Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 276

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:30:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên ngoài có người hét lên:

“Tô Tiêu Thất, có người tìm cô.”

Tô Tiêu Thất ngước mắt lên nhìn, là Tần Nham mặc một bộ áo sơ mi và quần tây vô cùng chỉnh tề đang đứng ở cửa thôn.

Anh ta đang cảnh vệ chặn ở bên ngoài.

Đột nhiên tâm trạng của Tô Tiêu Thất trở nên vui vẻ.

Đôi mắt biến thành ngôi sao.

Phát tài rồi, phát tài rồi.

Trong mắt quần chúng ăn dưa: háo sắc.

Tô Tiêu Thất vội vàng chạy ra ngoài.

Đám đông ở lại đang bàn tán sôi nổi, không ai chú ý đến Tôn Tiểu Tam.

Nước mắt rơi xuống Tôn Tiểu Tam từng giọt.

Trong lòng thằng bé rất ủy khuất, không rõ vì sao một chút chuyện nhỏ này mà cũng từ chối giúp mình.

Con mèo Tiểu Hắc kia còn được ăn ngon như vậy, nhớ tới lời Tôn Hiểu Mai nói: “Muốn sống tốt thì phải tự giành lấy.”

“Nếu không có con mèo Đại Hắc thì thím có nhận nuôi mình không nhỉ?”

Tôn Tiểu Tam lại tự hỏi trong lòng.

Cúi đầu ủ rũ đi về nhà, thằng bé muốn hỏi ý kiến Tôn Hiểu Mai.

Tô Tiêu Thất đến cạnh xe của Tần Nham nhìn thoáng qua.

Trên ghế xe đều là những chiếc túi da rắn.

Tần Nham cố ý ho khan một tiếng: “Ghế sau và cốp sau đều là thứ cô thích. Ngoài ngọc trai, ngọc lục bảo và vàng thì còn có đồ sứ hoàng gia và tranh thư pháp của các danh nhân cổ xưa.”

Khóe miệng Tô Tiêu Thất chưa từng cong xuống.

Sắp cười đến mức co giật rồi.

“Tần Nham, quả nhiên anh đúng là người hiểu chuyện.”

Chuyến này Tần Nham kiếm được không ít tiền.

Anh ta lấy ra lá bùa mà Tô Tiêu Thất đưa cho, ngũ quỷ phù trong đó chỉ còn lại tro tàn.

“Đêm hôm trước tôi chỉ nghe thấy tiếng động, đột nhiên lá bùa trên người bay lên. Lá bùa bị đốt cháy.”

“Vậy tôi sẽ vẽ thêm hai cái nữa.”

Tần Nham: .”..?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-276.html.]

“Hai cái sao? Có ít quá không?”

“Cung Tài Bạch của anh đang tỏa ra ánh sáng vàng, tài vận cả đời này tăng vọt. Chỉ cần tôi dùng Tụ Linh Trận thu hồi vận khí của anh rồi sau này trả lại cho anh thì anh sẽ không sợ tà ma nữa.”

Trong lòng Tần Nham vui vẻ.

“Tô Tiêu Thất, vậy gặp phải tà ma cấp cao hơn thì sao?”

Tô Tiêu Thất không nói gì mà chỉ cau mày: “Anh đang tìm việc cho mình làm ư? Sao vậy? Chê cấp bậc ma quỷ mà mình gặp phải chưa đủ cao à.”

Tần Nham Tam lắc đầu: “Không có.”

Sao anh ta có thể tự ngược như vậy chứ.

“Cúi đầu xuống.” Tô Tiêu Thất nói, Tần Nham ngoan ngoãn cúi đầu.

Tô Tiêu Thất nhổ một nắm tóc.

Tần Nham: .”..Cần nhiều như vậy á?”

“Sao em không cạo tóc anh luôn đi?”

Tô Tiêu Thất dùng một tờ giấy vệ sinh màu hồng nhạt gói lại: “Chỉ cần ba cọng là đủ rồi, cần gì nhiều vậy chứ?”

“Được lắm, chỉ cần ba cọng mà cô nhổ của tôi ít nhất cũng ba mươi cọng sao?”

“Mười cọng chọn một à?”

Tô Tiêu Thất không thèm để ý tới anh ta, tự giác ngồi vào xe bảo Tần Nham lái xe vào trong sân nhà.

“Bị người ta nhìn thấy ở phía sau thì sao?” Tần Nham chột dạ.

“Không sợ.”

Đến chỗ gác cổng, người bảo vệ đã bước đến nhìn thoáng qua. Tô Tiêu Thất rất hào phóng mở cửa sau xe: “Đều là một ít đồ cũ trước kia tôi dùng.”

Bảo vệ nhìn qua thấy một cái tủ nhỏ.

“Đồ cũ như vậy cũng chuyển tới sao?”

Tô Tiêu Thất đóng cửa xe lại: “Không có cách nào khác, dùng lâu có cảm tình.”

Đến cửa nhà mình.

Tần Nham mới thở ra một hơi thật dài: “Đúng là ở trên cô có người.”

“Đương nhiên là không chỉ có một người.”

Tô Tiêu Thất oán thầm: Tính cả lão quỷ thì có tới 108 tổ tiên chiếm giữ các bộ phận trên trời, tôi đang khoe khoang sao?

Tần Nham giúp chuyển tất cả đồ đạc trong xe vào trong nhà.

Người đi qua tò mò nhìn xem, Tô Tiêu Thất này mua một đống đồ nội thất rách nát sao?

“Tiểu Thất, cô mua những thứ này làm gì?”

Loading...