Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-04-27 22:39:34
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt hơi vàng vọt, nhưng mắt hạnh mày lá liễu làm cho khuôn mặt trông đặc biệt dịu dàng.

Chỉ là ánh mắt mang một chút toan tính khó nhìn thấu.

Mùi trà nồng nặc bay tới.

Tô Tiêu Thất ngẩn người một lát, người phụ nữ này chắc chắn không phải Đại Nữu. Nhìn bộ dạng thì cô ta và Trần Bình xấp xỉ tuổi nhau, chắc hẳn là vợ sau của Chu Kiến Quân.

Cô ta cũng ngẩn người một lúc.

Nhìn thấy Chiến Bắc Hành mặc quân phục, ánh mắt có chút ngưỡng mộ.

Sau khi kinh ngạc xong thì nhanh chóng nở ra một nụ cười: “Hai người tìm ai?”

Tô Tiêu Thất cười cười chào hỏi: “Đồng chí. Chào cô. Tôi với chồng đi ngang qua đây, muốn xin một chén nước uống.”

Người phụ nữ mặc đồ màu xanh này còn tưởng là ăn xin cho nên định đuổi đi. Nghe nói là muốn xin một chén nước thì vội tránh sang một bên để bọn họ vào nhà.

Cô ta liếc mắt nhìn Chiến Bắc Hành: “Mời vào. Hai người đi thăm họ hàng hả?”

“Ừm. Tôi cùng chồng đi tòng quân, cùng anh ấy sống trong quân doanh.” Tô Tiêu Thất biết thân phận quân nhân là dễ dùng nhất.

Nhìn thấy quân nhân người khác sẽ không có sự phòng bị.

Quả nhiên.

Cô ta cười dịu dàng: “Vào trong đi.”

Cô ta hướng về phía nhà bếp gọi to: “Đại Nữu, rót hai chén nước ra đây.”

Không nghe thấy ai trả lời, chỉ nghe thấy từ nhà bếp vọng ra âm thanh lách cách. Một lúc sau có một bé gái tóc vàng cháy nắng, người gầy rộc bưng hai chén nước đi đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-92.html.]

Bộ đồ cô bé mặc rõ ràng là kích cỡ dành cho người lớn.

Tay áo rất dài, xắn lên tận khuỷu tay dùng dây thun buộc lại. Quần dài đến đầu gối lại còn dùng các mảnh vải khác màu để vá lại, chỉ nhìn thấy được bắp chân. Dưới chân đi một đôi đôi giày vải mũi tù lộ cả ngón chân cái và ngón chân út ra bên ngoài.

Tiếng khóc của Trần Bình quanh quẩn bên ngoài ngôi nhà.

Khuôn mặt Đại Nữu hiền lành, da dẻ vàng vọt, khuôn mặt chẳng được mấy lạng thịt. Cái cổ mảnh khảnh có cảm giác chỉ cần dùng lực là có thể bẻ gãy.

Khuôn mặt cô bé vô cảm, bưng hai chén nước đến cho Tô Tiêu Thất và Chiến Bắc Hành.

Tô Tiêu Thất nhân cơ hội nắm lấy tay Đại Nữu, bàn tay gầy trơ xương như chân gà con.

Cô nhìn đường chỉ tay của Đại Nữu, thấy được cô bé này vào năm mười bốn tuổi bị bán đi làm vợ cho một người đàn ông lớn tuổi vùng núi với giá mười lăm tệ. Sau đêm tân hôn Đại Nữu bị đánh c.h.ế.t vì không phải là cô gái còn trinh tiết.

Tô Tiêu Thất rút tay về, ấn đường nhíu lại trong lòng liền nảy ra một kế: “Cháu còn có một người em trai phải không?”

Khi nghe đến em trai, Đại Nữu nở một nụ cười.

Em trai là do Chu Kiến Quân và người vợ sau sinh ra, đứa em trai này từ nhỏ đã rất thân thiết với Đại Nữu. Nếu không phải có nó, Đại Nữu đã bị đưa đi rồi.

Đại Nữu cũng chẳng trả lời mà chỉ gật gật đầu.

Người phụ nữ mặc áo màu xanh sau khi nghe đến đây thì vội vàng đi đến: “Đúng là có một người em trai, có chuyện gì sao?”

Tô Tiêu Thất giả vờ thần bí uống một ngụm nước, chỉ vào Đại Nữu rồi nói: “Cô bé này trên người có phúc khí, người em trai sau này có công thành danh toại hay không hoàn toàn phụ thuộc vào Đại Nữu. Cô con gái này của nhà các người không tệ đâu.”

Người phụ nữ mặc áo màu xanh vừa nghe xong thì liền nghĩ Tiêu Thất là người nhà ngoại Đại Nữu phái đến cho nên muốn đuổi ra khỏi nhà nhưng chợt nhìn thấy Chiến Bắc Hành đang uống chén nước mà cô ta cho anh.

Sắc mặt lạnh lùng: “Hai người uống xong thì nhanh đi đi.”

Tô Tiêu Thất nhíu mày: “Con trai cô năm ngoái suýt thì bị c.h.ế.t đuối phải không?’

Tim người phụ nữ mặc áo xanh như lỡ một nhịp.

Loading...