Có hàng xóm cau mày: “Chỉ vì một chai rượu Mao Đài mà gây án? Nhưng việc tặng rượu không phải là chuyện bình thường sao?”
Dương Hiểu Lâm:... Không phải là hiểu lầm, mà người đàn ông của tôi thật sự đã bị con khốn c.h.ế.t tiệt kia dụ dỗ.
Không nên đem người phụ nữ lẳng lơ đã có chồng này đánh cho tàn phế sao?
Sau này không phải có càng nhiều phụ nữ lao vào người đàn ông của mình hơn thì sao?
Dù sao thì chồng bà không sai, có sai thì cũng là người khác sai.
Dương Hiểu Lâm dùng tay áo lau mũi, vẻ mặt dữ tợn.
“Tôi xuống tay hơi nặng một chút, nếu không phải là Tô Tiêu Thất ở trước mặt tôi nói hươu nói vượn thì có thể như vậy sao?”
Tô Mai quát to một tiếng.
“Tô Tiêu Thất, cô không xong với tôi đâu.” Cô ta hét lên một tiếng rồi đi tìm Tô Kiến Minh.
Tô Tiêu Thất từ khu tập thể trở về.
Trên đường gặp Trương Duyệt, cô kéo Tô Tiêu Thất lại, thấp giọng nói: “Chị Tiêu Thất, trong đại đội có người đang tìm chị.”
Tô Tiêu Thất giật giật mi mắt: “Ai vậy?”
“Nói cái gì nhà Lý Đại Hoa. Hai người kia nói chuyện có chút lén lút, em nói là chị không làm ở đây nữa. Hình như đã đến nhà bà ngoại chị.”
Trong lòng Tô Tiêu Thất nghi hoặc, không phải Lý Đại Hoa đã c.h.ế.t mấy ngày rồi sao?
Đã sớm chôn cất rồi.
“Cảm ơn.” Tô Tiêu Thất đi một bước, nhớ tới Tô Kiến Minh và Từ Hồng Hà, quay đầu hỏi cô ấy:
“Ba của chị với mẹ kế có đến cung tiêu xã tìm em không?”
Trương Duyệt khó hiểu lắc đầu.
“Không có. Hôm qua mẹ em có đến một chuyến và bảo em gửi tiền về nhà thôi. Em bảo dùng để mua công việc của chị, mấy tháng sau cũng không thể có tiền gửi về nhà.”
Nói đến đây, Trương Duyệt mới phát giác nói: “Cha mẹ chị không đồng ý bán công việc cho em.”
Cô ấy áy náy nhìn Tô Tiêu Thất, trong mắt có chút lưu luyến nhưng vẫn nói: “Chị Tiểu Thất, nếu không chị đừng bán cho em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-69.html.]
“Sao lại không bán cho em?”
Tô Tiêu Thất xua tay nói: “Chị đi đây.”
Cô đi về phía nam, nhìn thấy vài người trong đại đội đang lén lút lẻn xung quanh nhà bà đồng Tô.
Tô Tiêu Thất nhìn xung quanh một cái, thấy nửa viên gạch đằng sau bụi hồng, tiến lên cầm cục gạch trong tay, nếu có người muốn gây sự thì dùng gạch đánh c.h.ế.t cũng được hai người.
“Này. Các người làm gì đấy?”
Người nhà Lý Đại Hoa nhìn thấy Tô Tiêu Thất, đôi mắt liền phát sáng.
Giống như nhìn thấy vị cứu tinh.
Chồng của Lý Đại Hoa là Lý Chí Hưng xoa xoa tay, thận trọng tiến hai bước, nhìn thấy viên gạch trong tay Tô Tiêu Thất, ông ta vội vàng đứng lại đó.
“Tiêu Thất, chúng tôi tới tìm cô có chuyện muốn nói.”
“Hình như Đại Hoa chưa đi, còn ở nhà, nếu tôi ăn cơm tối xong lại hút thuốc, dường như nghe được tiếng thở dài của cô ấy...”
Lý Chí Hưng trên trán đổ mồ hôi, cũng không biết là do sợ tới mức đổ mồ hôi hay do trời nóng ?
Chưa đi cũng bình thường.
Hồn ma lang thang ở trần thế trong bốn mươi chín ngày.
Chờ cho địa phủ phán xét thiện ác của bà ta.
Là luân hồi?
Hay là đưa đến Đại Thiết Vi Sơn chịu tội?
“Chưa đi cũng là bình thường, các người đốt nhiều tiền giấy một chút. Nhớ đốt nhiều giấy bạc và ít giấy vàng.”
Lý Chí Hưng vẻ mặt bị dọa sợ vỡ mật, sốt ruột chắp tay trước ngực.
Cũng không để ý bị người ta nhìn thấy nói ông ta mê tín.
Trong nhà có một ác quỷ, ai rảnh lo chuyện khác chứ.
“Tiêu Thất à, cầu xin cháu, chú biết thím là người khó tính nhưng nể tình chú thường xuyên bắt cá đưa đến nhà bà nội cháu, nhờ cháu giúp chú lần này đi.”
Chị dâu của Lý Chí Hưng cũng tới khuyên: “Tiểu Thất, cháu không biết đấy thôi, từ sau khi hạ táng đã xảy ra rất nhiều chuyện kỳ lạ.”