Cao Văn Anh: “?” Không cần đi sâu vào chi tiết như vậy đâu.
Những người khác trong nhà họ Gao: “?”
Buổi diễn kịch này thật tuyệt vời.
Những cú quay xe đáng ngạc nhiên đến mức khiến mọi người mất cảnh giác.
Cao Văn Anh thường bắt nạt con thú lòng dạ đen tối, nhưng hóa ra Cao Văn Anh mới là người bị bắt nạt.
“Nhưng những gì chúng tôi thấy...?” Em trai của Cao Văn Anh phản đối.
“Cậu bị mù.”
Tô Tiêu Thất nói: “Não là thứ tốt, đáng tiếc cậu không có, cả nhà đều là bị bạch liên hoa hai mươi mấy tuổi trêu đùa xoay lòng vòng.”
Đúng như dự đoán, đầu óc của một số người chỉ để trang trí.
Người nhà họ Cao:… Không ai trong số bọn họ có thể chạy trốn, tất cả đều bị mắng.
Ông nội Cao muốn đánh Cao Phong vì sai lầm của ông ấy đã khiến ông nội Cao bị mắng trong thời gian dài.
Sắc mặt Đào Lan càng ngày càng đen, dù có muốn rời đi cũng không thể rời đi.
Cô ta hét vào mặt Tô Tiêu Thất: “Đồ khốn nạn, tôi có thù oán gì với cô?”
“Cô và tôi không có thù oán gì, nhưng tôi cũng chẳng có thù gì với tiền cả.” Tô Tiêu Thất ân cần giải thích.
Nhìn vẻ mặt u ám của Cao Phong, nụ cười của cô càng sâu hơn.
Những khách hàng lớn phải được chào đón bằng một nụ cười.
“Thật là bất bình, không để ông nuôi thay con gái của kẻ thù của ân nhân mình được. Số tiền này...?”
Cao Phong: “?”
“Đây.”
“Thật tuyệt.” Tô Tiêu Thất vỗ tay. “Có thể dẫn cô bé tội nghiệp đó đến tìm tôi.”
Vào lúc này.
Một số cảnh sát bước ra ngoài.
Thì ra Cao Trạm đã nhờ người gọi cảnh sát đến.
“Ở đây báo có tội phạm à?”
Cao Trạm nhờ người vào: “Đồng chí cảnh sát, cô gái tên Đào Lan này bị tình nghi lừa đảo.”
Đào Lan hoảng hốt.
Cô ta không thể bị bắt đi được.
Mọi thứ ban đầu phát triển theo đúng sắp đặt của cô ta, đều tại con nhỏ giả thần giả quỷ này.
“Không, tôi không...”
“Bác Cao, hơn một năm quen biết này đều là giả hết sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-317.html.]
“Tha cho cháu đi, có được không?”
“Tiểu Vũ, Tiểu Viêm. Chị là chị gái của hai em mà.”
Mặt Cao Tiểu Vũ lạnh lùng: “Cao Văn Anh mới là chị gái của chúng tôi, cô nghĩ mình là ai chứ?
“Bác Cao, bác đã nói sẽ coi cháu như con gái ruột của mình mà, làm người nên thành thật.”
Cảnh sát đã bước vào tiến lên bắt lấy Đào Lan.
Cô ta tiếp tục vùng vẫy.
Cao Phong lạnh lùng nói: “Thành thật? Cô có không? Tôi coi con gái của Đào Đại Giang như con gái ruột của mình, không phải cô, một con thú lòng dạ đen tối.”
“Đồng chí cảnh sát, người phụ nữ này đầy dối trá. Không biết cô ta đã lừa bao nhiêu người.”
“Chúng tôi sẽ điều tra.”
Cảnh sát đưa Đào Lan đi mất.
Cao Phong nặng nề, vẻ mặt phức tạp nhìn Cao Văn Anh.
Hai ba con nhìn nhau.
Cao Văn Anh lại khóc một cách tuyệt vọng.
“Con, con sẽ chuyển đến ký túc xá ngay bây giờ...”
Cao Phong: .”..”
Ông ấy rút lại những lời nói trước đây.
“Văn Anh.”
Bà nội Cao thở dài: “Văn Anh. Ba cháu không cho cháu sống ở nhà. Sau khi cháu chuyển đến ký túc xá, thỉnh thoảng phải về thăm bà nội nha.”
“Bà và ông nội sẽ đi ăn cơm dạo phố với cháu.”
Tô Tiêu Thất rất vui.
Bà nội Cao biết chọc tức người.
Cao Phong: “?”
Tô Tiêu Thất nhẹ lắc đầu: “Tội nghiệp Cao Văn Anh, một chiếc răng của cô ấy đã bị gãy.”
Sắc mặt Cao Tiểu Vũ hung dữ, kéo anh trai mình ra khỏi cửa.
Cao Văn Anh bị mất một chiếc răng.
Đào Lan chắc chắn phải mất mười chiếc răng.
Cao Trạm đau đầu nhìn Tô Tiêu Thất xem trò vui đến chẳng màng tới ai.
Ông ấy lại đưa tay kéo Tô Tiêu Thất: “Đi thôi.”
“Tôi vẫn chưa nhận được tiền.”
Sau khi nghe vậy, Cao Phong quay người đi lên phòng trên lầu, chẳng mấy chốc đã có được một cọc lớn.