“Một người phụ nữ góa chồng không giữ được, có mặt mũi làm thì phải gánh được hậu quả.” Em trai sư đoàn trưởng không thèm suy nghĩ nói: “Cô là đang trút giận.”
Ngoài sân có mấy người phụ nữ tới.
Một người trong đó là vợ của sư đoàn trưởng Trần.
Tô Tiêu Thất đè nén chút xấu xa trong lòng lại.
Đặc biệt là khi đối mặt với loại người người khác c.h.ế.t rồi thì là đáng đời, còn nhà mình một con ch.ó c.h.ế.t cũng không được này.
“Còn có nữa, ông muốn tôi nói không? Tôi sợ ông chê chỗ nhà tôi nhỏ, xấu hổ khấu ra cho tôi một căn nhà gỗ cấp bốn.”
Trực giác sư đoàn trưởng Trần thấy không phải là lời tốt.
“Đừng nói nữa.”
Em trai ông ấy cầm tinh con lừa, trời sinh cứng đầu.
“Cô nói đi, tôi xem cô còn có thể bịa đặt thế nào? Kể mấy chuyện linh tinh ra chính là có thể vu oan.”
Tô Tiêu Thất thích kiểu cầu xin bị hành như thế này.
“Mẹ ông dan díu với bố vợ ông, bị mẹ vợ ông phát hiện. Hai người liền hợp tác bóp c.h.ế.t mẹ vợ ông, đẩy bà ấy từ trên lầu xuống, tạo thành hiện trường giả trượt chân ngã xuống.”
“Cô nói láo.”
Em trai sư đoàn trưởng Trần hoàn toàn nổi giận rồi.
“Có nói điêu hay không, chỉ cần đi hỏi thử bác sĩ lúc đó.” Tô Tiêu Thất hờ hững nói: “Cổ của bà ấy bị bóp gãy rồi.”
Sư đoàn trưởng Trần khóc không ra nước mắt.
Đây là mẹ của ông ấy sao?
Cổng sân bên ngoài bị người ta đạp mở.
Một người phụ nữ mặt đầy u ám bước vào, đi thẳng tới chỗ Tô Tiêu Thất.
“Tôi tin lời cô nói. Rất nhiều lần tôi nằm mơ thấy mẹ tôi, bà ấy với tôi không thở được. Cổ đau quá đau quá.”
Em trai sư đoàn trưởng Trần hối hận rồi.
Tô Tiêu Thất quay đầu nhìn dáng vẻ mặt đầy hối hận của ông ta.
Châm biếm của cô, tuy muộn nhưng sẽ không biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-265.html.]
Ăn dưa xem kịch, một giây cũng sẽ không chê muộn.
Cô liếc bộ dạng ỉu xìu của ông ta, không có chút thật lòng thở dài:
“Thấy chưa, tôi đã bảo đừng nói nữa rồi mà.”
“Đứa con có hiếu như ông, còn giúp mẹ vợ ông tìm được kẻ thù rồi.”
Em trai sư đoàn trưởng Trần: .”..” Muốn tát Tô Tiêu Thất một cái quá.
Sư đoàn trưởng Trần: .”..” Ông ấy không còn mặt mũi nữa rồi, muốn độn thổ quá.
Mèo béo Đại Hắc nhảy tới bên cạnh Tô Tiêu Thất, cô tốn sức ôm mèo béo Đại Hắc: “Vị người tối này, ít nhất ông cũng đã đưa chân tướng cái c.h.ế.t mẹ vợ ông ra ánh sáng. Đó cũng là một chuyện công đức vô lượng.”
Tô Tiêu Thất nói xong, vui vẻ lui về sau mấy bước.
Em trai sư đoàn trưởng Trần: .”..”
Người phụ nữ này có phải được ôn thần nhập vào rồi không?
Cái tốt thì không linh, cái xấu lại linh.
Còn chưa nghe thấy cái miệng chó của cô nói được một câu nào hay, ai biết linh hay không linh?
Tô Tiêu Thất: “Miệng ông mới là miệng chó, cả nhà ông đều là miệng chó.”
Người tại hiện trường: .”..” Có cảm giác bị mạo phạm, cô có biết thế nào là lễ phép không?
Triệu Lộ bước từng bước tới trước mặt chồng mình: “Trần Đình Hoà, ông vẫn mốn giúp mẹ ông kéo dài mạng sống sao?”
Mặt Triệu Đình Hoà đang dữ tợn thì ngay lập tức ủ rũ.
“Triệu Lộ, đừng nghe đạo sĩ dỏm nói linh tinh. Đây chính là lừa tiền.”
Tô Tiêu Thất đứng bên xem kịch, nhưng cũng không thể bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền của cô: “Đúng rồi, hôm nay mọi người phải trả cho tôi năm mươi tệ.”
Trần Đình Hoà tức gần chết.
Con nhóc c.h.ế.t tiệt điên không nhẹ.
“Sao cô không đi cướp tiền luôn đi?”
“Không đưa cũng được, tội nghiệt của mẹ ông lại nặng thêm một tội. Theo đó mọi người ở hiện trường cũng vậy, nếu các người không đưa, những người khác trong nhà các người...”
Tô Tiêu Thất cảm thấy bản thân còn có lương tâm, lương tâm ăn nói có chừng mực.