Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 263

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:30:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bây giờ cô ta cảm thấy thất vọng tràn trề.

“Phong thuỷ nhà mẹ đẻ của tôi cũng không tốt phải không?” Người phụ nữ ngơ ngác hỏi.

Tô Tiêu Thất bấm ngón tay.

“Nhà mẹ đẻ của cô cũng có một hạt, để trong số lễ vật tặng cho cô.”

Tô Tiêu Thất nhắm mắt: “Chuỗi hạt này không thích bị để ở những nơi dơ bẩn, mà nó thích ở những chỗ có gỗ và phụ nữ.”

“Nhà mẹ cô được tặng một chiếc máy may phải không?”

Người phụ nữ bịt miệng, khóc nức nở.

Lúc bọn họ kết hôn, chồng cô đã tặng một chiếc máy may cho nhà mẹ đẻ. Lúc đó mẹ cô ta nói tặng lại chiếc máy máy may nằm cho cô ta đem về dùng nhưng người chồng lại nhờ người quen mua được hai chiếc.

Tặng chiếc máy may cho nhà vợ là để tỏ lòng hiếu thảo.

Đây nào phải hiếu thảo, rõ ràng là có ý muốn g.i.ế.c người mà.

Sự thật tàn khốc như thế đó.

Tô Tiêu Thất là người chỉ nói thật.

“Hạt này hại người khác, tôi giúp cô tiêu huỷ nó.” Tô Tiêu Thất cầm lấy viên có mùi tanh nhất.

“Cảm ơn, vậy còn viên ở nhà mẹ tôi thì sao?”

“Không cần để ý tới nó. Tôi làm pháp ở đây cũng có thể tiêu huỷ hạt đó.”

Khi Tô Tiêu Thất vừa định cầm lấy viên trầm hương thì bị con mèo mập chạy đến tha đi mất.

Trước mặt bọn họ nó nhai một cách ngon lành.

Người phụ nữ ngạc nhiên.

“Nó, sao nó lại không kén ăn nữa?”

Tô Tiêu Thất: “….?”

“Con mèo này vừa kén ăn vừa lắm chuyện, nhưng mèo đen thì thường thích ăn những thứ bẩn thỉu.”

Mèo Đại Hắc ăn rất vui vẻ, “meo” một tiếng với Tô Tiêu Thất. Giống như đang nói: “Đồ ăn ngon nhất thiên hạ, còn muốn ăn nữa thì phải làm sao?”

Tô Tiêu Thất nhướng mày, biết con mèo béo Đại Hắc này không hề bình thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-263.html.]

Tương lai chắc chắn sẽ là trợ thủ đắc lực của cô, chỉ là tính khí tên nhóc này không tốt lắm.

Tô Tiêu Thất nhận tiền của cô ta, lấy túi giấy bên cạnh đưa cho cô ta: “Trong đây là đường đỏ, bây giờ cô cần đường đỏ hơn bất kỳ người nào khác biết không?”

Con của cô ta cực kỳ khỏe mạnh.

Nhưng cô ta vì viên trân châu, cơ thể hiện lên tử khí.

“Đợi một lúc lấy bùa hộ thể.”

Người phụ nữ lắc đầu: “Không cần bùa hộ thể đâu. Viên trân châu đó của nhà mẹ đẻ tôi còn xin cô xử lý giúp.”

Giữa lông mày cô ta còn có sự thất vọng và bất lực.

“Được.” Tô Tiêu Thất xin một sợi tóc của cô ta, cầm sợi tóc đi vào trong phòng.

Trước bài vị sư tổ làm một thủ ấn, tiếp sau đó nhanh chóng vẽ một tấm bùa trên tờ giấy bên cạnh.

Rồi đốt tấm bùa với tóc của người phụ nữ.

Trong miệng Tô Tiêu Thất lẩm bẩm: “Diệt.”

Theo một tiếng diệt, trong đội sản xuất của thôn xóm nào đó ở quê. Máy may của một nhà nào đó đột nhiên nổ tung, bên trong bốc lên một mùi hôi thối.

May là trong nhà không có ai.

Sau khi có hai con chuột tới l.i.ế.m sạch, liền chạy từ hang chuột tới đại đội trong núi cách đó không xa.

Sau khi Tô Tiêu Thất xử lý xong.

Không hiểu vì sao người phụ nữ thấy trong lòng nhẹ nhõm, cô ta lại cảm ơn Tô Tiêu Thất ba lần.

Thẩm Tiểu Cương ngồi trên đầu tường rất khâm phục, thím không bị người ta đánh c.h.ế.t còn có thể kiếm được tiền. Cậu bé cũng muốn làm đạo sĩ dỏm đệ nhất thiên hạ.

Lúc người phụ nữ rời đi rất vui vẻ.

Gặp ai cũng chào hỏi, nhưng nhắc tới người đàn ông nhà mình cũng sẽ không cảm kích nữa, mà chỉ thờ ơ.

Ban chiều.

Tô Tiêu Thất đã vẽ rất nhiều lá bùa.

Đặt tất cả lá bùa trong túi vải, trên mặt túi vải cô đã vẽ một lá bùa. Rất nhanh túi vải liền thu nhỏ lại.

“Tô Tiêu Thất, có nhà không?”

Nghe tiếng là sư đoàn trưởng Trần.

Loading...