Lặng lẽ cảnh báo bà: “Việc hôm nay tốt nhất bà nên để trong bụng, nếu tôi nghe thấy ai nói bậy thì sẽ không bỏ qua cho bà đâu.”
Bà lão cảm thấy hai đồng xu trong tay nóng phỏng, muốn ném trả lại cho Dương Hiểu Lâm.
Nhưng lại bị một ánh mắt của Dương Hiểu Lâm dọa cho lùi lại.
...
Từ Hồng Hà xoa mông, chửi rủa rồi đi tắm rửa thay quần áo.
Bà ta rất tức giận, ngồi trên ghế nghĩ cách.
Phải làm thế nào để Tô Tiêu Thất thừa nhận rằng cô đang gian díu với Lý Thiết Trụ đây.
Đến lúc đó tìm một người đàn ông góa vợ hay người nào bị tàn tật, lấy chút tiền sinh lễ rồi bán đi.
Đang trong lúc vắt óc suy nghĩ, thì bà ta nghe thấy tiếng cửa bị đập.
Từ Hồng Hà tức giận nói to: “Ai đấy?”
“Tìm Tô Kiến Minh.”
“Ông ấy không ở nhà.”
“Đây là thư của ông ấy, người nhà đến lấy đi.” Người đứng bên ngoài nhà lại nói.
Từ Hồng Hà đành phải từ trên ghế đứng lên, tức giận nói: “Đến rồi đến rồi. Bình thường không phải đều đưa đến nhà máy hay sao?”
“Ông ấy không ở nhà máy, là thư từ Hải Thành tới. Nói là họ hàng bên ngoại.”
Lần này, Từ Hồng Hà trong lòng nảy ra ý đồ xấu.
Người thân ở Hải Thành?
Lão bất tử còn có thân thích ở Hải Thành sao?
Bà nhanh chóng thay đổi sắc mặt, vội vàng chạy ra mở cửa.
Cửa vừa mở ra.
Bà ta ngây cả người.
Người đứng bên ngoài chính là Dương Hiểu Lâm.
Nhìn thấy Dương Hiểu Lâm, Từ Hồng Hà cảm thấy có gì đó không ổn.
Vội vàng lui về muốn đóng cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-67.html.]
Nhìn thấy hành động của bà ta, Dương Hiểu Lâm còn có cái gì mà không hiểu.
Bà ta ngay lập tức túm lấy tóc Từ Hồng Hà, tay phải nâng lên “Bốp, bốp” tát mấy cái bạt tai liền.
“Mày là cái đồ lẳng lơ không biết xấu hổ, dám đi câu dẫn chồng của bà.” Dương Hiểu Lâm vốn đã to cao nên lực tay rất lớn.
Bàn tay đang nắm tóc Từ Hồng Hà giật mạnh một cái.
Một chòm tóc rơi xuống.
Từ Hồng Hà đau đớn kêu lên một tiếng: “Cô buông tôi ra. Ai câu dẫn chồng cô? Chúng ta là thông gia đấy.”
Từ Hồng Hà khi còn trẻ cũng rất giỏi đánh nhau.
Lúc gặp Dương Hiểu Lâm có chút hoảng loạn không phản ứng kịp.
Sau khi phục hồi tinh thần, đưa tay kéo tóc của bà ta, mạnh mẽ kéo xuống phía dưới.
“Con hồ ly lẳng lơ này, còn dám đánh trả.”
Từ Hồng Hà cũng không thua kém, nắm chặt tóc bà ta.
Một tay thi triển Cửu Âm Bạch Cốt Trảo: “Đồ già xấu xí, vô liêm sỉ, dựa vào cái gì mà cô đánh tôi mà tôi không được đánh trả lại?”
Hai người bắt đầu đánh nhau ở đây.
Dương Hiểu Lâm có dẫn người theo.
Hai chị dâu nhà mẹ đẻ bà đi theo tới, hai người thấy em chồng mình chịu thiệt vội vàng tiến lên cào cấu Từ Hồng Hà.
Một mình Từ Hồng Hà làm sao có thể đánh thắng được cả ba người.
Một bên gào khóc tức giận mắng, một bên nắm chặt tóc của Dương Hiểu Lâm không buông.
Nửa bên mặt của Dương Hiểu Lâm đau đớn vì bị Từ Hồng Hà cào, còn có vài vệt m.á.u do cào nhưng bà ta không hề sợ chút nào.
Bàn tay từng cái từng cái một vung qua, từng nắm từng nắm đ.ấ.m nện xuống.
Hai chị dâu của bà ta cũng đặc biệt dùng tay nhéo Từ Hồng Hà hoặc đá bằng giày.
Sau vài cước đá, từ Hồng Hà kêu rên buông tay và nằm trên mặt đất.
Một vài hàng xóm sau khi nghe thấy âm thanh lạ cảm thấy không ổn, vội vàng chạy ra ngăn lại nói: “Cứ tiếp tục như vậy sẽ có án mạng đấy.”
“Đừng đánh nữa, đánh nữa sẽ c.h.ế.t người đấy.”
“Dương Hiểu Lâm, rốt cuộc Từ Hồng Hà đã làm gì cô? Cô có bằng chứng không?”