Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:00:57
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bất quá chính là muốn nói anh ta biết anh ta sống thiếu đạo đức như thế nào.

Tô Tiêu Thất tâm tình rất tốt về đến nhà, Chiến Bắc Hành ngồi ở trong sân cùng bà đồng Tô nói chuyện phiếm.

Nhìn thấy cô đi vào, trong mắt bình tĩnh mang theo ý cười nhàn nhạt.

Bà đồng Tô liền nói hai câu, cũng không có nghe rõ ràng.

Bà đồng Tô nhướng mày.

Được rồi, bà lão như bà cụ sẽ không ở chỗ này chướng mắt.

“Buổi tối muốn ăn cái gì?” Bà đồng Tô đứng lên vỗ vỗ vụn cỏ trên ống quần.

Tô Tiêu Thất vội vàng đi tới nói: “Bà nội, để cháu đi nhóm lửa. Muốn ăn cháo khoai lang bà nội nấu.”

Cô làm ra vẻ không cố ý để chạm vào tai của Chiến Bắc Hành. Cô còn muốn chạm thêm một chút nữa nhưng bị Chiến Bắc Hành nắm lấy tay.

Lòng bàn tay thô ráp thật ấm áp.

Tô Tiêu Thất xoa xoa mấy cái, Chiến Bắc Hằng nhanh chóng buông tay cô ra.

Anh nhìn cô có chút bất lực, giọng điềm đạm nhưng đầy sự âu yếm: “Tiếu Thất.”

Tô Tiêu Thất ngọt ngào đáp: “Anh Bắc Hành, anh không lo lắng khi em về muộn à.”

Chiến Bắc Hành: ...

Bà đồng Tô hít một hơi nói: “Cháu gái, răng của bà sắp bị đau vì vị chua rồi đấy.”

“Tiêu Thất ơi, dù sao cháu cũng là con gái đấy.”

Tô Tiêu Thất ôm lấy Bà đồng Tô, tựa đầu vào vai bà.

“Bà ơi, con gái cũng có thể tự do theo đuổi chàng trai mình thích chứ.”

“Cháu phải rụt rè một chút.” Bà đồng Tô nhắc nhở cô.

Tô Tiêu Thất cười: “Cháu đã tự dè dặt trong lòng rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-57.html.]

Hai ngày sai.

Mỗi ngày Chiến Bắc Hành đều được tiếp xúc với phương pháp châm cứu, Tô Tiêu Thất ở bên Bà đồng Tô nấu ăn và trò chuyện, ngày tháng trôi qua thật êm đềm.

Sáng hôm đó.

Cánh cổng ngoài sân nhà bị đập loảng xoảng.

Tô Tiêu Thất sợ hãi, trái tim cô đập mạnh liên hồi. Cô không nhịn được mà chửi: “Ai vậy? Vội vàng đi đầu thai à?”

m thanh đập cửa nhỏ dần, bên ngoài có người kèm theo tiếng khóc: “Tô...”

Tô Tiêu Thất mở cửa nhưng phần sau của lời nói của Trương Tiểu Sơn bị nuốt vào trong.

“Tiên nữ, anh... anh ta c.h.ế.t rồi.”

“Ai vậy?” Tô Tiêu Thất tạm thời không nhớ ra ngay.

“Chính là...”

Tô Tiêu Thất nhìn thấy khuôn mặt kinh hoàng của cậu ta và hiểu ra ngay: “Tên đeo kính kia phải không?”

Trương Tiểu Sơn gật đầu mạnh mẽ.

“Tôi đến xin lỗi cô và bà đồng Tô, trước đây là tôi có mắt như mù rồi. Đã làm phiền tới mọi người. Sau này tôi nhất định sẽ nhớ bài học này, xin cô đừng trách mắng tôi.”

Tô Tiêu Thất tựa vào cánh cửa sân, chân đá nhẹ vào mảnh đất màu vàng.

Lắc đầu đầu nhẹ nhàng nói: “Không phải tôi nguyền rủa anh ta vì những gì đã xảy ra. Tôi chỉ nhận ra anh ta đã làm quá nhiều việc xấu mà thôi.”

“Ba tuổi, anh ta đã trộm tiền của hàng xóm. Năm tuổi, anh ta đã lấy trộm thuốc cứu mạng của người khác mà đổ vào bồn cầu. Bảy tuổi, anh ta lẻn vào nhà vệ sinh nữ để xem con gái đi tiểu. Chín tuổi, vu oan hãm hại người khác, làm hại người đó bị ném xuống sông. Mười tuổi, anh ta đã cho bò trong làng ăn bẫ đậu. Mười hai tuổi...”

Trương Tiểu Sơn tức giận nhổ một ngụm nước bọt vào lòng bàn tay, xoa xoa rồi cầm xẻng lên.

“Cực kỳ thất đức, không xót thứ gì.” Bọn họ cũng ngang bướng nhưng nhiều nhất chính là đi câu cá trên sông hoặc lên núi bắt chim.

Sau khi mắng xong, vẻ mặt ân hận nhìn về phía Tô Tiêu Thất.

“Thật xin lỗi, trước kia tôi vốn là một tên côn đồ đi theo anh ta để phát triển, lại theo sai người. Hơn nữa, cô nói cũng đúng. Ba tôi quả thật đã giao toàn bộ gia tài cho anh trai của tôi quản lý.”

Tô Tiêu Thất có thể nhìn ra được, Trương Tiểu Sơn không phải người không có lương tâm.

Loading...