Thi Hồng Anh cũng biết phần lớn là bị sảy thai, nhưng bà ta không muốn bỏ tiền ra.
Nếu bị sảy thai cứ ở nhà đau một xíu, nhịn một xíu là được.
Chu Xảo Lan lại gào lên.
Hàng xóm bên cạnh nhà hét lên: “Trường Căn, nhà cậu xảy ra chuyện gì vậy?
Tô Tiêu Thất hét toáng lên:
“Vợ Trường Căn bị sảy thai rồi, mẹ chồng bảo không cho cô ta đi bệnh viện.”
Thi Hồng Anh muốn chạy ra bịt miệng Tô Tiêu Thất lại.
“Tô Tiêu Thất chán ghét dùng chân đá.
Bà ta thấy tư thế của Tô Tiêu Thất liền vội né.
“Này, cô nói nhảm gì vậy? Tôi là loại người tiếc rẻ tiền sao?”
Thi Hồng Anh là một người giữ thể diện.
Bà thím hàng xóm lập tức hét lên: “Không đưa đến bệnh viện là c.h.ế.t người đấy.”
“Chúng tôi đi bệnh viện, không để Trường Căn lấy quần áo sao?”
Thi Hồng Anh nhanh chóng đẩy Trường Căn đưa vợ đến bệnh viện.
“Mẹ, đưa cho con tiền.”
Chiến Trường Căn một bên bế Chu Xảo Lan, một bên quay đầu bảo Thi Hồng Anh đưa tiền.
Thi Hồng Anh nghe xong, bà ta không có tiền.
Ánh mắt hung dữ nhìn Chu Xảo Lan: “Cái thứ đó rớt xuống chưa?”
Chu Xảo Lan lắc đầu: “Con chảy máu.”
“Bỏ cái thứ đó ra là được.” Thi Hồng Anh nhanh chóng đi vào bếp lấy ra một cây lăn bột.
“Trường Căn, đặt vợ con xuống đất.”
Lúc này, Thi Hồng Anh trông giống như một tên đồ tể, với đôi mắt hung ác.
“Mẹ, như vậy có được không?”
Thi Hồng Anh nhổ một ngụm nước bọt vào lòng bàn tay, xoa xoa vào nhau rồi siết chặt cán lăn.
“Sao lại không được? Chỉ cần bỏ cái thứ hỏng đó đi là không có vấn đề gì nữa.”
Chiến Trường Căn đặt Chu Xảo Lan xuống đất.
Thi Hồng Anh thuận tay lấy chiếc khăn tay nhét vào miệng Chu Xảo Lan.
Bà ta cầm cây cán bột ấn mạnh vào bụng Chu Xảo Lan, ấn mạnh từ trên xuống dưới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-224.html.]
Giống như cuộn mỳ vậy.
Chu Xảo Lan hét lên đau đớn.
“Mẹ ơi, con đau quá.”
Thi Hồng Anh mắng Chu Tiểu Phương đang ngơ ngác đứng bên ngoài: “Đi lấy khăn tắm.”
Nói xong.
Tiếp tục dùng lực, hét lên với vẻ mặt hung dữ:
“Nếu không muốn đầu thai vào nhà của tao thì mau chóng ra ngoài đi. Đừng làm chúng tao tốn thêm tiền.”
Chiến Trường Căn ôm chặt Chu Xảo Lan, không cho cô ta cử động.
Chu Tiểu Phương vội vàng lấy chiếc khăn nhét vào miệng Chu Xảo Lan, mặt cô ta đầm đìa nước mắt.
Nhìn Chu Tiểu Phương bằng ánh mắt cầu xin.
Lắc đầu thật mạnh, tóc dường như ướt đẫm mồ hôi.
Tô Tiêu Thất cau mày.
Cô cảm thấy có gì đó không ổn nếu tiếp tục như vậy.
Chu Xảo Lan sẽ chết.
“Các người bị điên sao? Như thế này là g.i.ế.c c.h.ế.t cô ta, Chiến Trường Căn, cô ta là vợ của cậu, là mẹ của con cậu.”
“Mau chóng đưa đến bệnh viện đi.”
Thi Hồng Anh hung hăng trừng mắt nhìn Tô Tiêu Thất: “Cô trả tiền bệnh viện à?”
Không biết tại sao.
Chu Tiểu Phương đứng dậy, lo lắng nhìn Tô Tiêu Thất.
“Chị ba, phải làm sao đây?”
Thi Hồng Anh hai mắt suýt nữa rơi ra ngoài, bộ dáng dữ tợn của bà ta khiến Chu Tiểu Phương sợ hãi.
“Tiểu Phương, mau đi đun nước, mang chậu ra đây, tao không tin không lấy ra được cái thứ c.h.ế.t tiệt đó.” Vẻ mặt nham hiểm của Thi Hồng Anh khiến Chu Tiểu Phương không thể động đậy.
Sắc mặt Chu Xảo Lan trắng bệch như tờ giấy, tóc và quần áo đều ướt đẫm mồ hôi.
Mặt đất bên cạnh cũng ướt đẫm mồ hôi.
Miệng cô ta đau đến mức không thể kêu được mà chỉ có thể phát ra những âm thanh ngập ngừng.
Tô Tiêu Thất không phải là người nhìn thấy một sinh mệnh trước mặt mình bị g.i.ế.c chết.
Cô vội vàng đẩy Chu Tiểu Phương đang ngơ ngác, nói: “Đi đến đại đội bộ gọi người, ra khỏi sân nhớ gọi người. Nếu không, Chu Xảo Lan sắp c.h.ế.t rồi cô cũng không thoát nổi.”
Chu Tiểu Phương sợ đến mức hỏi: “Liên quan gì đến tôi?”