“Haiz, nữ theo đuổi nam như cách một tầng lụa mỏng. Đàn ông đều không thể nhận ra những tâm kế đó, đều bị mê hoặc che mờ mắt.”
“Em gái của cháu rất giống mẹ kế.” Tô Tiêu Thất bổ sung thêm.
Bà lão càng thêm đồng tình: “Thôi xong, mẹ kế của cháu không quá xinh đẹp nhưng rất giỏi quyến rũ đàn ông.”
Bà lão nhìn về hướng Tô Tiêu Thất bỏ chạy, lắc đầu: “Ôi, tội nghiệp con bé.”
“Đàn ông đều giống nhau cả, họ chỉ thích ngoại tình ở bên ngoài thôi.”
Mẹ của Triệu Viễn vốn là người hung dữ, lúc đến bên cạnh bà lão, sắc mặt càng âm trầm hơn.
Bà lão giật mình kêu lên.
“Cô đang làm gì vậy? A, phu nhân xưởng phó.” Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, bà lão vội vàng nói:
“Tôi còn có việc phải làm, tôi đi trước đây.”
“Đứng lại!” Mẹ Triệu Viễn hét lớn.
Đầu gối bà lão sợ hãi đến mức va đập vào nhau.
“Tôi không biết gì cả, tôi thực sự không biết gì cả.” Bà lão không ngờ vợ của xưởng phó Triệu khi nổi giận còn hung dữ hơn cả con cọp mấy phần.
Mẹ Triệu Viễn cố gắng đè nén ý nghĩ muốn g.i.ế.c người trong lòng xuống.
Bà ta đưa tay nắm lấy tay bà lão, chưa lên tiếng thì nước mắt đã rơi xuống: “Chị dâu, sao số tôi lại khổ thế này?”
“Tôi theo anh ta từ năm mười bảy tuổi, ở nhà chăm sóc cho mẹ anh ta và mấy đứa em. Lúc đó gia đình còn chưa khấm khá gì nhưng tôi đã dốc hết lòng chiếu cố cả gia đình. Ở nhà làm việc đồng áng mới có thể nuôi sống cả gia đình. Nếu không có tôi, liệu anh ta có thể đợi được đến khi cha anh ta chinh chiến trở về hay không? Kẻ nhẫn tâm này lại thực sự đi ngoại tình, thà rằng anh ta tìm một góa phụ còn hơn là con khốn họ Từ đó.”
Vừa khóc, bày ấy vừa ngồi xổm nắm tay bà lão.
Bà lão cũng không thể xen vào.
Bà ta khóc lóc thảm thiết đến nỗi bà lão nhìn thấy cũng không đành lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-66.html.]
Bà lão kể lại cho mẹ Triệu Viễn chính xác những gì bà ấy đã nhìn thấy, thậm chí còn than thở:
“Cô gái khi nãy còn đáng thương hơn.”
Mẹ Triệu Viễn không có chút ấn tượng gì với Tô Tiêu Thất, trong mắt bà ta không có người phụ nữ nào có thể xứng với con trai mình.
Mẹ Triệu Viễn thích con trai bà ra kết hôn với những cô gái có quyền thế, địa vị.
Còn những cô gái thôn quê này, chắc chắn phải sánh đôi với những người đàn ông tay nấm chân bùn.
Đáng tiếc cuộc hôn nhân này lại do ba chồng quyết định.
Bà ta không sợ đàn ông nhưng lại sợ ba chồng trở về từ chiến trường ra mặt.
Khi biết tin con trai có ý định hủy hôn, bà ta đã âm thầm vui mừng.
Bà ta định cho con trai cưới con gái của lãnh đạo trong quân đội, sau này con trai có thể ở lại trong quân đội mà không phải trở về.
Ai mà ngờ được, suýt chút nữa lại cưới phải con gái con hồ ly tinh.
Mẹ Triệu Viễn họ Dương, cùng dòng tộc với Quý Hồng.
Nhắc mới nhớ, cha của Quý Hồng chính là anh em họ với bà ta nên mọi người đều gọi bà ta là Dương Hiểu Lâm.
Dương Hiểu Lâm khóc đến không thở nổi, xách lỗ tai của mình lên, lau nước mũi quảng xuống đất rồi chùi tay vào đế giày.
Bà ta hít mũi mộ cái, đôi mắt đỏ ngầu như máu.
Oán hận mắng: “Tôi sẽ không để cho con hồ ly lẳng lơ kia sống dễ dàng đâu.”
Dương Hiểu Lâm độc đoán quen, bà ta cũng không chịu nhục nhã để bắt gian tại giường.
Người đàn ông của bà ta không thể mất chức xưởng phó của nhà máy nên bà ta chỉ có thể khẳng định chính Từ Hồng Hà đã câu dẫn người đàn ông của bà ta.
Nghĩ tới đây.
Dương Hiểu Lâm cũng không khóc nữa, lấy từ trong túi ra hai đồng đưa cho bà lão