Phòng của anh ở sâu bên phía đông, rất nhỏ.
Một chiếc giường đơn, bên cạnh là chiếc tủ có 5 ngăn kéo.
Giường được trải ga thô, một chiếc chăn tối màu đến nỗi không thể nhìn rõ những lỗ thủng. Đây có phải là chiếc chăn bông đã được cởi ra và giặt trong hai ngày qua không?
Trên những bức tường đất, còn có mạng nhện.
Đây được gọi là nghèo rớt mồng tơi.
Tiền trợ cấp của Chiến Bắc Hành từ trước đến nay chi bằng cho chó ăn.
Sự chán ghét trong mắt Tô Tiêu Thất hiện lên trên mặt cô: “Đã nói là Bắc Hành đừng quay về, vùng núi nghèo nàn này không lớn, nhện đều đến đây làm tổ.”
Trong phòng có mùi ẩm mốc.
Đã thế nơi này còn được dọn dẹp hai ngày trước rồi.
Chỉ nhìn thấy chút tiền trong túi Chiến Bắc Hành, cư xử có chút khó coi.
Thi Hồng Anh từ lúc Tô Tiêu Thất về cho đến bây giờ vẫn chưa nhìn thấy cô bỏ thứ gì ra để tỏ lòng hiếu thuận với họ.
Lúc này lại cảm thấy đáng ghét.
“Cô xem, chúng ta đều rất bận, ba cô bị bệnh sao có thể dọn dẹp phòng được?
“Phòng còn có nhện làm tổ.’
Thi Hồng Anh: ... thứ chó Chiến Bắc Hành tìm loại vợ gì thế này?
“Chị dâu ba, phải nói như thế nào đây? Ba bị bệnh nặng nằm ở nhà, chị về nhà không một lời hỏi thăm, cũng không muốn giúp đỡ gì mọi người.” Chu Xảo Lan không bỏ lỡ ánh mắt người đàn ông của mình đang rơi vào người Tô Tiêu Thất.
Tô Tiêu Thất cúi người, đặt túi hành lý lên tủ kéo.
“Giúp đỡ à, sáng mai tôi cùng các cô đi đào hố.”
Chu Xảo Lan sửng sốt, lắp bắp hỏi:
“Đào hố làm gì?”
“Không phải ba sắp c.h.ế.t sao? Ngày mai chúng ta đi đào mộ, tôi đã nói với mọi người rồi, kỳ nghỉ không nhiều, để ba c.h.ế.t sớm đi.”
“tôi sẽ tìm cho ba một vị trí tốt, nhất định sẽ phù hộ cho con cháu sau này.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-220.html.]
Chu Xảo Lan vẻ mặt kinh hãi, sợ hãi lùi về phía sau mấy bước.
Tô Tiêu Thất không thèm để ý tới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, chỉ vào Chu Xảo Lan nói:
“Cô có bầu rồi?”
“Không, tôi vừa sinh con, con mới có bốn tháng tuổi.” Chu Xảo Lan cảm thấy Tô Tiêu Thất ngu ngốc.
Tô Tiêu Thất khuyên nhủ một câu: “Cô tốt nhất đưa đứa con này đến bệnh viện dưỡng thai đi.”
“Đứa trẻ này đến ngày mai không giữ được nữa đâu.”
Dừng một chút, Tô Tiêu Thất lại nói:
“Đứa trẻ này đến để báo ơn, nếu không giữ được cũng không sao.”
“Chị nói nhảm gì đấy?” Chu Xảo Lan sắc mặt tái xanh.
Thi Hồng Anh tức giận đau đớn.
“Trở về ngủ hết đi.” Bà ta liếc nhìn Tô Tiêu Thất: “Thằng ba cưới cô về, là để cô chọc tức mọi người à?”
Tô Tiêu Thất thản nhiên ngẩng đầu lên: “Mọi người làm nhiều việc ác, bị chịu quả báo mới biết c.h.ế.t là như nào.”
“Tôi cũng không có rảnh mà đi chọc tức mọi người, dù có người da mặt dày cũng chẳng chọc tức c.h.ế.t các người.”
Thi Hồng Anh:....
Ôm chặt lồng n.g.ự.c hít thở vài hơi: “Trường Căn, đỡ mẹ về nghỉ ngơi.”
“Mẹ sợ mẹ sắp c.h.ế.t trước mặt ba con rồi.”
Tô Tiêu Thất ở phía sau bà ta cười nói: “Bà nói không sai, bà đúng là c.h.ế.t trước mặt người đàn ông của mình, bà c.h.ế.t không yên ổn còn bị hạ xuống địa ngục cắt mũi, địa ngục cống rãnh đó.”
“Tô Tiêu Thất, cô dám chửi mẹ chồng như vậy?”
Chiến Trường Căn sắc mặt âm trầm, nghiêm khắc nhìn Tô Tiêu Thất.
“Cậu lo cái gì, một người khỏe mạnh ức h.i.ế.p con gái nhà người ta, là thứ bị ông trời trừng phạt.” Tô Tiêu Thất cẩn thận nhìn Chiến Trường Căn: “Đừng tưởng thần không biết quỷ không biết thì không ai biết.”
Chiến Trường Căn kinh ngạc nhìn Tô Tiêu Thất.
Giọng anh ta run run nói: “Cô nói nhảm.”
Anh ta lùi lại vài bước, vội vã ra khỏi nhà.