Bà ngẫm nghĩ lời :
 
“Tình cảm thất bại đúng là khiến   buồn.  Du An, con  bao giờ là  yếu đuối, ngã   thể  dậy, thất bại   thử .”
 
“Con gái mẫu  ưu tú như , tại   thể  một cuộc hôn nhân hòa hợp như đàn và tỳ?”
 
“Giống như  và phụ  con,  bá mẫu với bá phụ con .”
 
“ là  nhiều kẻ bạc tình, nhưng cũng  thiếu nam nhân thật lòng.”
 
Ta cảm thấy trong n.g.ự.c như  một con thỏ nhỏ,  mẫu  dụ dỗ đến mức chỉ  nhảy  ngoài.
 
Thế nên  gật đầu, đáp  ánh mắt  lo lắng  kỳ vọng của mẫu .
 
Cảnh Sấm  đáng để  gánh chịu sự lạnh lẽo do Thôi Nghiễn gây .
 
Nếu cuối cùng  vẫn thua ván cược ,  nghĩ  cũng  đủ năng lực để tự lo cho bản .
 
Vì  sáng hôm ,  vội vàng  cửa.
 
Thật sự là… sắp thành hôn đến nơi .
 
Ta   chuẩn  cho Cảnh Sấm một món quà hợp ý nào cả.
 
Trân Phẩm Các là của hồi môn mẫu  tặng cho , sắp thành  , thật sự  tiện xuất đầu lộ diện.
 
Nên  đích  đến Trân Phẩm Các.
 
Chưởng quầy  thấy , liền hồ hởi bước đến gần:
 
“Tiểu thư thích gì cứ truyền lời, tiểu nhân lập tức đưa đến phủ,   để tiểu thư cực khổ đích  tới thế ?”
 
Ta khoát tay: 
 
“Ta  , mấy hôm  cửa hàng nhập về một khối ngọc ấm chạm  là thấy ấm tay, ông mang  cho .”
 
Chưởng quầy   một tràng lời tâng bốc.
 
Tất cả sự chú ý của  đều dồn hết  miếng ngọc ấm.
 
Ngọc bội đen bóng,  trong lòng bàn tay khẽ nóng lên, chưởng quầy càng đắc ý:
 
“Không  tiểu nhân khoác lác, nhưng khối ngọc   chỉ , mà còn  thể cường  kiện thể.”
 
Ta càng thêm hài lòng.
 
7
 
Ai ngờ  còn  kịp bảo chưởng quầy gói  cho , thì    giơ tay cướp lấy miếng ngọc ấm.
 
"Nghiễn ca ca, khối ngọc  chia  hai, bảo thợ ngọc khắc thành hình uyên ương,  thấy thế nào?"
 
 là oan gia ngõ hẹp.
 
Thôi Nghiễn hình như cũng  để ý tới miếng ngọc,   sang chưởng quầy phân phó:
 
"Vậy  theo lời Diệu Diệu  , tìm một  thợ  kinh nghiệm, tiền nong  thành vấn đề."
 
Chưởng quầy khổ sở  mặt:
 
"Khách quan, khối ngọc  cửa tiệm chúng  chỉ  một,  là hai vị xem thử miếng khác?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/buong-bo-doan-tinh-xua/5.html.]
 
Trình Diệu Diệu hùng hổ tiến lên:
 
"Mở to mắt chó của ngươi  mà  cho rõ! Đây là Thôi công tử của phủ Thái phó! Thấy  ý ngọc của tiệm ngươi là  nể mặt ngươi lắm , ngươi còn dám cãi lui cãi tới?"
O mai d.a.o Muoi
Thôi Nghiễn  kỳ tuyển tú  phản bội , khiến  suýt nữa  đưa  cung  phi, đó là nỗi đau của cả Tạ gia.
 
Chưởng quầy ban đầu tưởng chỉ là khách bình thường, giờ    phận công tử Thôi gia, sắc mặt lập tức lạnh xuống:
 
"Ta còn tưởng ai, thì  là Thôi công tử đấy ,  bội tín nuốt lời! Trước khi cướp đoạt, ngươi  hỏi thử xem đây là tiệm của ai ?”
 
“Đây là cửa hàng  danh nghĩa của tam tiểu thư Tạ gia chúng  đấy! Ngươi  tiệm  , cướp đồ  , mà  thấy nhục ?"
 
Thôi Nghiễn lúc  hình như mới  thấy  đang   lưng  phía   quầy.
 
Hắn giận quá hóa thẹn:
 
"Tạ Du An?!"
 
Ta nhắm mắt , xoay :
 
" là trùng hợp thật. Ở đây cũng  thể gặp  Thôi công tử và vị Thôi phu nhân tương lai."
 
Ánh mắt Thôi Nghiễn thoáng qua vẻ hoảng loạn:
 
"Du An, nàng nhất định  đ.â.m  tim  như  ?"
 
Ta đ.â.m  tim ?
 
Nhìn đám  vây xem đang tụ   cửa tiệm,  thực   gây chuyện ngay  đại hôn, chỉ  sang phân phó chưởng quầy:
 
"Chút nữa mang khối ngọc ấm  đến phủ cho ,  còn  việc, xin  ."
 
Trình Diệu Diệu  chắn đường .
 
Nàng  mắt đỏ hoe:
 
"Du An tỷ tỷ,   tỷ đang giận  ?"
 
"Trình tiểu thư xin tự trọng. Mẫu   chỉ sinh  hai  ca ca."
 
Trình Diệu Diệu nước mắt lã chã chảy xuống má:
 
"Muội , Tạ tiểu thư từ  tới nay luôn khinh thường , cho rằng  chỉ là phận con nhà buôn."
 
" tâm nguyện lớn nhất của mẫu    khi mất là  tìm thợ giỏi khắc cho  và vị hôn phu một đôi ngọc uyên ương duy nhất. Khối ngọc ấm   tìm lâu lắm mới  ý, Tạ tiểu thư nhất định  tranh với  ?"
 
À?
 
Ta tranh với nàng ?
 
Thôi Nghiễn đau lòng lau nước mắt cho Trình Diệu Diệu,  xoay  , mặt lạnh chìa tay về phía :
 
"Đưa đây."
 
"Cái gì?"
 
"Ngọc ấm! Đưa đây! Tạ Du An, nàng thiếu gì ngọc,  cứ  tranh với Diệu Diệu một khối?"
 
Hắn liếc  xung quanh.