“Trong phòng bọn họ như hầm băng vậy, đi vào gió lạnh lẽo chiu vào tận trong khe xương.”
Mấy đứa nhỏ nhà lão Nhị cũng ngã bệnh, giống như bị hút tinh khí vậy, mặt mũi xanh xao.”
Hàng xóm đưa họ tới cũng nói: “Cô cứu bọn họ đi. Coi như tích đức làm việc thiện, mấy đứa nhỏ Lý gia không giống Lý Đại Hoa...”
Vội vàng lui về muốn đóng cửa.
Cuối cùng họ cũng không dám nói tiếp.
Sợ Lý Đại Hoa sẽ đến tìm họ để hút tinh khí vào ban đêm.
Lý Chí Hưng nghe thấy con của mình, đột nhiên quỳ xuống.
Tô Tiêu Thất thấy vậy liền nhảy ra xa.
“Có việc gì thì nói chuyện, chú quỳ xuống làm gì? Nếu bị người khác nhìn thấy, lại nảy sinh chuyện rắc rối.”
Tuy nói vậy, Tô Tiêu Thất vẫn quyết định giúp họ.
“Cháu sẽ đi với mấy người để xem xét vấn đề.”
Lý Chí Hưng vội vàng đứng dậy: “Tiêu Thất, chú sẽ giữ bí mật chặt chẽ, đảm bảo sẽ không nói gì cả.”
Tô Tiêu Thất thở dài một hơi.
“Cháu đi báo cho bà, mọi người ở chỗ này chờ cháu, nhớ kỹ về sau đừng quấy rầy bà nội cháu nữa.”
Lý Chí Hưng đồng ý ngay.
“Chú biết rồi.”
Tô Tiêu Thất đẩy cửa ra sân sau, Chiến Bắc Hành đã nghe thấy tiếng động.
Anh đến cửa, nhìn Tô Tiêu Thất muốn nói nhưng lại ngập ngừng.
Tô Tiêu Thất thấy anh không vui, vội vàng đi lại gần, kiễng chân chạm vào gò má lạnh giá của anh.
Người đàn ông đẹp trai khi tức giận đều làm người khác đau lòng, sau này hai người không thể cãi nhau nữa.
Với một giọng nói kéo dài, Tô Tiêu Thất giải thích vội vàng: “Mọi người đang cầu cứu. Em phải đi xem chuyện gì đang xảy ra, đúng không?”
“Anh đừng lo, em sẽ không để ai bắt lấy em đâu.”
Chiến Bắc Hành nhấp nháy môi, khó chịu vì không thể đi cùng cô.
“ Tiêu Thất, em mau hủy hôn ước với Triệu Viễn đi, chúng ta có thể đính hôn trước không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-70.html.]
Gương mặt Chiến Bắc Hành lạnh lùng khi nói những lời như vậy nhưng lại làm Tô Tiêu Thất không thể từ chối.
Cô đồng ý mà không do dự.
“Triệu gia đã hủy bỏ hôn ước rồi.”
“Anh hứa với em, anh sẽ chịu trách nhiệm với em như đã hứa.”
Chiến Bắc Hành:... Tại sao anh luôn cảm thấy có gì đó không đúng?
Bà đồng Tô lấy một cành liễu và một cành đào cho Tô Tiêu Thất: “Tiêu Thất, cháu cầm đi để phòng thân. Bây giờ không được dùng gươm gỗ đào, chỉ được dùng cành cây đào và liễu, bà đã vẽ bùa lên chúng.”
Tô Tiêu Thất nhận lấy, nhìn Chiến Bắc Hành nháy mắt.
“Anh Bắc Hành, anh ở nhà với bà. Em sẽ quay lại nhanh thôi.”
Các bùa phép của bà đồng Tô không có nhiều tác dụng, Tô Tiêu Thất biết bà đồng Tô chủ yếu giỏi về y học, chỉ biết một chút về huyền học mà thôi.
Cô cầm hai cành cây và ra khỏi cửa.
Lý Chí Hưng và một vài người khác ngồi ở chỗ họ vừa đứng, cầm điếu thuốc lá, hút đến cuối cùng nhưng vẫn không muốn vứt đi.
Nhìn thấy Tô Tiêu Thất đến, nhanh chóng đứng dậy.
Ông ta rít một hơi dài đầu thuốc, sao đó vứt nó xuống đất rồi dùng chân đạp lên.
Ông ta nịnh nọt mà nhìn Tô Tiêu Thất.
“Tiểu Thất, chúng ta đi thôi.”
“Ừ”
Gia đình họ Lý đến đại đội mượn xe bò về công xã, một vài người vẫn ngồi xe bò mà đến.
Thím hai và thím hai Vương ở đầu làng trò chuyện, trong tay vẫn đang cầm đế giày, có người thì đan áo len.
Còn có người đang may lại quần áo rách.
Bọ họ vừa làm vừa tán gẫu về chuyện của từng gia đình. Đầu làng chính là nơi sản sinh ra những tin đồn.
“Ồ, đó là ai vậy?”
Thím hai Vương lấy kim cố định lại trên da đầu, tay trái chỉ lên cái đê.
Lúc ngẩng đầu lên thì nhìn thấy xe bò.
Thím hai đem chiếc áo len của đứa cháu trai gỡ ra, sau đó là áo của cháu gái. Bà ấy may lại một chiếc áo mới cho cháu trai.