“Bà nội, ở lại thêm hai ngày lại đi.” Tô Tiêu Thất lo lắng cho bà đồng Tô, còn về chân của Chiến Bắc Hành chỉ cần nghỉ ngơi tốt là được.
Lại mát xa thêm một ít, dùng thảo dược chườm nóng.
Những việc này, Tô Tiêu Thất đều biết làm.
Sắc mặt bà đồng Tô ngưng trọng, nhìn ra ngoài nhà ở. “Không được, xưởng phó Triệu đã bị mang đi. Ông ta đương nhiên sẽ cắn ngược lại, cháu là con gái ở lại cũng không tốt.”
Bà cụ đột nhiên nhìn Tô Tiêu Thất, “Những quyển sách y học đó bà kêu cháu học thuộc, cháu thuộc hết rồi chưa?”
Tô Tiêu Thất sửng sốt, theo bản năng trả lời: “Thuộc rồi ạ.”
Từ nhỏ Bà đồng Tô đã để nguyên thân bắt đầu học thuộc sách y học, chẳng lẽ muốn cô ấy học y?
Nhưng, Tô Tiêu Thất lại rất đau đầu.
Cô không quá thích học y. Cô dùng huyền học rất tốt, hơn nữa cô quen tay a.
Nghĩ đến đây, nhanh chóng lắc đầu.
“Bà nội, cháu không muốn học y. Bà cũng biết, sau khi kết hôn với anh bắc hành, cháu muốn chỉ muốn nằm yên.”
Bà đồng Tô không còn gì để nói.
Ý nghĩ của cháu gái nhà bà cụ đúng là thiên kỳ bách quái, lao động là quang vinh, cô lại muốn nằm yên thoải mái.
Chiến Bắc Hành nghe vậy rũ mắt cười cười, “Bà nội, Tiêu Thất không muốn học thì không học. Cháu nỗ lực làm việc nuôi em ấy.”
Tiền trợ cấp của anh không ít, nuôi Tô Tiêu Thất tuyệt đối không thành vấn đề.
Bà đồng Tô lắc lắc đầu.
“Cái mồm của Tiêu Thất dễ gây chuyện, nếu là con bé học chút y thuật trong người. Tương lai cũng giúp nó làm việc dễ dàng hơn.”
Tô Tiêu Thất không muốn làm bà đồng Tô khó xử, “Vậy được rồi”
Lấy bản lĩnh của cô, không đến mức yêu cầu học trung y.
Bà cụ vừa lòng nhìn Tô Tiêu Thất, có chút tinh thần không chịu thua.
Huống hồ người thông minh, chỉ cần muốn học một thứ sẽ học rất nhanh.
Ban đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-83.html.]
Tô Tiêu Thất còn đang học phương pháp châm cứu với bà đồng Tô. Bà cụ đem bộ châm dài ngắn không đồng đều kia cho Tô Tiêu Thất, còn có một quyển sách về châm cứu.
Tất cả chữ bên trong đều là viết chữ phồn thể.
May mắn, khi Tô Tiêu Thất học huyền học cũng xem chữ phồn thể.
Ngày hôm sau.
Sáng sớm, khi Tô Tiêu Thất thức dậy thì phát hiện bà đồng Tô đã nấu cơm sáng xong.
Sắp tới lúc chia tay.
Tô Tiêu Thất ôm bà đồng Tô lưu luyến không rời, “Bà nội, cháu không nỡ rời xa bà.”
“Đứa nhỏ ngốc, chúng ta sẽ còn gặp lại. Có rảnh viết thư cho bà.”
“Vâng.”
Tô Tiêu Thất đỏ hốc mắt, nghẹn ngào đồng ý.
Chân của Chiến Bắc Hành gần như đã chữa lành, bây giờ chỉ cần tĩnh dưỡng.
Sau khi ăn cơm sáng, Tô Tiểu Sơn đến đây.
Anh ấy gõ gõ cửa, “Tô Tiêu Thất. Anh tìm đội lái mây kéo đi vào huyện mua phân hóa học của đại đội của chúng ta, em ngồi máy kéo chung với bọn họ vào huyện đi.”
Từ khi Tô Tiêu Thất mở miệng cắt đứt sống chết.
Tô Tiểu Sơn liền coi Tô Tiêu Thất như tiên tử trên trời.
Mặc kệ người khác có tin hay không, dù sao anh ấy tin tưởng không nghi ngờ.
Anh ấy cũng hạ thấp kỳ vọng đối với cha mẹ, tiền mình kiếm được tất cả đều giữ ở trong tay mình.
Ba anh ấy cũng không có biện pháp nào với anh ấy.
Ai biết cái đứa con trai đầu đơn giản lại hào phóng này đột nhiên thông suốt.
Khuyên can mãi, dù có thề thốt cũng không lừa được tiền trong tay anh ấy cho con trai lớn trong thành phố.
Cái tên khốn này.
Thường ngày đầu óc đơn giản giống như bị sét đánh trở nên thông minh.
Vẻ mặt Tô Tiểu Sơn không nỡ xa rời nhìn chằm chằm Tô Tiêu Thất, sắp vẫy chào gãy cả tay.