Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-04-27 22:39:17
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tô Tiêu Thất, bà nội em chính là bà nội anh, về sau anh thay em chăm sóc cho bà ấy.” Tô Tiểu Sơn liều mạng rống hết. Tô Tiêu Thất trên máy kéo cũng không có nghe thấy.

Anh ấy nhìn bà đồng Tô, rũ đầu nói: “Bà nội Tô, trước kia là cháu không đúng.…….”

Bà đồng Tô xua tay, “Người trẻ tuổi có thể biết sai mà sửa là chuyện tốt.” Nhìn thấy cháu gái rời đi, cục đá lớn trong lòng bà cụ cũng rơi xuống đất.

Mới vừa về tới viện.

Phía sau đã truyền đến tiếng bước chân.

“Mẹ, Tiêu Thất đâu?”

Vẻ mặt Tô Kiến Minh rất sốt ruột, vội vàng chạy tới.

Bà đồng Tô xoay người nhìn Tô Kiến Minh một cách chán ghét, lớn lên không giống bà cụ, cũng không giống bất cứ ai trong nhà.

Lại giống y như đúc tên đàn ông thúi hủy hoại đời bà cụ.

Không biết sao trong lòng lại buồn nôn, bà đồng Tô lạnh giọng: “Chút. Tô Tiêu Thất không ở đây.”

Tô Kiến Minh không kiên nhẫn muốn chen vào, “Mẹ, con không rảnh nói nhiều với mẹ. Tiêu Thất không ở chỗ mẹ, còn có thể chạy nơi nào.”

“Anh đừng bước vào nhà tôi, tôi chê anh dơ.” Bà đồng Tô thất vọng rồi, đây đứa con trai mà bà cụ hết lòng dạy dỗ. Hao hết bao nhiêu tâm tư trên người ông ta, cũng thắng không nổi cái dòng m.á.u ích kỷ.

Sắc mặt Tô kiến minh thay đổi.

Ông ta lui ra sau một bước, không thể tin tưởng nhìn bà đồng Tô đang chắn trước cửa.

Mặt ông ta dữ tợn rống giận: “Mẹ, con là con trai mẹ. Có người mẹ nào ghét bỏ con mình? Có người mẹ nào như mẹ sao?”

Bà đồng Tô duỗi tay vén tóc bên tai, châm biếm: “Anh nói hay nhỉ. Vậy có đứa con nào lại ghét bỏ mẹ mình? Có đứa con trai nào lại muốn mạng mẹ mình không?”

“Tôi không muốn thấy anh. Sau này đừng tới.”

Sắc mặt Tô Kiến Minh âm trầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-84.html.]

Chỉ là vì ông ta muốn có cuộc sống tốt, một người làm mẹ lại không thể cho con trai sống được ngày lành. Còn muốn ngăn cản con mình tiến lên, người mẹ như vậy có tư cách gì tới nói ông ta không đúng.

Trên thế gian này, vì con mà người mẹ có thể liều mạng cắt thịt trên người, dựa vào cái gì đến chỗ ông ta liền không được.

Xem ra. Không thể trách ông ta tàn nhẫn.

Tròng mắt Tô Kiến Minh giật giật, áp bạo nộ xuống đáy lòng.

Sắc mặt không tốt nói: “Con không muốn cãi nhau với mẹ, mẹ giao Tô Tiêu Thất ra đây cho con.”

Tô Tiểu Sơn còn chưa đi, anh ấy móc móc lỗ tai. Khôi phục bộ dáng cà lơ phất phơ vốn có, duỗi tay đẩy Tô Kiến Minh.

“Ông là ai a? Nghe không hiểu tiếng người sao?”

“Vừa rồi không thấy có máy kéo rời khỏi đây sao? Nói cho ông biết, Tô Tiêu Thất không ở nơi này.”

Tô Kiến Minh bị Tô Tiểu Sơn đẩy đến lảo đảo một chút.

Ông ta nhìn thoáng qua Tô Tiểu Sơn, nhìn thấy trên cánh tay anh ấy mang phù hiệu màu đỏ, rốt cuộc không dám động tay với anh ấy.

“Cái nha đầu c.h.ế.t tiệt Tô Tiêu Thất kia, đi nơi nào?”

“Không biết. Ông cho ông là ai, tôi phải canh người giúp ông sao?” Tô Tiểu Sơn giống như ăn thuốc nổ, người mẹ như bà đồng Tô sao lại gặp đứa con trai khốn nạn như thế.

Nếu Tô Tiểu Sơn có cha mẹ không bất công thì anh ấy có thể chu cấp đầy đủ cho hai người bọn họ.

Tô Kiến Minh thấy người trước kia cứ bắt được bà đồng Tô vừa mắng vừa đánh, hôm nay lại như uống lộn thuốc mà trợ giúp bà cụ.

Trong lòng thắc mắc, nhưng không dám nói thêm gì.

Chỉ là ý vị thâm trường nói một câu, “Mẹ, nếu mà mẹ gặp Tiêu Thất. Kêu con bé về nhà.”

Dứt lời. Vẻ mặt ông ta mặt âm trầm rời đi.

Bà đồng Tô dựa vào cửa lớn thở dốc.

Nghĩ đến Tô Tiêu Thất cùng Tô Tú Linh ở Đảo Bảo xa xôi, hít sâu một hơi lấy sức lực về lại trong viện.

Loading...