Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 270

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:30:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một luồng ánh sáng đánh ra, người phụ nữ biến mất.

Ngay tại lúc này, một bóng âm hồn muốn nương nhờ.

“Đệt. Muốn ké chú siêu độ.” Trong tay Tô Tiêu Thất b.ắ.n ra một lá bùa: “Sắc.”

Cản âm hồn lại.

“Cô ta là kẻ thù của tôi, con dâu tôi.” Cả người âm hồn toàn vết máu, chỉ là khí tức rất yếu.

Tô Tiêu Thất cũng không cần tự mình ra tay.

Trong bốn mươi chín ngày, hồn thể của nó rất yếu.

So với lúc bị các ma quỷ khác bắt nạt, đợi chịu đựng đến ngày thứ bốn mươi chín mới có thể đi nhận xét xử.

Người phụ nữ kia không còn đi theo trình tự này, Tô Tiêu Thất đã giúp cô siêu độ.

Cô hung dữ trợn mắt nhìn, âm hồn lập tức bị doạ run lẩy bẩy rời đi.

Chị cả Hoàng và Thẩm Đào mở cửa rồi.

“Tô Tiêu Thất, xảy ra chuyện gì?”

Tô Tiêu Thất mở miệng, vốn muốn đập cửa ngăn chặn màn bi kịch này.

Bây giờ đã chắc chắn.

“Tôi nằm mơ thấy ác mộng.” Lý do của Tô Tiêu Thất rất tệ.

Chị cả Hoàng: ... “Không phải là cô không sợ quỷ sao?”

“Đúng, tôi nằm mơ thấy rắn.”

Thẩm Đào: ... Ông ấy đen mặt, luôn cảm thấy Tô Tiêu Thất không nói thật.

Người phụ nữ này nói dối nhưng chưa viết dàn ý.

“Vậy tôi ở cùng cô.”

Tô Tiêu Thất lắc đầu: “Không cần, Đại Hắc ở cùng tôi rồi.”

Nói xong Tô Tiêu Thất vẫy vẫy tay với chị cả Hoàng, xoay người đi vào cửa nhà mình.

Ngay cả ánh mắt cũng không cho Thẩm Đào một cái.

Thẩm Đào: ... “Tô Tiêu Thất có ý kiến với tôi hả?”

“Chắc chắn mới nãy ông mắng cô ấy nhỉ? Chính là ngoài miệng không mắng trong lòng mắng.” Chị cả Hoàng mũi hừ lạnh một tiếng, đến cả một ánh mắt cũng không cho Thẩm Đào đi thẳng vào nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-270.html.]

Để lại Thẩm Đào với bộ mặt c.h.ế.t lặng.

Hai người phụ nữ này tụ lại một chỗ làm hàng xóm, sau này còn có ngày tốt đẹp nữa sao?

Thẩm Đào thở dài một hơi, Chiến Bắc Hành chạy xa rồi.

Ông ấy chỉ có thể chịu tội thôi.

Sáng sớm ngày thứ hai.

Tin tức cực kỳ lớn của khu tập thể đã truyền đến tất cả khu tập thể.

Nhà trệt nhà họ Tôn phía sau xảy ra án mạng.

Hai người Tôn Đạt đều c.h.ế.t rồi, còn là đứa con lớn nhà hắn dậy phát hiện ra.

Bị dọa sợ chạy ra kêu người.

Cũng chỉ là đứa trẻ sáu tuổi, nhìn thấy cảnh tượng như vậy bị dọa sợ không nhẹ.

Hàng xóm vào nhìn một cái cũng bị doạ ngơ người

Trên mặt đất toàn là máu, cho tới giờ vẫn chưa từng thấy có người chảy nhiều m.á.u như vậy.

Thù gì oán gì?

Tô Tiêu Thất ôm con mèo Đại Hắc trong tay và mở cửa sân, có người dẫn theo vài cảnh sát tới.

“Cô chính là Tô Tiêu Thất sao?” Một cảnh sát đưa giấy tờ cho Tô Tiêu Thất xem.

“Tối hôm qua trong khoảng thời gian từ 12 giờ sáng đến 1 giờ sáng, cô đã ở đâu?” Một cảnh sát trẻ tuổi trước mặt Tô Tiêu Thất hỏi với sắc mặt không mấy thiện cảm.

“Hãy thành thật trả lời câu hỏi của chúng tôi.”

“Thành thật sẽ được khoan hồng, nếu chống cự bị xử nặng.”

Toàn thân của Tô Tiêu Thất đảo lộn, mỗi cái gai đều giống như một cây kim thép.

“Tôi ở nhà. Vẻ mặt không tốt của anh là muốn vu oan giá hoạ cho tôi thôi.” Tô Tiêu Thất lạnh lùng nhìn sang.

“Chúng ta chỉ hiểu rõ chân tướng, tuyệt đối không có vu oan giá hoạ.” Một người đàn ông lớn tuổi với vẻ mặt nghiêm nghị.

Dáng vẻ của Tô Tiêu Thất trông như thể chắc tôi tin mấy người.

“Mấy người lừa ai vậy?”

“Nhà họ Tôn cách chỗ tôi bao xa, trong lòng các người không có tính toán trước sao?”

“Thậm chí còn chưa hỏi thăm hàng xóm nhà họ Tôn. Sau khi biết chuyện thì tới thẳng nhà tôi sao?” Tô Tiêu Thất khinh bỉ nhếch miệng: “Các người điều tra mà chỉ dựa vào một lời kết luận của quần chúng vây xem.”

Loading...