Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 636

Cập nhật lúc: 2025-05-10 14:45:49
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Tiểu Thất hiểu ý của anh ấy.

Vào đi.

Trong nháy mắt.

Trên mặt Tô Tiêu Thất lộ ra một nụ cười.

Thấp giọng lẩm bẩm:

“Đến rồi.”

Chiến Bắc Hành tới gần cô, kỳ quái hỏi:

“Cái gì tới?”

Tô Tiêu Thất bướng bỉnh chớp mắt, nụ cười trên khóe miệng càng sâu hơn rất nhiều.

“Người tìm c.h.ế.t tới rồi.”

Chiến Bắc Hành: “...”

Anh như có điều suy nghĩ nhìn về phía Nhạc Kiến Chương, trong lòng đại khái biết Tô Tiểu Thất nói là ai. Nhìn lịch sự nhã nhặn, sao có thể không làm chuyện người?

Thích một cô gái, cũng không thể dùng thủ đoạn bỉ ổi.

Trên mặt Chiến Bắc Hành lạnh đi vài phần.

“Vào đi.”

Chiến Bắc Hành đi pha trà, trong tay cầm Long Tĩnh thượng hạng.

Suy nghĩ một chút Nhạc Kiến Chương không làm chuyện người.

Tay của anh chuyển qua trà Mạt Tử bên cạnh, cầm lấy trà Mạt Tử đặt ở trong vại tráng men, nhấc bình nước ấm lên đổ xuống.

“Tứ Hải, lại đây bưng trà.”

“Ôi.”

Từ Tứ Hải bưng vại tráng men đưa cho Nhạc Kiến Chương.

Nhạc Kiến Chương vốn không muốn tới nơi này, nghe Từ Tứ Hải nói đến nhà người là lãnh đạo của anh ấy, lúc này mới đi theo tới liếc mắt một cái.

Hôm nay xem ra....

Chẳng qua chỉ như thế.

Anh ta nghĩ đến nhà Tống Phỉ Phỉ cũng ở đây, nghĩ ngồi vài phút liền tìm lý do rời đi.

Không bằng đến nhà Tống Phỉ Phỉ ăn cơm.

Từ Tứ Hải ngồi xuống cố ý thở dài một hơi.

“Chị dâu, ba mẹ em giục em kết hôn sớm một chút. Chị nói xem có phải đường nhân duyên của em bị bấm đứt hay không?”

Tay Nhạc Kiến Chương bưng vại tráng men dừng lại.

Tròng kính dày che mắt anh ta, không thấy rõ ý tứ dưới đáy mắt anh ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-636.html.]

Tô Tiêu Thất thản nhiên nhìn lướt qua.

Khóe miệng cười khẽ:

“Nhân duyên tốt đẹp của em, bị người ta phá hư rồi.”

Từ Tứ Hải tỉnh bơ liếc xéo Nhạc Kiến Chương, cau mày nghi hoặc:

“Nhân duyên ban đầu của em?”

“Ừ, vốn là định nói chuyện cưới gả, ba mẹ hai bên sẽ ở chung rất tốt. Hết thảy đều sẽ nước chảy thành sông, có con trai có con gái, cả đời hạnh phúc, sống đến tám mươi tám tuổi mới có thể rời khỏi nhân thế.”

Ánh mắt Từ Tứ Hải có biến hóa.

Tay cầm ly của Nhạc Kiến Chương run rẩy, anh ta mím môi.

“Tứ Hải, tôi nhớ ra phải đến nhà Phỉ Phỉ.”

Nhạc Kiến Chương đứng lên, muốn rời đi.

Từ Tứ Hải theo bản năng mở miệng:

“Nhạc Kiến Chương, cậu gấp cái gì?”

Tô Tiểu Thất vui vẻ.

“Anh ta có tật giật mình.”

Nhạc Kiến Chương xoay người lại, căm tức nhìn Tô Tiểu Thất. “Cô là đạo sĩ dỏm gạt tiền nói lung tung cái gì? Tin hay không, tôi ra khỏi tiểu khu là có thể dẫn người tới bắt cô lại.”

“Anh bắt ai?” Cửa viện bị đẩy ra lần nữa.

Chiến Bắc Đình và Chu Nguyệt cùng đi vào.

Chiến Bắc Đình vẻ mặt ghét bỏ nhìn về phía Chiến Bắc Hành: “Em trai, có người uy h.i.ế.p vợ em, em nên đánh cậu ta gần chết.”

Anh ấy nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Nguyệt.

Chu Nguyệt có vầng sáng của mẹ, trên mặt có một chút giận nhỏ.

“Anh là cái thá gì? Cho anh can đảm đi ra ngoài gọi người, những người đó cũng sẽ không nghe lời anh.” Chu Nguyệt và Chiến Bắc Đình hai người tỏa ra khí chất con em cán bộ thành phố cao cấp.

Nhạc Kiến Chương giật giật môi.

“Là bọn họ không cho tôi đi.”

Chiến Bắc Đình trực tiếp đẩy Nhạc Kiến Chương vào trong nhà: “Không cho anh đi, vậy anh ngồi xuống nghe cho đầy đủ.”

Nhạc Kiến Chương: “....”

Vào ổ thổ phỉ?

Anh ta không đi được, đành phải nhìn về phía Từ Tứ Hải.

Sắc mặt giận dữ đùng đùng nói:

“Tứ Hải, tốt xấu gì hai nhà chúng ta cũng biết nhau. Cậu thật sự muốn như vậy sao?”

Khóe miệng Từ Tứ Hải chứa ý cười như đúng mà không phải.

“Kiến Chương, cậu gấp cái gì?”

Loading...