Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-04-27 22:39:27
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiến Bắc Hành cầm hai phích nước nóng: “Anh đi lấy nước nóng cho em ngâm chân.”

“Được. Anh đi đi.” Lúc Tô Tiêu Thất nói chuyện thì ánh mắt quét qua góc nhà một cái.

Đợi Chiến Bắc Hành đi ra khỏi phòng cô mới thản nhiên lấy từ trong túi ra một lá bùa: “Cô muốn hù doạ ai ở đây? Còn không mau đi đến chỗ nên cô nên đến.’

Trong góc một ma nữ đang nhếch mép: “Cô nhìn thấy tôi? Không sợ sao?”

Tô Tiêu Thất cười, mắt cong lên: “Sợ. Nhất nhiên là sợ. Nhưng không phải là tôi sợ mà người sợ phải là cô.”

Chỉ là một ma nữ yếu ớt, có gì đáng sợ.

Tô Tiêu Thất niệm thầm vài câu trong miệng.

Khuôn mặt trắng bệnh của con ma nữ đó dần trở nên tái nhợt, hai tay ôm đầu.

“Tôi đi, tôi đi.”

“Đã trễ rồi. Cô ở đây đã hại biết bao nhiêu người.”

Sắc mặt Tô Tiêu Thất lạnh lùng, dán chiếc bùa về phía ma nữ.

“Tha cho tôi. Tôi cũng không còn lựa chọn nào khác, tôi bị người ta hại chết.”

Ma nữ quỳ dưới đất: “Tôi không muốn cầu xin gì khác. Chỉ mong cô hãy cứu lấy con gái tôi được không?”

“Con bé là mối quan tâm duy nhất của tôi trên thế gian này.”

Tô Tiêu Thất rút tay về.

Ma nữ nhìn thấy Tô Tiêu Thất rút chiếc bùa về thì nhanh chóng chạy trốn.

“Hừ. Chỉ là một trò lừa cỏn con thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-89.html.]

Tô Tiêu Thất nhanh chóng chặn đường: “Cô tưởng tôi sẽ để cho cô đi hại người khác nữa sao?”

Ma nữ biểu cảm đáng thương bị dồn vào một góc.

“Tôi tên Trần Bình, tôi ở căn nhà có cây bạch dương trước cửa.”

Trần Bình thấy mình không thể chạy thoát được nên chỉ có thể kể cho cô nghe sự tình.

Thì ra vào năm năm trước. Khi cô ta đang tắm ở nhà thì cảm giác có người đang nhìn trộm mình. Trần Bình lặng lẽ mặc áo, cầm cây chổi lông gà đi ra ngoài thì phát hiện ra là người em nhỏ tuổi nhất của chồng. Là em chồng của cô ta. Em chồng sợ cô ta sẽ nói chuyện này ra ngoài nên nổi lên ác tâm cưỡng h.i.ế.p và g.i.ế.c Trần Bình. Sau khi chôn cô ta ở vườn rau trong nhà xong còn cố ý mô phỏng nét bút của Trần Bình viết một bức thư để lại nói về việc cô ta bỏ đi với người khác.

Tội nghiệp đứa con gái bốn tuổi của Trần Bình, từ khi cô ta gặp chuyện thì bị người ta mắng là có một người mẹ không đứng đắn.

Chồng cô ta cùng với cha mẹ chồng cũng có thành kiến với con gái. Cho rằng con gái cô ta khi lớn lên sẽ giống Trần Bình.

Cô ta quỳ trên mặt đất không ngừng cầu xin: “Trong lòng tôi luôn có oán khí không thể đi đến địa phủ đề đầu thai. Tôi cầu xin cô hãy cứu con gái tôi có được không?”

“Sao cô lại không đi tìm người đã hại cô mà lại ở đây tìm người dương khí yếu?” Ánh mắt Tô Tiêu Thất lạnh lùng, cô ghét nhất loại người sợ kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu, bây giờ đến cả quỷ cũng như vậy.

Trần Bình ngẩn người một lúc rồi thì thầm: “Chu Kiến Hoa cái tên đã hại tôi sợ tôi nên tìm người làm pháp sư. Tôi không thể lại gần hắn ta. Tôi lại không dám đến gần con gái, sợ sẽ hại nó.”

“Cô sợ lại gần con gái sẽ làm hại nó mà không sợ làm hại người khác hay sao?”

Trần Bình gần như quỳ rạp dưới sàn, Tô Tiêu Thất lúc nổi giận khuôn mặt biểu cảm rất hung dữ. Cô ta nhỏ giọng giải thích.

“Tôi muốn người khác giúp tôi.”

Tô Tiêu Thất còn muốn nói thêm gì đó nữa thì Chiến Bắc Hành đã mở cửa đi vào.

Cô dán tấm bùa về phía Trần Bình để cho linh hồn Trần Bình không di chuyển được.

“Tiêu Thất, em đang nói chuyện với ai vậy?” Chiến Bắc Hành nhìn quanh một cách kì lạ, hình như khi nãy anh nghe thấy tiếng giọng tức giận của Tiêu Thất.

Tiêu Thất thở dài một hơi. Lộ ra một nụ cười: “Có phải là anh nghe nhầm rồi không? Chỉ là cổ họng em hơi khó chịu cho nên đang luyện giọng thôi.”

“Em cực khổ rồi.”

Loading...