”
Hắn dường như thấy cảnh Tô Niệm An vì tội danh mà tống ngục, Phúc Thuận cũng vô lực cứu vãn, khóe miệng nhếch lên một nụ tàn độc.
Trong Đông Cung, Tô Niệm An hề về cơn bão mới sắp ập đến. Nàng đang cảm thấy vui mừng vì Thái t.ử điện hạ thể ăn thêm nửa bát cháo ý dĩ củ mài, bận rộn lật xem y thư, suy nghĩ bữa ăn tiếp theo nên kết hợp thế nào, thể cố bổn bồi nguyên, đến mức thể yếu chịu nổi bổ dưỡng.
Nàng chỉ mơ hồ cảm thấy, gần đây các thái giám Nội vụ phủ lĩnh vật liệu trở về, dường như luôn vài nội thị lạ mặt quanh quẩn bên cạnh như vô tình, ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua những thứ họ nhận .
nàng chỉ nghĩ là đa tâm, lẽ Nội vụ phủ , hoặc lẽ vụ bột phục linh , Phúc Thuận tăng cường giám sát.
Nàng , một tấm lưới dệt nên nhân danh "quy tắc" và "vượt quá giới hạn", đang lặng lẽ siết chặt trong bóng tối, chỉ chờ một thời điểm thích hợp, liền sẽ trói chặt nàng.