Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-04-27 22:39:12
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Tiêu Thất hơi hơi nhíu mày, cuộc sống trong mấy năm nay đều sẽ không tốt.

Cô chần chờ nhìn về phía bà đồng Tô.

“Bà nội, bà thật sự không theo chúng cháu sao?”

“Không đi. Lá rụng về cội, bà ở lại nơi này. Chờ ngày cô cháu trở về, chắc chắn con bé sẽ tìm về nhà.” Bà đồng Tô nhìn về phía nam, dường như thấy được con gái mình ở nơi đó.

Tô Tiêu Thất dắt tay bà đồng Tô, cẩn thận nhìn vân tay của bà cụ.

Vận mệnh của bà cụ nhờ có Tô Tiêu Thất đến đã xảy ra biến hóa, vốn dĩ một năm sau Bà đồng Tô bị người ta đào ra được đồ vật trong hầm. Nhóm người này thấy hơi tiền nổi m.á.u tham, muốn nuốc riêng đồ của bà cụ.

Bà đồng Tô chỉ muốn giữ lại đôi vòng tay bích ngọc kia, trong lúc tranh chấp bị người khác bất cẩn hại chết. Cuối cùng sau khi những người này thương lượng, đem bà cụ cột vào một cục đá ném xuống sông.

Phải đến mấy năm sau, mùa đông khi người ta dọn dẹp đường thủy mới phát hiện một khối xương cốt.

Tìm không thấy người thân, cuối cùng bị bọc một cái chiếu rách rồi chôn.

Trước mắt Tô Tiêu Thất xuất hiện cả đời của bà đồng Tô, cô cẩn thận xem qua.

Bà đồng Tô ăn mặc chỉnh tề, mang một bộ kính viễn thị.

Chờ được cả gia đình con gái của bà từ Đảo Bảo trở về.

“Bà nội, bà sẽ chờ được cô trở về. Cô và dượng, còn có anh em họ đều trở về thăm bà.”

“Thật vậy sao?” Trong đôi mắt vẩn đục của Bà đồng Tô lóe hy vọng.

Đây là hy vọng sống của bà cụ.

“Phải.” Tô Tiêu Thất gật đầu, “Bà biết cháu là bị ông trời đuổi theo đút cơm mà.”

Bà đồng Tô cười. Miệng lộ mấy cái răng giật giật, “Tiêu thất cũng phải thật hạnh phúc.”

“Được, chúng ta đều phải hạnh phúc.”

Hai ngày này, không ai lại đến gây phiền toái cho bọn họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-82.html.]

Trương duyệt đến đây một chuyến, đưa tới một cân bánh hạch đào, còn có nửa cân lá mỡ heo. Biết được Tô Tiêu Thất phải gả đi, cô ấy còn trở về đưa tới hai cân kẹo trái cây.

“Chị Tiêu Thất, đây là cho chị mang đi.”

Trương Duyệt còn mang theo một cái tin tức đang thổi quét công xã Vĩnh Hòa.

“Chị Tiêu thất, chị biết tin xưởng phó Triệu bị người ta bắt đi chưa? Nghe nói mẹ kế của chị cũng chạy không thoát, cha chị đi cử báo phó xưởng trưởng Triệu và mẹ kế của chị.”

Tô Tiêu Thất cùng bà đồng Tô liếc nhau.

Tên Tô Kiến Minh, ông ta đúng là nắm chặt thời cơ đem lại lợi ích lớn nhất cho bản thân.

Tất cả mọi người sẽ thương hại ông ta.

“Tên khốn nạn, đúng là không biết xấu hổ.”

Bà đồng Tô thở dài một hơi, chống gậy rời đi.

Tô Kiến Minh là con trai ruột của bàccụ, cũng là đứa con trai đã hủy hoại cả đời bà cụ. Vì ích lợi của bản thân, cử báo Bà đồng Tô, còn viết thư gửi báo xã nhục mạ gia đình Tô Tú Linh ở bên kia bờ.

Tô Tiêu Thất nhìn tấm lưng lam lũ của bà đồng Tô, thu hồi ánh mắt.

“Tô Mai đâu?”

“Không nghe nói, có khả năng là đi bệnh viện huyện chăm sóc mẹ cô ta. Cái tên Lý Thiết Trụ kia vẫn luôn canh giữ ở trước cổng khu tập thể, chắc là đang chờ Tô Mai.”

Cô ấy nhỏ giọng đến gần Tô Tiêu Thất.

“Có nhớ Triệu Viễn, người đã từ hôn em không? Nghe nói là sáng nay đã rời khỏi công xã Vĩnh Hòa, về bộ đội.”

“Trở về bộ đội?” Tô Tiêu Thất biết mấy ngày nay Triệu Viễn cũng không tìm Chiến Bắc Hành.

Anh ta về tới bộ đội là lựa chọn tốt nhất.

Chờ sau khi Trương Duyệt rời khỏi.

Chiến Bắc Hành mới ra ngoài, bà đồng Tô nhìn bọn họ. Ánh mắt hiền từ vẫn luôn đuổi theo Tô Tiêu Thất.

“Ngày mai các con cũng đi luôn đi, trở về huyện đi nhờ xe”

Loading...